Tiêu Tổng Xin Tha Cho Tôi (đã full) - Chương 410
Gương mặt đó là ai? Thật quen thuộc.
Giang Nguyệt vốn dĩ đang ngồi rất thoải mái, vừa nhìn thấy người đàn ông này, cô đột nhiên ngồi thắng dậy, biếu cảm trên mặt cũng bắt đầu có chút cứng đờ.
Tại sao anh ấy lại ở đây?
Lòng bàn tay Giang Nguyệt bắt đầu đổ mồ hôi, trong lòng cô bất chợt có một cảm giác bất an khó hiếu, trái tim không ngừng đập thình thịch, lòng bàn tay cũng không tự chủ được mà đổ mồ hôi liên tục.
Đây là phản ứng lo lắng mà cô gặp phải chỉ vài tháng sau khi ra mắt.
“Thật ra, sau khi bộ phim điện ảnh ‘Tú Nương’ này kết thúc, chúng tòi cũng tiến hành sự kiện bình chọn ‘diền viên được yêu thích nhất’ ngay tại đây.”
Người dẫn chương trình liên tục gật đầu mỉm cười với Giang Nguyệt: “Số phiếu cao nhất chính là một cô gái có khí chất phương đông đặc trưng, cũng chính là nữ chính của chúng ta – cô Giang Nguyệt.”
Giang Nguyệt đứng lên, hơi khom lưng với người xem, chắp tay trước ngực như một sự cảm ơn.
Bộ trang phục hôm nay của cô rất phù hợp với hình tượng mà cô muốn xây dựng, bất kể là váy sườn xám tân thời hay chiếc áo khoác nhung màu đỏ sậm ở bên ngoài, đều thể hiện hình ảnh người phụ nữ phương Đông đặc trưng mà cò hướng đến.
Duyên dáng và uy nghiêm, là một nét đẹp phương đòng độc đáo.
“Vậy cô gái phương Đôngxinh đẹp này, bạn có sẵn lòng chấp nhận những hỏi từ fans của chúng tỏi không? Mọi người đều hy vọng có thể tương tác nhiều hơn với bạn.”
Giang Nguyệt hơi ngạc nhiên, bởi vì chuyện này không có trong lịch trình sự kiện ban đầu.
Cô và ứng Thừa Kỳ liếc nhìn nhau, đối phương khẽ gật đầu với cô, ý bâo cô đi lên sân khấu và trả lời câu hỏi của fans.
Dù sao ở đây cũng là ở nước ngoài, sẽ không có người hỏi cô những vấn đề khó xử.
Vì thế Giang Nguyệt gật đầu, nở nụ cười vò cùng đẹp: “Tất nhiên là có thể rồi.”
ở dưới khán trường vô cùng náo nhiệt sỏi nối, rất nhiều người đều giơ tay lên, người dẫn chương trình chọn một chàng trai có vẻ ngoài tuấn tú, đối phương nhận lấy micro, đặt một câu hỏi:
“Vai diễn của bạn ở trong phim và bạn ở ngoài đời thực đều rất đẹp, tại sao bạn lại xinh đẹp và thu hút người khác như vậy?”
Nụ cười trên mặt Giang Nguyệt càng sâu hơn: “Cảm ơn lời khen của bạn, nếu có thế, tôi hy vọng bạn sẽ thích vai diễn của tôi ở trong phim hơn. Cô ấy là người kiên cường, độc lập, có sự nữ tính, cô ấy là hình mẫu phản ánh
sự tích cực của người phụ nữ trong mọi hoàn cảnh khó khăn trắc trở.”
Câu trả lời này rất có chiều sâu, bất kế là từ góc độ điện ánh lẫn góc độ nữ tính, đều vô cùng phù hợp, khiến khán giá dưới sân khấu đều lập tức vỗ tay.
Người hỏi câu thứ hai là một cô gái xinh đẹp, đối phương hỏi rất thẳng thắn: “Xin hỏi bây giờ bạn có đang yêu đương không? Thích đàn õng hay phụ nữ? Bạn có muốn hẹn hò với tỏi không?”
Người nước ngoài đều tương đối thoải mái, mọi người nghe thấy câu hỏi này đều không khỏi bật cười, người dần chương trình cũng không khỏi trêu chọc, nói Giang Nguyệt thu hút cả nam lẫn nữ.
“Đây là ba câu hỏi đúng không?”
Khóe môi Giang Nguyệt không khỏi cong lên: “Nhưng bạn quá đáng yêu, tôi chấp nhận trà lời toàn bộ câu hỏi của bạn: Bây giờ tòi vẫn chưa yêu; thật đáng tiếc tôi thích đàn ông; cho nên câu hỏi thứ ba…”
cỏ hơi dừng lại, vén tóc rối ra sau tai, nở nụ cười tự nhiên rộng lượng: “Nhưng mà, tôi không ngại uống với bạn một ly rượu, với tư cách là chị em.”
Giang Nguyệt thậm chí còn chớp chớp mắt nhìn cô ấy, chọc fan nữ kia ôm ngực lại tỏ vẻ đau khố.
Sau khi hỏi xong hai câu hỏi, chỉ còn lại một câu hỏi cuối cùng.
Vần có rất nhiều người giơ tay lên, thậm chí còn có người đứng lên, cố gắng giơ tay lên cao nhất, muốn để cho người dẫn chương trình nhìn thấy.
Giang Nguyệt hít một hơi thật sâu, khóe mắt liếc nhìn gương mặt quen thuộc vừa rồi.
Cỏ đã cố gắng chuyển hướng sự chú ý bằng cách trả lời các câu hỏi của khán giả, nhưng cô vẫn không thế không nhìn về phía anh.
Đúng lúc này, cô nhìn thấy anh giơ tay lên.
Anh ngồi ở nơi đó, khí chất vô cùng tự phụ, ánh mắt lướt qua mấy hàng ghế đầu tiên, chỉ dừng lại ở trên người của Giang Nguyệt.
Tay cầm microphone của Giang Nguyệt nhất thời siết chặt lại, rõ ràng cô còn chưa chọn anh nhưng cô đã bắt đầu cảm thấy gương mặt của mình nóng bừng lên.
Thật sự không thế có chuyện trùng hợp như vậy được.
“Tôi phát hiện được một khán giả có gương mặt châu Á!” Đúng lúc này, người dẫn chương trình giống như phát hiện ra một thế giới mới, kinh ngạc nói:
“Chi bằng chúng ta đưa cơ hội cuối cùng này cho người đàn ông ấy đi.”
Khoảnh khắc nhìn thấy Tiêu Kỳ Nhiên, toàn bộ người trong đoàn phim trên sân khấu đều im lặng.
Anh ăn mặc rất gián dị, trên người là bộ âu phục sọc nâu của Anh Quốc, khí chất rất thoải mái.
Khán giá không mấy ấn tượng với gương mặt của người đàn ông này nhưng những diễn viên trong đoàn làm phim đều biết, người này chính là kim chủ của bọn họ, có thế nói đó chính là ân nhân giúp bộ phim điện ánh này được thành công công chiếu.
Bày giờ anh lấy tư cách khán giả ngồi ở chồ này, còn đặc biệt muốn giơ tay hỏi Giang Nguyệt câu hỏi cuối cùng, có ý đồ gì không cần nói cũng biết.
Thật là một màn phát cơm chó mãn nhãn!
Tim của Giang Nguyệt đột nhiên đập mạnh, lúc này có không còn sự bình tĩnh như trước nữa, ngược lại càng giống như một học sinh chưa kịp chuẩn bị bài đã bị giáo viên gọi lên trả lời câu hỏi.
Tiêu Kỳ Nhiên cầm microphone, chờ đến khi khán giả im lặng mới hỏi cô: “Bối cảnh chủ yếu của bộ phim điện ảnh ‘Tú Nương’ này là thêu thùa, tôi muốn hỏi cô Giang – ngoài những cảnh thêu thùa cần thiết trong phim, bạn có tìm hiểu và nghiên cứu về lĩnh vực này không?”
Câu hỏi của anh rất chuyên nghiệp, toàn bộ hội trường càng yên tĩnh hơn lúc trước.
Giang Nguyệt lấy lại bình tĩnh, nhìn anh vài giây, trái tim vừa bồn chồn đột nhiên bình tĩnh lại, giọng điệu ôn nhu mềm mại vừa phải: “Tôi rất vui khi trá lời câu hỏi này.”
“Trước khi đóng bộ phim điện ánh này, quá thật tôi không biết gì về thêu thùa, đây là áp lực nặng n’ê nhất của tôi khi nhận lấy kịch bản này.”
Tiêu Kỳ Nhiên trá lời thay cô: “Nhưng cô có thể chỉ cần chuẩn bị những cảnh quay được chiếu thôi, việc này đối với một diễn viên không có gì khó khăn.”
Cô mím môi dưới, bình tĩnh trả lời: “Nhưng thay vì cách làm này, tòi càng muốn tìm hiểu sâu hơn về nghệ thuật này. Đây là một loại hình nghệ thuật cao quý của người phương đông chúng ta, tôi muốn cố gắng hết sức để diễn được vai diễn một cách trọn vẹn nhất.”
“Cho nên, bạn đã đi học thêu thùa phải không?”
“Đúng vậy.” cỏ nhớ lại, không khỏi bật cười: “Thật sự khó hơn tôi tướng tượng, nhưng cũng rất thú vị, bây giờ tôi đã biết được mười mấy kỹ thuật thêu thùa – mặc dù tôi vần chưa thành thạo lắm.”
Từ đầu đến cuối, Tiêu Kỳ Nhiên chỉ nhìn vào cô, kiên nhẫn nghe cô nói xong, sau đó khẽ mỉm cười: “Với tinh thần này của cô Giang, bộ phim điện ánh này nhất định sẽ rất thành công.”
Giang Nguyệt mỉm cười vô cùng ôn hòa: “Cảm ơn.”
Buổi ra mắt đã được ghi hình lại, nhiếp ảnh gia quay lại báo cáo với chị Trân, hỏi chị ấy có nên đưa một ít lên mạng để tuyên truyền không, chị ấy suy nghĩ một lát.
“Trước tiên khoan đã, đợi đến khi bộ phim này được tuyên truyền ở trong nước lại nói sau.”
Cô ấy tin rằng, chờ đến lúc đó, cuộc phỏng vấn ngắn này nhất định sẽ khiến tất cả người hâm mộ phấn khích hò hét.
Sau khi kết thúc, trái tim của Giang Nguyệt vẫn còn đập thình thịch, không hiểu vì sao nhưng qua rất lâu mà cô vần không thế bình tĩnh lại được.
“Nguyệt Nguyệt, cảm giác thế nào?” Chị Trần đi đến, mỉm cười hỏi thăm trạng thái hiện tại của cô.
“Cũng không tệ lắm.”