NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm - Chương 343

  1. Home
  2. Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
  3. Chương 343
Prev
Next

Chương 343
Ăn sáng xong, Mộc Quy Phàm vốn vội vàng về đội, trước khi đi lại nghĩ đến chuyện gì đó mà quay về phòng Túc Bảo.
“Bé cưng, con có thể cho ba một tấm bùa trừ tà không?”
Sức chiến đấu của con người có được qua quá trình huấn luyện.
Chỉ khi chiến thắng cuộc chiến sinh tử thì mới có thế trớ thành một vị thần chiến tranh không aỉ có thể xúc phạm.
Bắt quỷ đuổi ma cũng như vậy.
Cho nên Mộc Quy Phàm dự định khi nào rảnh sẽ đi luyện một chút, nhưng tốt nhất vẫn phải có bùa trừ tà.
Bé ngoan nhà anh lợi hại như vậy thì đương nhiên phải sử dụng rồi.
Túc Bảo lạch bạch chạy vào phòng đế đồ, lấy một tấm bùa vàng trong túi ra.
“Đây, ba, cho ba, cho ba cả đó!”
Mộc Quy Phàm đột nhiên nhíu mày: “Bé cưng, bùa vàng này của con ngang với một mạng đó, cũng không biết một tấm bùa vàng này có gìá trị bao nhiêu.”
Túc Bảo Ồ lên một tiếng, bùa vàng của bé đáng tiền sao?
Bé lập tức hỏi: “Ba, một tấm bùa vàng có thể bán được bao nhiêu tiền?”
Mộc Quy Phàm suy tính: “Khó mà nói được, trong mắt những người biết nhìn thì giá trị ngàn vạn, nhưng trong mắt những người không tin tưởng con, năm đồng cũng không đáng.”
Túc Bảo chớp mắt, đột nhiên bé có một ý tưởng kiếm tiền rất hay.
Lúc này Tô Tử Du đến tìm Túc Bảo, trong tay cậu cầm một chiếc quyến sách dày, vẻ mặt hưng phấn: “Em gái, em xem anh tìm được gì này!”
Túc Bảo tò mò hòi: “Cái gì vậy?”
Tô Tử Du: ‘Thông tin khách hàng.”
Túc Bảo ngẩn người, tin tức khách hàng gì cơ.
Bé thấy Tỏ Tử Du mờ sách ra rồi bắt đầu chỉ: “Anh đã lọc ra mười địa điểm nguy hiểm nhất trong lịch sử ớ thành phố.”
“Ví dụ nhưtòa nhà chưa hoàn thiện ờ Bắc Hồ, nghe nói trong tòa nhà đó có ma, nửa đêm đi vào chắc chắn sẽ phải chạy ra
ngoài…”
“Còn có chỗ này nữa, bệnh viện tâm thần bị bỏ hoang, nghe nói một người bệnh tâm thần ớ đây chém chết cá nhà, sau đó được đưa đến nơi này, một đêm đột nhiên châm lửa đốt bệnh viện, chết mất mười bốn người, những người còn sống sót nghe nói đều phát điên, họ còn nói nghe được tiếng cười ma quỷ của một nhà kia nữa…”
“Cả con đường ma này nữa, có hai cỏ gái tan làm muộn đi về nhà, nghe có người phía sau gọi thì quay đầu lại, kết quả họ thấy một cái đầu lơ lửng trên không trung, bị dọa đến mức chạy thẳng ra đường cái, không may bị xe đâm chết. Theo tin tức điều tra được, buổi sáng khi đang đào cống thoát nước trên con đường này, cần cẩu đột nhiên rơi xuống người một công nhân đang thỉ còng, thân và đầu anh ta mổi chồ một nơi…”
Tô Tử Du vừa nói vừa lật.
Sau đó cậu còn lấy ra một cây bút viết kế hoạch ớ phần giấy trắng bên cạnh.
“Ví dụ như lờỉ đồn ờ những nơi này đều là thật, một địa điểm là một con quỷ… Vậy thì lúc đó chúng ta cũng được đến mười con rồỉ!”
Nếu trúng mánh bẳt được lệ quỷ, ác quỷ
thì càng lợi hại hơn…”
Túc Bảo nghe đến chóng mặt, bé hoàn toàn bị những thứ này làm cho đầu óc quay cuồng.
Hóa ra đây chính là thông tin khách hàng nha!
Khóe miệng Mộc Quy Phàm giật một cái.
Tuyệt đây gọi là thông tin khách hàng.
Anh nhanh chóng nhìn lướt qua, ghi nhớ những thông tin khách hàng này lại.
“Ba đi nha.” Mộc Quy Phàm xoa đầu Túc Bảo, ấn đầu Tô Tử Du xoa loạn một lúc rồi mới hài lòng rời đi.
Tô Tử Du không biết những tin tức về khách hàng mình khổ sớ tổng hợp đã bị ông dượng thất đức của mình lấy cắp…
Cậu vằn hưng phấn tính toán như cũ.
Túc Bảo cũng rất hào hứng… Một tấm bùa vàng một ngàn vạn.
Một ngày bé vẽ mười cái.
Vậy là đã có mười ngàn vạn rồi.
Hai ngày vẽ hai mươi tấm là hai mươi ngàn vạn, ba mươi ngàn, một trăm ngàn…
Oa, phát tài rồi!
“Thật tuyệt!” Bé vui vẻ nói.
Tỏ Tử Du tự hào: “Phải không phái không? Có phải anh rất giỏi không?”
Sự vất vả cúa cậu không uổng phí rồi, vì đế điều tra xem những tin tức này có thật hay khỏng cậu đã phảỉ xem đến hơn ngàn trang mạng, thu thập tất cả những tin tức liên quan đến tin đồn rồi tổng hợp lại.
Có nơi bị đồn rằng vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi cẩn thận điều tra và xem một vài blog mạo hiểm đi, cậu không thấy có chuyện gì bất thường.
Những nơi này cậu chắc chắn sẽ bỏ qua.
Nói đến nơi nguy hiểm thì chỉ nghe đồn cũng có rất rất nhiều, một tiếu khu từng có người nhảy lầu, một ngã tư đường từng xảy ra tai nạn xe cộ, thậm chí có những chồ chỉ cần hơi nhiều cây thói cũng bị nói là có chuyện kì lạ.
Những tin tức này thật thật giả giả lần lộn, chỉ riêng cư dân mạng chỉ cũng có hơn trăm chỗ, cậu lọc qua lọc lại nhiều lần mới được mười nơi này, ít nhất chỗ nào cũng có chứng cứ người thật việc thật.
Nhìn nụ cười vui vẻ của Túc Bảo, Tô Tử Du lập tức cảm thấy mình thức ngày đêm để tra tài liệu là hoàn toàn đáng giá!
“Khi nào chúng ta đi được?” Tỏ Tử Du hỏi: “Anh sắp khai giảng, chúng ta phải tranh thủ thời gian đó!”
Túc Bảo cũng nóng lòng muốn đi: “ừm ừm! Bây giờ xuất phát luôn!”
Tô Tử Du lập tức đi ra ngoài: “Anh đi tìm anh trai!”
Chuyện đi ra ngoài thế này nhất định phải có anh trai mới được!
Hôm nay Tô Tử Chiến, dưới sự xỉn xỏ nhờ vả nhiều lần của cậu hai Tô Tử Lâm nhà mình, cậu hết cách, đành phải tiếp nhận trách nhiệm dạy Hân Hân làm bài tập.
Lúc này cậu đang giám sát Hân Hân, gân xanh trên trán cũng ẩn ẩn xuất hiện.
“Chữ này đọc thế nào?” Cậu chỉ vào một chữ “Nghiêu” hỏi.
Hân Hân vô cùng hùng hồn nói: “Tam thố!”
Tô Tử Chiến:”…”
Cậu rất muốn vồ cho con nhóc này một
cái vào đầu đế ra tam thổ luôn!
“Cái chữ này đọc là nghiêu! Không phải đấ dạy em rồi sao?”
Hân Hân vò tội chớp mắt: “Có sao?”
Tó Tử Chiến nắm chặt tay.
Lúc cậu đang sắp không khống chế được sức mạnh của mình thì Tô Tử Du chạy vào: “Anh! Anh mang chúng em ra ngoài chơi đi!”
Tô Tử Chiến quay đầu lại, một quyến vớ phi thẳng vào mặt Tô Tử Du.
Tô Tử Du:”???”
Cậu đã làm gì đâu, cậu mới nói thôi mà.
Không ra thì thò ì, tại sao lại đánh người chứ!
Tỏ Tử Du vừa uất ức vừa tức giận: “Không ra thì thói, sao phải động thủ chứ!”
Vé mặt Tồ Tử Chiến rất lạnh lùng: “Đì!”
Nói xong cậu đỉ ra ngoài trước.
Đi đâu cũng được, miễn là không phải ờ đây dạy Hân Hân!
Tỏ Tử Du:”???”
Cái gì vậy…
Đồng ý ra ngoài cũng đánh cậu là sao? Chuyện này… không có lí chút nào!
Hân Hân nghe vậy thì lập tức đuối theo: “Em cũng đi!”
Người giám hộ Tô Tử Chiến lạnh lùng nói: “Mang hết bài tập của em đi!”
Hân Hân:
Cuối cùng Tô Tử Chiến nói với bà nội mình mang các em đến thư viện bồi dưỡng, thuận tiện chuẩn bị bài cho học kì sắp khai giảng.
Bà cụ Tô vồ cùng vui mừng gọi chú Nỉểp lái xe đưa họ ra ngoài.
Túc Bảo đeo túi bảo vật, trong túì bảo vật của bé có ông nội rùa và Tiếu Ngũ.
Và một xấp bùa vàng.
Sau đó lại mang thêm hai tay nải, trong đó cũng có một xấp bùa vàng.
Đứa nhỏ vô cùng có lòng tin rằng mang một đống giấy này ra ngoài nhất định có thể đổi được thành một đống tiền…

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 343"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com