NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? - Chương 134

  1. Home
  2. Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế?
  3. Chương 134
Prev
Next

“Gần đây, nghe nói có tiệm mỳ vịt tiềm rất ngon, hai người có muốn ăn trưa không?”

Nghĩ một hồi, cuối cùng Hàn Giai Tuệ cũng tìm được một cớ để chấm dứt chủ đề vớ vẩn kia. Cô liếc mắt qua mặt đồng hồ sapphire trên tay, lại thấy hơi đói nên nói bừa một câu. Ấy vậy mà có người nhanh nhảu kéo tay cô, hào hứng

“Đúng lúc tôi cũng đang đói. Nhưng mà Giám đốc UK còn đang bận bịu, sao có thể bỏ buổi triển lãm mà đi ăn mỳ vịt tiềm được. Tiếc thật!”

Hàn Giai Tuệ đưa tay che miệng, ánh mắt đôi môi kín đáo giấu đi một ý cười thoảng qua. Sao trên đời lại có người đàn ông nhỏ mọn như kẻ đang dương dương tự đắc đứng trước mặt cô thế này?

Ơ nhưng mà, Phong Thừa Vũ vừa nói gì?

Giám đốc UK?

Hàn Giai Tuệ quay người nhìn thẳng vào đôi mắt thanh tú sau lớp kính trong suốt thời thượng.

Đằng sau đôi mắt ấy, không đọng một chút bối rối nào, mà lại mênh mang, sâu thẳm.

Tất nhiên, Harvey biết từ nãy đến giờ Phong tổng không để anh ta vào mắt. Không chỉ lúc này mà từ lần chạm mặt sau bữa tối hôm trước. Cũng biết người ta nắm trong tay quyền lực, thế lực, tài lực, nên lấy việc công tính chuyện tư chẳng phải chuyện lạ gì. Mấy dự án UK gửi sang, đều một đường bay thẳng vào thùng rác. Chỉ không ngờ là Phong tổng lại thẳng thắn vạch trần anh ta ngay trước mặt Hàn Giai Tuệ.

Chỉ đến khi, Hàn Giai Tuệ rời đi, anh ta mới nhận ra rằng, thì ra không phải tự dưng Phong tổng lại chèn ép UK ra mặt như vậy. Tất cả đều có lý do của nó.

Trên xe, cô gái cột tóc cao đuôi ngựa hơi chau mày vì bị người bên cạnh nhìn chằm chằm, như thể cô sắp bốc hơi như bọt khí. Rõ ràng là tự lái xe tới, nhưng lúc về lại nhất định chui tọt vào xe cô ngồi lỳ ở đây.

“Phong tổng rảnh rỗi thật đấy”

Trong lời có ý, Hàn Giai Tuệ thả ra từng chữ chầm chậm đầy mỉa mai. Chỉ là người nghe lại không màng đến ngữ điệu châm chọc ấy, bình thản chống tay lên cằm, hoàn toàn bị vẻ cuốn hút khi tập trung lái xe của Hàn Giai Tuệ hớp hồn





Trong lời có ý, Hàn Giai Tuệ thả ra từng chữ chầm chậm đầy mỉa mai. Chỉ là người nghe lại không màng đến ngữ điệu châm chọc ấy, bình thản chống tay lên cằm, hoàn toàn bị vẻ cuốn hút khi tập trung lái xe của Hàn Giai Tuệ hớp hồn

“Không, anh bận, rất bận”

Hàn Giai Tuệ liếc xéo người bên cạnh trong tích tắc rồi lại đưa ánh nhìn về phía trước, chăm chú điều khiển chiếc BMW màu trắng bon bon giữa con đường hai bên rặng thông xanh mát. Cái nhìn như muốn hỏi người bên cạnh rằng anh bận cái quái gì mà cứ ngồi đây ăn vạ cô thế này.1

Cô nhìn đi nhìn lại cũng không thấy chút bận rộn nào vương trên người anh cả. Bận của anh là vừa mới sáng ra đã kè kè bên cạnh, như con hổ dữ gầm gừ với những ai tiếp xúc với cô? Có cần đặt cô trong lồng kính trang trí, rồi tuyệt nhiên không được giao du với người khác giới không?

“Ý anh muốn em phải tuyệt giao với tất cả đàn ông trên thế giới này phải không?”

Hàn Giai Tuệ thẳng thừng, cô vốn không phải người có thói quen nói vòng vo, càng không muốn phải đi đường vòng với người đàn ông của mình. Còn anh, nghe xong chỉ từ tốn nói

“Vợ à, em chỉ cần tuyệt giao với mấy tên có ẩn tình là được”

Phong Thừa Vũ điềm tĩnh đến kinh ngạc, tìm không ra dáng vẻ hung dữ như lúc ở phòng triển lãm ban nãy. Thực ra không phải vì nghe được chút bực dọc trong giọng điệu của cô nên dịu giọng vài phần, mà là vì nhìn dáng vẻ cáu kỉnh của người mình thương cũng ra nét đáng yêu.





“Em không có tình ý với người khác”

Cái này thì Phong Thừa Vũ biết, anh tự nhìn ra được, nhưng mà là lời từ chính miệng Hàn Giai Tuệ nói ra, anh vẫn thích nghe. Phong Thừa Vũ ghé sát, hít một hơi đầy hai cánh mũi thứ mùi hương nữ tính dễ chịu.

“Người của anh tất nhiên chỉ có thể có tình ý với duy nhất một mình anh, nhưng người khác có tình ý với người của anh thì anh nhìn không nổi”

“Phong tổng đang khen em hay là đe doạ em vậy?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 134"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

sau ky hôn tôi hô mưa gọi gió
Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió
Tháng 1 5, 2023
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi – Tiêu Thất Gia (full)
Tháng 4 17, 2024
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tổng tài cưng chiều mẹ đơn thân
Tháng 2 23, 2022
Truyện người vợ quyến rũ của tổng tài
Người vợ quyến rũ của tổng tài
Tháng 1 23, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com