NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế? - Chương 147

  1. Home
  2. Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế?
  3. Chương 147
Prev
Next

Vốn có thể tiếp tục mang ấm ức trút ra ngoài, nhưng Hàn Giai Tuệ lại chọn cách yên ắng. Yên ắng khiến người ta phải đau lòng. Chẳng thà cô cứ đứng đó mắng mỏ anh vài câu, bất quá thì cắn anh vài cái nữa, miễn là có thể nhẹ nhõm hơn một chút. Chứ cô thế này, anh lại thấy trái tim mình như bị ai rạch nát. Phong Thừa Vũ cúi đầu nhìn vào đôi mắt xám xịt mây đen. Anh thực sự rất muốn biết cô đã gặp phải chuyện gì, nhưng anh không dám động vào vết thương ấy, sợ mình không cẩn thận sẽ làm nó rách toạc ra. Anh là người quá cẩn trọng, nhưng lại yêu cô một cách vụng về, vụng về đến nỗi quên mất rằng anh cần là một cái lồng sắt dày dặn bảo vệ trái tim vốn đã đầy tổn thương của cô.

Bỗng dưng Hàn Giai Tuệ ngẩng lên nhìn anh, hai giọt nước mắt đang đọng trên khoé mi chợt lăn dài xuống

“Em không giỏi chịu đau”

*

Sương đêm rơi trên những tán thông bạc.

Hàn Giai Tuệ cũng chẳng biết anh đã đưa cô về nhà bằng cách nào. Chỉ biết rằng khi cô đang chuệch choạc bước vào nhà thì có đôi bàn tay vươn tới. Anh đưa tay đỡ cô nhưng thái độ này hình như là né tránh. Bước chân xiêu vẹo vì rượu bỏ trốn mọi ân cần từ anh.

Rầm!

Cánh cửa phòng đóng sầm lại, bỏ lại anh bên ngoài với những chơ vơ không biết tả thế nào cho hết. Anh nhìn cánh cửa im lìm, bất lực đứng đó thật lâu.

Bên trong, Hàn Giai Tuệ vùi thân thể rệu rã trên chiếc giường lớn. Xung quanh tịch mịch, trăng treo lửng lơ núp trong mấy gợn mây. Cô bị hơi men kéo vào giấc ngủ, trước khi thiếp đi chỉ nghe loáng thoáng giọng nói quen thuộc, không rõ điều gì.

Anh đứng đó, mang trong mình một nỗi sợ hãi không tên

“Em nhớ khép cửa sổ kẻo gió lạnh, tăng nhiệt độ điều hoà lên cao một chút”

Còn câu “Anh xin lỗi” vì âm lượng quá nhỏ hay vì cô đã rơi vào trạng thái mơ màng nên không hề nghe thấy.

Trạng thái đau đớn quá độ truyền tới khiến Hàn Giai Tuệ không thể ngủ tiếp. Cô trở mình mấy cái, vẫn là cơn đau dội vào đầu óc. Mọi thứ hiện ra mơ mơ hồ hồ. Cô chủ động đưa tay lên xoa trán, chẳng thấy bớt đi chút nào, nhăn nhó kéo chăn tự ru mình ngủ tiếp.

Lúc đó, anh đã chỉnh tề ngồi trong phòng làm việc, nhưng trong lòng thấp thỏm không yên. Giờ này không biết cô đã dậy chưa.

Sáng nay anh đến văn phòng, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, nguyên vẹn như chưa ai bước vào. Chỉ có hộp dâu tây trên bàn đã được mở ra. Tối qua tan họp, anh đứng cạnh cửa sổ nhìn xuống thấy xe của cô bên dưới thì đi thẳng xuống đó tìm, đã thấy cô cùng Tiểu Hy uống say bí tỉ.

Phong tổng nhấc điện thoại, lạnh lùng gọi Tiểu Hy vào.

Tiểu Hy từ sáng tới giờ ngồi cầu trời khấn phật cho mình toàn mạng, bị gọi thì giật mình, đứng bên ngoài hít sâu ba cái vẫn không dám gõ cửa.

Cô đứng trước mặt Tổng giám đốc mà cứ như phạm nhân sắp ra pháp trường

“Gửi cho tôi trích xuất camera trong phòng làm việc lúc tối qua”

Ủa?

Không phải gọi cô vào để mắng cô chuyện đưa Hàn Giai Tuệ đi uống rượu à?

Tiểu Hy khẽ thở phào, tay ấn số của Phòng an ninh vẫn còn run. Phong Thừa Vũ cầm trên tay đoạn video ghi lại toàn cảnh phòng làm việc của mình vào tối hôm qua. Hình ảnh cô gái hồn nhiên tươi vui ngồi cho cả chân lên ghế của anh mải mê chơi game. Khác hẳn với cô nhóc đau buồn ủy khuất trong lòng anh tối qua.

Thì ra cũng không nằm ngoài dự đoán của anh…

Anh cầm điện thoại lên, định nhắn một tin hỏi xem cô đã dậy chưa. Nhưng cuối cùng lại sợ cô bị đánh thức đành đặt xuống. Có lẽ lúc này cô cần một khoảng không gian tĩnh lặng hơn là một lời thăm hỏi từ anh. Nghĩ đến đây Phong Thừa Vũ lại thấy tâm tư trĩu nặng.

Giây phút nhìn thấy dáng vẻ nhỏ bé ấy chơ vơ giữa mênh mang trời đất, mặc kệ mưa to gió lớn vẫn ngây ngốc đứng đó, vừa cô tịch vừa bất chấp. Tìm đâu cũng không thấy điệu bộ ngông cuồng lúc lợi dụng anh hay hình tượng kiêu ngạo lúc xông vào công ty anh đánh người. Cô ngày hôm đó hệt như một nhành hoa cỏ, lạc lõng giữa bốn bề xung quanh mưa gào sấm thét. Lúc ấy anh chỉ muốn sau này làm một cây tùng lớn, che mưa chắn gió cho cô, cả đời bao bọc.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 147"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

than-y-vuong-phi-vuong-gia-tranh-ra
Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Tháng 10 25, 2021
Ta có thuc su là dang cuu the
Ta Có Thật Sự Là Đấng Cứu Thế
Tháng 7 5, 2022
nu-tu-tranh-hung-to-ha-y-truyen-full-tac-gia-nghi-an
Nữ Tử Tranh Hùng – Tô Hạ Y ( Truyện Full Tác Giả: Nghi An)
Tháng 10 25, 2021
bìa truyện nhayho.com (1)
Sau Ly Hôn, Tạ Thiếu Vả Mặt Hàng Ngày
Tháng 3 24, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com