NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 13

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 13
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

Tác giả: Chi Chi

Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 13: Quen thuộc lạ thường 

“Ngài Đường Minh Kỷ đưa cô đến đây, thuốc trên người cô đã được giải rồi, còn có thuốc mà cô đặt cho ông Kiều đã được chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể lấy đi.” Người làm cung kính trả lời.

“Ừ.” Kiều Phương Hạ đáp lại một tiếng, trước khi hôn mê cô gọi điện thoại cho King, cho nên chắc là King liên hệ Đường Minh Kỷ đưa cô đến đây.

Cô dịu lại một lúc vén chăn xuống dưới, vừa xoa đầu vừa hỏi: “Sư phụ đâu?”

“Hôm nay ông Mặc không ở Nghịch Thủy Hàn.” Người làm trả lời.

Kiều Phương Hạ gật đầu, hành tung của sư phụ vẫn luôn thần bí, cô cũng không hỏi nữa.

Nhận lấy thuốc người làm đưa qua, cô hỏi: “Số thuốc này của sư phụ cần bao nhiêu tiền?”

“Ông Mạc nói không cần tiền.”

Kiều Phương Hạ cười nói: “Chuyện nào ra chuyện đó, đây là thuốc cho người nhà họ Kiều dùng, không phải là thuốc để tôi dùng.”

Nói xong cô lấy từ trong túi ra một tấm thẻ, đưa cho người làm: “Đi đi, nên lấy bao nhiều thì quẹt từng ấy, tôi sẽ giải thích với sư phụ sau.”

Khi đổi sang trang phục sạch sẽ, điện thoại đột nhiên có yêu cầu gọi video.

Kiều Phương Hạ nhìn một cái, là King gọi đến.

Bình thường mà nói, King sẽ không trực tiếp gọi video với cô, trừ khi đó là Ninh Nguyệt.

Nghĩ đến dáng vẻ đáng yêu của Ninh Nguyệt, sắc mặt cô cũng không khỏi dịu lại mấy phần, ấn nghe.

“Phương Hạ.”

Trong video là một bé đáng yêu buộc tóc hai nghoe kéo dài âm điệu, gương mặt tiến sát lại màn hình, trong đáy mắt tràn đầy lo lắng, nhẹ giọng hỏi cô: “Khỏe hơn chưa?”

Đường nét trên khuôn mặt gần như giống y hệt Kiều Phương Hạ.

“Không biết lớn nhỏ.”

Khóe miệng Kiều Phương Hạ nhếch lên, nhưng ánh mắt nhìn Ninh Nguyệt lại tràn đầy ôn nhu: “Mẹ không sao, con nói một tiếng với anh King, cảm ơn anh ấy đã bảo Đường Minh Kỷ giúp mẹ.”

“Vậy bao giờ mẹ quay lại?”

Ninh Nguyệt tiếp tục hỏi, trong giọng điệu mềm mại có mấy phần tủi thân: “Con rất nhớ mẹ.”

“Ngoan, chuyện bên đây vẫn còn chưa xong, con ở nhà ngoan ngoãn nghe lời King nhé.” Kiều Phương Hạ vừa nói chuyện, nhìn thời gian nước Nguyệt Chi bên phía Ninh Nguyệt, đã hơn chín giờ tối rồi.

“Nên ngủ rồi, không được chơi điện thoại nữa.” Cô nhẹ giọng dặn dò mấy câu, Ninh Nguyệt mới không tình không nguyện cúp video.

Đúng lúc người làm tiến vào, đặt thẻ vào tay Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ thay quần áo, lấy thuốc của ông cụ Kiều xuyên qua đám đông ồn ào.

Năm giờ sáng, Nghịch Thủy Hàn vẫn đông đúc, người ra người vào nối tiếp nhau, dưới ánh đèn mờ áo ám muội, trên sân khấu đang diễn ra một cuộc đấu giá đặc biệt.

Kiều Phương Hạ vô tình liếc nhìn lên sân khấu hai cái, khi thu lại ánh mắt, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông tiến vào, người đàn ông bị đám người vây quanh, khí chất xuất chúng.

Trong lòng cô ngạc nhiên, sau đó thu ánh nhìn lại.

Sao Lệ Đình Tuấn lại đột nhiên đến Nghịch Thủy Hàn chứ?

Bây giờ Lệ Đình Tuấn đang ở ngoài sáng, cô ở trong tối, Kiều Phương Hạ lùi về phía sau mấy bước, trốn vào nơi không có ánh sáng, lại nhìn về phía anh mấy cái.

Chỉ thấy Lệ Đình Tuấn bước đến ghế vip và ngồi xuống, hình như không hề nhìn thấy cô.

Kiều Phương Hạ không dám thả lỏng, đang muốn đi lối khác, không ngờ lại đụng vào người ở gần đó.

“Đi đường kiểu gì vậy?” Người đàn ông không nhịn được cao giọng.

“Xin lỗi.” Kiều Phương Hạ lập tức cúi đầu xin lỗi đối phương.

“Bỏ đi.”

Một người đàn ông bên cạnh thấp giọng nói: “Đình Tuấn vẫn còn đang đợi, đừng chậm trễ thời gian nữa.”

Kiều Phương Hạ nghe thấy tên Lệ Đình Tuấn, biểu hiện càng ngoan ngoãn hơn, cúi đầu xin lỗi đối phương.

“Thật là xui xẻo mà.” Đợi đến khi đối phương nóng nảy ném lại một câu, đi tới một bên, Kiều Phương Hạ mới thở phào.

Lệ Đình Tuấn chú ý thấy góc cách đó không xa có đụng chạm, nâng mắt nhìn về phía đó.

Hai người đàn ông là người mà anh hẹn đến, anh vừa nhìn đã nhận ra ngay.

Sau đó ánh mắt của anh lại rơi vào trên người cô gái có thân hình cao ráo nóng bỏng đang xin lỗi bên cạnh bọn họ, cho dù chỉ là mặc một chiếc áo khoác và quần jean đơn giản, vẫn rất bắt mắt.

Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu mày, bóng lưng này, sao lại quen thuộc một cách kỳ lạ như vậy.

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 13"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com