NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 426

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 426
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 426: Nuông chiều đến coi trời bằng vung

Kiều Diệp Ngọc bây giờ giữ chân Lệ Đình Tuấn được bao lâu thì hay bấy lâu, cô ta sẽ không dễ dàng để cho anh đi! “Đưa em về đến cổng nhà có được hay không?” Cô ta nhẹ giọng hỏi Lê Đình Tuấn: “Em thật sự rất sợ nếu như giữa đường có người…

Cô ta dừng lại một chút, tiếp tục nhỏ giọng năn nỉ: “ơâu xin anh đó Đình Tuấn, em sợ bọn họ sẽ báo thù em.”

Lệ Đình Tuấn buông mắt, nhìn dáng vẻ điềm đạm đáng yêu lã chã sắp khóc của cô ta một cái.

Im lặng một lúc rồi mặt không cảm xúc nói: “Biết rồi.”

Trên đường đi, Kiều Diệp Ngọc cẩn thận từng tí ngồi cách Lệ Đình Tuấn khoảng chừng nửa mét, không hề dám vượt qua ranh giới dì một centimet.

Trong lòng bản thân của cô ta rất rõ, sự nhẫn nại của Lệ Đình Tuấn đối với cô ta đã đạt đến trình độ cao nhất rồi, nếu như ở cái lúc này cô ta tiếp tục biểu diễn trước mặt anh, sẽ hoàn toàn ngược lại.

Bắt đầu từ ngày hôm nay, cô ta sẽ thể hiện rất ngoan ngoãn rất hiểu chuyện, giống như lúc Kiều Phương Hạ chưa về nước vậy, biết cái gì gọi là có chừng mực.

Ngay từ đầu Lệ Đình Tuấn đau lòng thương tiếc cô ta, chẳng phải là bởi vì cô ta biết chừng mực như thế nào sao? Cô ta tin rằng, chí cần trở về trạng thái trước kia, thì Lệ

Đình Tuấn có thể sẽ tha thứ cho cô ta.

Cô ta có thể tiếp tục ở trước mặt mọi người, cho dù là lấy một thân phận danh không chính ngôn không thuận xuất hiện, cho dù là thân phận tình nhân bị người ta chế giều gièm pha, cô ta cũng không sao cả.

Chỉ cần tiếp tục ở bên cạnh Lệ Đình Tuấn, cái gì cô ta cũng có thể nhịn được.

Một tiếng sau, chiếc xe dừng trước cổng nhà họ Kiều.

Lệ Đình Tuấn quay đầu, nhìn Kiều Diệp Ngọc đang ngủ ở bên cạnh. Cảm xúc của cô ta tối hôm qua vần luôn kích động, cả đêm không ngủ, đến tận khi trước lúc làm thủ tục xuất viện mới bình tĩnh lại.

Vô Nhật Huy quay đầu lại, cẩn thận nhìn về phía Kiều Diệp Ngọc một cái, nhẹ giọng hỏi: “Cậu hai, bây giờ phải làm sao? Đợi cô ta tỉnh dậy sao?”

Lệ Đình Tuấn không lên tiếng, giơ tay lên bóp chân mày mấy cái. “Tối hôm qua cô ấy trờ về một mình sao?” Đột nhiên, Lệ Đình Tuấn thấp giọng hỏi Vô Nhật Huy.

Vô Nhật Huy sửng sốt một chút, lúc này mới phản ứng được là Lệ Đình Tuấn hỏi Kiều

Phương Hạ. “Vâng, trước lúc đi đã cảnh cáo chúng tôi không được phép đi theo.” Anh ta gật

đầu, nói: “Nên tôi để một người vệ sĩ cô ấy chưa từng gặp qua, lặng đi theo âm thầm bảo vệ

Lệ Đình Tuấn im lặng mấy giây, hỏi lại: “Cô ấy không gọi điện thoại đến sao?”

Vô Nhật Huy khó khăn trả lời: “Không…

Trước kia hai người cãi nhau, tuy đều âm thầm so đo với nhau, nhưng tình huống của Kiều Phương Hạ không có chút hành động nào, một chút tin tức cũng không cho, đây là lần đầu tiên. 

Lệ Đình Tuấn lấy điện thoại ra nhìn, khung đối thoại của Kiều Phương Hạ không có gì cả, không gửi bất kỳ tin nhắn nào đến cả. “Hay là anh.” Vô Nhật Anh nhịn không được nói nhiều thêm câu.

Thế nhưng nhìn thấy ánh mắt u ám của Lệ Đình Tuấn, nói được nửa câu thì không nói tiếp nữa. “ơân anh nhiều chuyện?” Lệ Đình Tuấn nhíu mày. “Vâng”

Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào màn hình sáng rất lâu, nhìn tin nhắn của người khác tin một tin một gửi đến, lại càng ngày càng bực bội.

Một lúc lâu sau, vần là trực tiếp nhấn vào số điện thoại của Kiều Phương Hạ. Vừa đặt điện thoại lên tai, thì nghe được tiếng nhắc nhở “người nhận đã tắt máy.”

Kiều Phương Hạ lần này là làm thật với anh sao?

Lông mày của Lệ Đình Tuấn nhíu lại, nâng mắt nhìn Vô Nhật Huy đang nhìn mình, thấp giọng nói: “Có phải tôi quá nuông chiều cô ấy rồi không?”

Mới nuông chiều Kiều Phương Hạ đến kiêu ngạo như thế, coi trời bằng vung

Chuyện làm sai, không chỉ bỏ đi, còn dám tắt điện thoại không liên lạc được?

Vô Nhật Huy bị kẹp ờ giữa hai bên trái phải đều khó xử, cũng khó mà nói được cái gì, mím chặt miệng không lên tiếng. “Gọi người nhà họ Kiều ra đây, lập tức đón cô ta. Anh hít một hơi thật sâu, nhìn Kiều Diệp Ngọc ngủ sâu ờ bên cạnh, trầm giọng nói với Vô Nhật Huy.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 426"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com