NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 430

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 430
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 430 Cận kề sụp đổ

Kiều Diệp Ngọc một bên liều mạng lâc đầu một bên lùi về phía sau.

Kiều Phương Hạ lại kìm chặt cổ tay của cô ta, chống đỡ lấy bả vai của cô ta, chống cô ta ờ trước tấm bảng bảo vệ trong suốt. “Kiều Diệp Ngọc, tạo cho mày một phút, nếu như mày không nổ súng thì tấm bia kia sẽ đối thành mày!” Cô cắn răng trầm giọng nói bên tại của Kiều Diệp Ngọc: “Nghe hiểu chưa! Có cần tạo lặp lại một lần nữa không?” ‘Hoặc là chết, hoặc là nố súng.

Cô ngược lại muốn nhìn xem Kiều Diệp Ngọc, rốt cuộc có bắn được vào hồng tâm hay không!

Lục Đình Nam ở bên cạnh đã sắp xếp cấp dưới xong, đang dùng camera của máy chụp ảnh quay về phía của bọn họ, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, có chút không biết phải làm sao.

Lục Đình Nam bước nhanh vào trong, thấp giọng nói với cấp dưới: “Cậu ra ngoài trước đi.” “Vâng, lão đại.”

Lục Đình Nam chắc chắn camera của máy ảnh đang mở, ánh mặt lại đặt trên tay của Kiều Diệp Ngọc. Đồng dạng là dưới tình huống cực đoan, anh ấy cũng thực sự muốn xem xem, Kiều Diệp Ngọc rốt cuộc có biết dùng súng hay không.

Bây giờ máy chụp ảnh đang ghi lại chứng cứ

Kiều Phương Hạ quả thực là quá xúc động ngang ngược, nhưng cô ở dưới tình huống bị kích thích vẫn còn có thể duy trì lý trí, đây là điều mà Lục Đình Nam tán thường cô nhất. “Mày còn có thời gian hai mươi giây để chần chừ. Kiều Phương Hạ nhìn vào đồng hồ đang treo trên tường, thấp giọng nói với Kiều Diệp Ngọc.

Kiều Diệp Ngọc đã cảm nhận được một khấu súng khác trên tay của Kiều Phương Hạ, đã dí thẳng vào vị trí tim của cô ta, cô ta vừa sợ hãi vừa lo lắng, không đến nồi hít thờ không thông. “Mười, chín, tám,… Giọng nói của Kiều Phương Hạ và tiếng tích tâc của kim giây của

đồng hồ treo tường, liên tục chồng lên nhau, khiến Kiều Diệp Ngọc lâm vào sụp đố.

Bởi vì cô ta biết bản thân cô ta nhắm không chuẩn! Cô ta gần như chưa từng đụng vào súng, thậm chí đến cả lên đạn như thế cũng đã không còn nhớ nữa rồi!

Kiều Phương Hạ chính là biết cô ta không biết chơi súng, cho nên ép cô ta! Nhưng so với chết, Kiều Diệp Ngọc thà rằng lựa chọn vạch trần lời nói dối của bản thân!

Cô ta nhất định phải sống tiếp, tiền đề để báo thù Kiều Phương Hạ là cô ta nhất định phải giữ lại mạng sống của mình!

Đếm ngược ba giây, Kiều Diệp Ngọc bất chấp tất cả nhằm chặt mắt, thét chói tại bóp còi súng liên tục mấy phát, lực phản lại rất lớn, khiến cô ta lúc nổ phát súng cuối cùng làm tuột súng khỏi tay, rơi xuống đất.

Kiều Phương Hạ nâng mắt nhìn tấm bia ngấm đối diện, nhịn không được cười lạnh.

Sau đó, buông cô ta ra.

Kiều Diệp Ngọc dường như đến cả súng cũng không biết dùng, không có phát nào trúng vào bia ngắm cả, không biết viên đạn đã bay về đâu rồi, càng đừng nhắc đến cứu người, giết người.

Lệ Đình Tuấn nghe thấy tiếng hét của Kiều Diệp Ngọc, dường như là xông đến đây, lúc anh bước nhanh đi vào, anh cũng đã tính toán đến tình huống xấu nhất rồi.

Nhìn thấy Kiều Diệp Ngọc ngồi trên đất, co quắp ở trong một góc nhỏ nức nở, vần còn sống, anh mới thoáng thở nhẹ ra một hơi.

Anh chuyển mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ lặng lẽ không lên tiếng đang bình tĩnh cởi đô bảo hộ ra, Kiều

Phương Hạ lại làm như anh không tồn tại, đem tất cả đồ đạc nhẹ nhàng đặt trên bàn, nhẹ giọng nói với Lục Đình

Nam: “Cảm ơn anh

Nói xong, đến cả liếc mắt cũng không thèm liếc nhìn Lệ Đình Tuấn đang đứng ở cửa, lướt qua đầu vai của anh đi ra. “Đừng có làm loạn nữa, được không?” Lúc hai người lướt qua nhau, Lệ Đình Tuấn nắm thật chặt cổ tay của cô, thấp giọng nói. “Anh Lệ cảm thấy là làm loạn, vậy thì là làm loạn đi.” Kiều Phương Hạ cười trả lời.

Nói xong, dừng lại một chút, quay đầu lại nhìn Kiều Diệp Ngọc đang ở trong một góc bị dọa đến nỗi dường như mất hồn mất vía, nhẹ giọng nói: “Kiều Diệp Ngọc, mày phải rõ, mày chẳng qua chỉ là thứ thay thế cho tao mà thôi. “Người đàn ông này, tạo chơi chán rồi mới cho mày lúc tạo còn chưa chơi chán, thì mày chẳng qua chỉ là người không biết liêm sỉ mà xen chân vào mà thôi.

Lệ Đình Tuấn nhịn không được nhíu mày, lời này của cô là có ý gì? Chơi đùa mà thôi?

Kiều Phương Hạ lại không thèm nhìn anh thêm một cái, nói xong, hất thật mạnh tay của Lệ Đình Tuấn, bước nhanh ra ngoài.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 430"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com