NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 437

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 437
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 437: Không thích hợp

Đường Nguyên Khiết Đan đỏ mặt, nhẹ nhàng đẩy Lục Nhất Minh ra nói: “Chắc là người giao hàng đến rồi.”

Cô ấy nói xong, xoay người chạy đến mớ cửa.

Người giao hàng đưa túi đồ cho Đường Nguyên Khiết Đan, theo khe cửa nhìn vào bên trong, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Đường Nguyên Khiết Đan đoán anh ta đã nhìn thấy

Lục Nhất Minh, lập tức vội vàng đóng cửa lại.

Mặt mộc của Lục Nhất Minh không có khác biệt gì lớn so với khi trang điểm, nên vẫn có thể dễ dàng nhận ra.

Có người bạn trai như Lục Nhất Minh thật tốt, chỉ là lúc ra ngoài không được thuận tiện cho lắm, hiện tại anh ta rất nổi tiếng, đi chỗ nào cũng dễ thu hút sự chú ý của người khác.

Kiều Phương Hạ thức thời không muốn làm bóng đèn cản trớ hai người bọn họ, thắng đến khi Đường Nguyên

Khiết Đan gọi cô ăn cơm, cô mới đi ra ngoài

Vừa ngồi xuống bàn, cô nhìn thấy khóe miệng Lục Nhất Minh dính vết son, màu son này giống với màu Đường Nguyên Khiết Đan đang dùng, cô nhịn không được nâng chén lên âm thầm nở nụ cười,

Lúc này Lục Nhất Minh mới phản ứng lại, cầm tờ khăn giấy lau miệng.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn vết đỏ dính trên giấy, suýt nữa bị sặc cho một trận. “Chị ăn nhiều một chút. Cô ấy vừa nói, vừa gấp vài lát thịt bỏ vào chén Kiều Phương Hạ nhằm che dấu sự xấu hổ của mình.

Sáng ngày hôm sau, Kiều Phương Hạ đo nhiệt độ cơ thể, đã giảm xuống không ít, đúng lúc cô nghe thấy ngoài cửa truyền đến động tĩnh của Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan.

Cô suy nghĩ, đứng dậy thu dọn đồ đạc, mở cửa phòng ra, cô thấy Lục Nhất Minh đã mặc xong áo khoác chuẩn bị đi rồi. “Chị dậy sớm vậy?” Đường Nguyên Khiết Đan đang giúp Lục Nhất Minh gấp lại quần áo, quay đầu nhìn Kiều

Phương Hạ, ngạc nhiên nói. “Chị thấy đỡ hơn nhiều rồi, em đến đoàn phim với chị đi.” Kiều Phương Hạ nói với Đường Nguyên Khiết Đan.

Vốn Đường Nguyên Khiết Đan còn muốn lấy cớ Kiều Phương Hạ bị bệnh để nghỉ ngơi thêm một ngày, nghe Kiều Phương Hạ nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn cúi gầm xuống.

Kiểu Phương Hạ biết rõ ý định của Đường Nguyên Khiết Đan, nên cố ý bắt cô ấy trói lại. Tiến độ đoàn phim bên kia đã chậm trễ nhiều lắm rồi.

Đêm qua trước khi ngủ cô đã suy tính cấn thận, dự định quay xong phần diễn của mình càng nhanh càng tốt, phòng ngừa chuyện bất trắc xảy ra. “Được rồi.” Đường Nguyên Khiết Đan bĩu môi nói.

Kiều Phương Hạ nhanh chóng trang điểm, Đường Nguyên Khiết Đan bên cạnh chậm rãi đánh răng rửa mặt. Khi ra khỏi nhà vệ sinh, Lục Nhất Minh vẫn đứng đợi ở ngoài cửa “Sao anh còn chưa đi?” Đường Nguyên Khiết Đan ngạc nhiên hỏi anh ta. “Chúng ta đi chung đi, ngồi trên xe tôi, hai người đỡ tự mình phải lái xe.” Lục Nhất Minh kiên nhẫn trả lời. Anh lại nói tiếp: “Hai người cứ thong thả, không cần vội, giờ vẫn còn sớm, tôi ớ trong xe trang điểm

chút.1

Kiều Phương Hạ nhìn Lục Nhất Minh đi ra ngoài, cô quay đầu lại, nở nụ cười bí hiểm với Đường Nguyên Khiết Đan: “Được, chị chưa thấy Lục Nhất Minh kiên nhẫn như vậy với người khác bao giờ nha.

Bình thường da mặt Đường Nguyên Khiết Đan rất dày, bị Kiều Phương Hạ trêu chọc vài câu, khuôn mặt nhỏ nhấn hơi hơi ứng đỏ .

Hai người thu dọn đồ đạc xong xuôi, vừa mới bước ra khỏi cửa, Đường Nguyên Khiết Đan bỗng “Ai” một tiếng: “Anh chị đợi em một lát, em quên mang điện thoại!” “Coi em kìa, sớm muộn gì cũng có ngày em quên mất mình là ai.” Kiều Phương Hạ thớ dài đáp.

Kiều Phương Hạ thấy chỉ còn cách xe của Lục Nhất Minh không xa, cô suy nghĩ một chút, Lục Nhất Minh đang ở trong đó, giờ cô lên trước thì không thích hợp lắm, nên cô đành trở lại hiện tránh gió, kiên nhẫn chờ Đường Nguyên Khiết Đan.

ở sau hàng cây, có một người đang cầm máy ảnh chĩa thắng về phía Kiều Phương Hạ và xe của Lục Nhất Minh, im lặng ấn xuống nút chụp.

Kiểu Phương Hạ nhìn xung quanh vài lượt, tuy buổi sáng ở tiểu khu có rất ít người đi lại, nhưng vẫn khó tránh được sẽ có người nhận ra Lục Nhất Minh. Cô suy nghĩ một chút, lấy khẩu trang trong túi, cần thân đeo lên mặt.

 

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 437"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com