Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 444
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Chương 444: Lừa anh lâu như vậy
Ánh ảnh đèn đường mờ ảo, Lệ Đình Tuấn và Đường Nguyên Khiết Đan đối diện với nhau. Hai người đều không nói thêm gì nữa.
Đường Nguyên Khiết Đan cảm thẩy cho dù giờ phút này Lệ Đình Tuấn có chặt tay cô ấy thì cô ẩy cũng không hối hận. Tuyệt đối không hối hận.
Nửa ngày sau, Lệ Đình Tuấn hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng mở miệng nói: ‘Tôi chỉ hỏi cô một câu” “Cô ấy bị thương có nghiêm trọng không?”
Đường Nguyên Khiết Đan cắn môi dưới, đấu tranh cả nửa ngày, trả lời: Tôi không biết anh nói cái gì cả. Cô ấy rất tốt, sao mà lại bị thương được.”
Đường Nguyên Khiết Đa trả lời như vậỵ khiến cho trái tim đang treo lên của Lệ Đình Tuấn thoáng buông lỏng một chút. Vậy thì không phải là rất nghiêm trọng.
Cho dù Đường Nguyên Khiết Đan có liều mạnh che giẩu cho Kiều Phương Hạ, trước mắt Lệ Đình Tuấn chỉ có thể xác nhận được một chuyện, Kiều Phương Hạ chính là Chu Tước, đồng thời cũng là Thanh Vân,
Cách đó không xa có một chiếc xe dừng lại. Lục Nhất Minh nghe được cuộc nói chuyện điện thoại giữa Đường Minh Ký và Đường Nguyên Khiết Đan. Hình như Đường Nguyên Khiết Đan có chuyện gì đó rất gấp gáp, cho dù Đường Minh Kỷ không nói gì nhưng Lục Nhất Minh vần cảm thấy không yên lòng. Anh ta nhanh chóng diễn xong phân cảnh trong tay rồi chạy đến. “Sao rồi?” Lục Đình Nam tiến lên, cầm lấy bàn tay lạnh buốt của Đường Nguyên Khiết Đan ủ vào lòng bàn tay, thấp giọng nói. “Không có chuyện gì. Mặc dù ngoài miệng thì Đường Nguyên Khiết Đan nói nhỏ là không có chuyện gì nhưng cô ấy vẫn vô thức lùi về phía sau lưng Lục Đình Nam, đứng bên cạnh Lục Nhất Minh.
Ánh mắt của Lệ Đình Tuấn nhìn về phía Lục Nhất Minh, lại nhìn về phía hai bàn tay đang nắm cùng một chồ của hai người, không nói tiếng nào rồi quay người đi thẳng lên xe. “Cậu hai, bây giờ phải làm sao?” Vô Nhật Huy lập tức nhẹ giọng hỏi Lệ Đình Tuấn.
Lệ Đình Tuấn ngồi xuống ghế sau, lúc này mới phát hiện ra đằng sau lưng mình đổ đầy mồ hôi lạnh, thẩm ướt đầm cả chiếc áo sơ mi.
Vần may, Kiều Phương Hạ không bị làm sao hết.
Có trời mới biết lúc vừa rồi anh đã sợ hãi bao nhiêu. Chính mình đã làm cho Kiều Phương Hạ bị thương, sợ bản thân đã làm ra một sai lầm lớn.
Anh đỡ lẩy huyệt thái dương, nửa ngày sau mới lạnh giọng nói: “Đi đến Trí Viễn trước.
Công ty Trí Viền, chính là công ty truyền thông đầu tiên đăng tải tin đồn về Kiều Phương Hạ và Lục Nhất Minh.
Đêm ngày hôm trước, bọn chúng đã gửi cho Lệ Đình Tuấn một tin nhắn, muốn dùng đồng ảnh chụp của Kiều Phương Hạ để ép bọn họ dùng tiền để mua lại tin tức kia. Bởi vì chuyện tập đoàn WL đầu tư cho Hoàng Cầu, tất cả doanh nghiệp trong nước đều biết cả. Thêm nữa, Lục Nhất Minh và Kiều Phương Hạ lại là người của Hoàng Cầu
Vì Kiều Phương Hạ, Lê Đình Tuấn chi ra một trăm năm mươi tỷ.
Bọn chúng đã nhận tiền nhưng lại dùng hot search của Lục Nhất Minh để liên luỵ Kiều Phương Hạ. “Đã rõ. Vô Nhật Huy lập tức trả lời.
Lệ Đình Tuấn tỉnh táo lại một chút, một lúc lâu sau, khẽ vẽ vào lòng bàn tay mình từng nét
từng nét, Chu Tước. Sau đó, anh lại từ từ viết đến Phương Hạ, rồi bồng nhiên không nhịn được mà cười tự giễu một tiếng, lắc đầu. Hai chữ Chu Tước và Phương Hạ, đúng thật là có cách viết không khác nhau lắm. Chu Tước được dựng thành từ chính việc đảo lộn hai từ Phương Hạ Anh bị Kiều Phương Hạ đẩy vào trong đường tối quá lâu, còn tường rằng cô thật sự là đồ ngốc.
Xác định được thân phận của Kiều Phương Hạ rồi thì tất cả những chồ không hợp lý lúc trước, chỉ trong nháy mắt đã trớ nên vô cùng hợp lý.
Anh không kìm được mà lại nở một nụ cười tự giễu.
Cái cô gái lừa đảo này, vậy mà lại lừa anh lâu như vậy, đùa giỡn anh mơ mơ màng màng xoay mòng mòng.
Nhà họ Đường.
Đường Minh Kỷ gọi bác sĩ gia đình đến, nhờ xử lý tốt vết thương cho Kiều Phương Hạ, chồ bị thương trên cổ cô cũng khâu mấy mũi.
Truyền một chút máu cho Kiều Phương Hạ, sau đó lại xử lý mấy vết thương nhẹ trên người cô. Thấy mọi chuyện đã không còn vấn đề gì lớn, Đường Minh Kỷ mới thờ phào nhẹ nhõm một hơi.
Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm vết thương rẩt nguy hiểm gần vị trí xương quai xanh kia trong gương, cứ nhìn thêm mấy lần.
May mắn lúc đó cô đã nghiêng đầu, không thì bị đối phương bắn thẳng vào yết hầu, mất luôn cái mạng.
Cũng may là bây giờ đã là mùa đông, mặc nhiều áo cổ cao nên sẽ không bị người khác nhận ra, rất tiện cho việc chữa thương. “Chuyện của Lục Nhất Minh đã xử lý tốt chưa?” Sắc môi của Kiều Phương Hạ trắng bệch, nhẹ giọng hỏi Đường Minh Kỷ đang đứng bên cạnh.
Sau khi Đường Minh Kỷ nhìn thấy được tin tức, anh ta mới hiểu ra được đám người gọi điện uy hiếp anh ta ngày đó không hề ngu. Mà anh ta mới chính là kẻ ngốc.
Im lặng mấy giây rồi anh ta mới trả lời: “Cô không cần quan tâm nhiều nhưvậy. Tôi sẽ giải quyết ổn thoả
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!