NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 450

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 450
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 450. Đồ hẹp hòi

Tới thẳng cửa nhà họ Phó, lúc Kiều Phương Hạ mở cửa xe, nhìn thấy một nhà Đinh Thanh Nhã đứng ở chồ Phó Viền Hạo.

Đinh Thanh Nhã cười rẩt ngọt ngào, đang bóp vai đấm chân cho Phó Viên Hạo, thấy Kiều Phương Hạ tới, lập tức dừng động tác trên tay lại, chào hỏi: “Anh và chị dâu đã về.”

Kiều Phương Hạ thấy dáng vẻ uốn éo kiểu cách đó của Đinh Thanh Nhã thì không nhịn được khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn Lệ Đình Tuẩn đang xuống xe.

Chỉ kém chút là trực tiếp mở miệng hỏi anh, sao Đinh

Thanh Nhã lại ở đây.

Nếu không phải là do Phó Minh Tuyết, thì vốn dĩ cô cũng không đến ăn bữa cơm này, càng miền nói tới Đinh Thanh Nhã còn đang ở đâỵ.

Lệ Đình Tuấn liếc mắt vào trong phòng, xách quà ờ trên xe cho Phó Viễn Hạo xuống dưới, không lên tiếng. Lúc trước anh cũng không biết hôm nay một nhà Đinh Thanh Nhã sẽ đến, Phó Viền Hạo không nói

Hai người hai mắt nhìn nhau, Kiều Phương Hạ bồng nhiên thò tay, cứng người ôm lấy cánh tay Lệ Đình Tuấn, giúp anh lấy quà cho Phó Viền Hạo, cười tủm tỉm kéo anh cùng nhau đi vào.

Cô không muốn mat mặt trước mặt Đinh Thanh Nhã

Dù sao lúc trước trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Minh Tuyết vừa biểu diễn một màn vợ chồng ân ái trước mặt Đinh Thanh Nhã, không thể vừa đảo mắt đã bị người ta tô vào mặt. Bề ngoài thì vần phải giả vờ một chút.

Lúc cô ôm lấỵ cánh taỵ của Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn nhìn cô một cái, không nhịn được mà cong khỏe miệng.

Hôm naỵ Đinh Thanh Nhã tới đâỵ, rõ ràng là không có ý tốt gì, nhưng mà vô hình lại đang giúp anh.

Vừa vào cửa Kiều Phương Hạ đã ngoan ngoãn chào trưởng bối một lượt, Đình Trung ở trên tầng biết cô đến đây, ngay cả giày cũng chưa đi đã chạy xuống kéo cô lên tầng. “Đình Trung, sắp phải ăn cơm rồi.” Phó Viền Hạo lập tức nhắc nhở.

Đình Trung có thể là có đồ muốn cho Kiều Phương Hạ xem, nhưng mà Phó Viền Hạo đã lên tiếng, cậu bé ngoan ngoãn cầm đồ chơi, kéo Kiều Phương Hạ ngồi trên đệm lót ở một bên, cùng cậu bé lắp ráp xe lửa.

Lệ Đình Tuấn nhìn Kiều Phương Hạ, thấy cô nhẹ nhàng hít hít cái mũi, dáng vẻ có chútjạnh, lên tầng thuận tay lấy áo choàng lông dê khoác lên vai Kiều Phương Hạ.

Cô mặc hơi phong phanh, trên người lại đang bị thương, dê bị cảm lạnh. “Chơi một lúc thôi, đừng có quấn lấy mẹ, trên mặt đất lạnh” Lệ Đình Tuẩn thấp giọng nói với Đình Trung. “Đúng là nhỏ mọn.” Đình Trung cúi đầu, nhỏ giọng nói thầm.

Lệ Đình Tuấn không nhịn được nhíu mày. “Đồ hẹp hòi.” Đình Trung nhắc lại một lần nữa.

Kiều Phương Hạ nâng mắt, nhìn Đình Trung đang nhỏ giọng thì thào, vẻ mặt Đình Trung rất không phục, một bên lắp đường raỵ xe lửa, một bên tiếp tục nói: “Không phải chỉ là mượn vợ của bố một lát thôi à?” Hiện tại cậu bé vẫn còn giá trị lợi dụng với Lệ Đình Tuẩn, dù sao vần có thể trợ giúp theo đuổi vợ, đến lúc Kiều 

Phương Hạ gả vào rồi, thì không phải Lệ Đình Tuẩn sẽ càng keo kiệt à?

Xem như bị cậu bé nhìn thấu rồi. “Đàn ông mà..” Càng nghĩ càng đau lòng, cậu bé không nhỉn đươc khẽ thở dài.

Còn không bằng Lệ Đình Tuấn không bao giờ theo đuổi được mẹ, thế thì cậu bé còn có thể hường thụ cảm giác được mẹ yêu thương. “Lệ Đình Trung, tối nay con đừng có ăn tôm đấy!”

Khuôn mặt Lệ Đình Tuẩn bình tĩnh nhìn chằm chằm con mình, một lúc lâu sau mới nói một câu. “Mẹ bón.” Đình Trung lập tức buông đồ trên tay, đắc ý trả lời, chống lại Lê Đình Tuấn. “Hôm nay mẹ bón cũng không được ăn.” Lệ Đình Tuấn thấp giọng trả lời.

Kiều Phương Hạ nghe vào trong tai đã có mấy phần khó chịu.

Trước kia Lệ Đình Tuấn ờ nhà cũng quản thúc cô nhưthế, bây giờ cô cũng không còn là người nhà họ Lệ anh nữa, dựa vào cái gì mà quản cố ? “Dùng bạo lực để giáo dục trẻ con không phải là cách dạy tốt.” Cô thản nhiên trả lời. “Đúng thế!” Đình Trung có Kiều Phương Hạ làm chỗ dựa, càng thêm có sức. “Trên người em bị thương mà còn có thể ăn tôm à?” Lệ Đình Tuấn nhìn hai mẹ con không nghe lời này, không nhịn được mà hạ mắt, nhẹ giọng hỏi lại Kiều Phương Hạ.

 

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 450"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com