NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 455

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 455
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 455: Định ước

“Người đã đến chưa?” Phó Tinh mỉm cười chào Kiều Phương Hạ, đứng ở cửa rũ bỏ lớp tuyết trên người, sau đó mới nhẹ giọng hỏi Phó Viền Hạo. “Bây giờ là tám giờ, chắc là sắp đến rồi.” Phó Viền Hạo nhìn đồng hồ trên tường, đáp lại. ở ngoài cửa sau, Lệ Đình Tuấn đang gọi điện thoại, thông qua cửa kính, nhìn thấy Phó Tỉnh và Lục Đình Nam tới, liền ra hiệu chào hỏi.

Lục Đình Nam đưa mắt nhìn một lượt, thấy Lê Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ đều ở đây, anh ấy cầm lấy khăn lau người hầu đưa cho, nhẹ nhàng lau tuyết trên lông màu: “Đình Tuấn và Phương Hạ cũng ờ đây à “Bữa tối này vốn dĩ chuẩn bị cho cậu và Vãn Nhật.” Phó Tình không khỏi cau mày, quay đầu nhìn Lục Đình Nam. “Đơn vị bận rộn, vụ án vừa mới phát hiện ra được manh mối, không thể rời được.” Lục Đình Nam bình tĩnh đáp. “Vì thế Vãn Nhật cũng không đến ăn cơm, nếu không thì cậu cũng để cô ấy ngồi ăn ở đây một mình, như thế thì ra cái thể thống gì?” Phó Tình không nhịn được cau mày.

Kiều Phương Hạ nhìn bọn họ vài lần, trong lòng cũng hiểu rõ, nhìn bộ dạng như có chuyện quan trọng nhưvậỵ, có thể là giới thiệu đối tượng cho Lục Đình Nam.

Tuy nhiên, Lục Đình Nam có vẻ không quan tâm. “Tuần trước cậu cũng làm cho cô gái kia chạy mất, lần này không được như vậy nữa!” Phó Tình quay đầu, nhìn Lục Đình Nam cau mày: “ông người ta cũng như ông của cậu, đều là những người có uy tín, có danh dự, không được để mất người này

Lục Đình Nam không nói lời nào, ném khăn lau vào trong bồn rửa bên cạnh.

Chuyện Lục Đình Nam với người khác qua lại, Kiều Phương Hạ ờ đây dường như cũng không tiện, cả cô và Lệ Đình Tuấn ở đây đều không được danh chính ngôn thuận.

Cô lắng nghe trưởng bối nói chuyện, nói vài câu liên quan đến bối cảnh gia đình của cô gái Vãn Nhật kia.

Thật ra giữa Vãn Nhật và Lục Đình Nam cũng có chút ngọn nguồn, là lời nói đùa của các vị trường bối cách đây ba mươi năm, nếu nhà họ Lạc sinh con gái, liền sẽ định ước với Lục Đình Nam, nếu không phải do đoạn thời gian trước có người nhắc lại thì chắc hẳn mọi người đều đã quên rồi.

Vãn Nhật được gọi là Vãn Nhật, bời vì trước cô ẩy, mẹ của cô ẩy đã bị sảy thai một lần, phải mất hai ba năm sau mới có thể mang thai lần nữa, liền sinh ra một cô con gái, vì thế liền gọi cô bé là Vãn Nhật.

Kiều Phương Hạ nghe thấy bọn họ nói về chuyện này, cảm thấy có chút thích thú.

Vãn Nhật nhỏ hơn Lục Đình Nam năm tuổi, tuổi tác cũng gần như tương xứng, nghe nói cũng khá xinh đẹp.

Kiều Phương Hạ một lúc sau, liên thích thú viện cớ muốn đi vệ sinh. “Đi đi.” Phó Minh Tuyết nhàn nhạt đáp. 

Lục Đình Nam ớ một bên từ đầu đến cuối luôn im lặng, liếc nhìn bóng lưng của Kiều Phương Hạ.

Lệ Đình Tuấn kết thúc cuộc họp video, vừa bước vào liền nhìn thấy Lục Đình Nam cứ nhìn chằm chằm Kiều

Phương Hạ. “Vãn Nhật hình như đến rồi.” Phó Tình nhìn ra ngoài cửa, nhìn thấy có một chiếc xe đồ ở trước cửa, liền vui vẻ nói.

Lệ Đình Tuấn thu hồi tầm mât đang nhìn Lục Đình Nam, bước vài bước đi theo sau người nhà, sau đó đưa mắt nhìn Vãn Nhật kia vài lần.

Ngoại hình khá ổn, mang vẻ trong trẻo và thanh tú.

Vai của Kiều Phương Hạ lúc nàỵ lại có chút không nhẩc được lên, vết thương có cảm giác khó chịu. Cô đi lên tầng, lấy ra một gói thuốc bột nhỏ ờ trong túi sách, sau đó đứng dậỵ đi vào nhà tắm.

Kéo cổ áo khoác xuống, cời hai cúc áo sơ mi ra nhìn, quả nhiên có một chút máu chảy ra.

Cô nghiến răng chịu cơn đau, hít sâu hại hơi rồi dùng khăn ăn tẩm nước lau sạch vết máu trên bề mặt, sau đó bởi một lớp bột thuốc dày lên trên.

Không có thuốc giảm đau, nên lúc đắp bột vô cùng đau đớn.

Kiều Phương Hạ đau tới mức choáng váng đầu óc, một tay bám vào bồn rửa mặt, nghiến răng chịu đựng cơn đau mà không phát ra tiếng động.

Một lúc sau, cô chợt nghe thấy tiếng động của ai đó đi lên cầu thang.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 455"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com