NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 457

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 457
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 457: Bắt nạt người như vậy

“Kiều Phương Hạt” nghe thấy những lời khó nghe của cỏ, Lê Đình Tuần không khỏi nhíu màu.

Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: ‘Tôi nghe thấy được.

Cô chỉ là muốn Lệ Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc. Tại sao tẩt cả mọi chuyện đều là lỗi của Kiều Diệp

Ngọc, khiến cho cô vô duyên vô cớ phải chịu những ấm ức? Cô không tin Lệ Đinh Tuấn sau khi nhìn thấy màn trình diên của Kiều Diệp Ngọc ở trường bân ngày hôm đó, lại vần có thể tin lời nói dối của Kiều Diệp Ngọc.

Những người khác hiểu lầm thì thôi. Nhưng anh là Lê Đình Tuấn,

Hai người nhìn nhau vài lần, Lê Đình Tuấn nhíu mày thật chặt nói: “Tôi đã biết ngày hôm đó Kiều Ngọc Diệp nổi đổi, nhưng cô ta không thể ngồi tù.” “Dựa vào cái gì?” Kiều Phương Hạ cảm thấy thật nực cười, nhìn không được mà hỏi ngược lại.

Vì thế, anh rõ ràng biết cô đang nghĩ gì, nên anh liền dựa vào việc có thích anh, mà bẳt nạt người như vậy.

Thế nhưng cho dù có thích đến đầu đi chăng nữa, cuối cùng cũng sẽ bị sự thất vọng làm cho kiệt quê “Phương Hạ, em chỉ cần biết, tôi làm thế này là bởi vì tương lai của hai người.” Lê Đình Tuấn đối mắt với cô, từng câu từng chữ, lời nói vô cùng có khí phách. “Tương lai thế này, tôi không cần, thế nên anh cũng không được áp đặt suy nghĩ của anh vào tôi.” Kiều Phương Hạ không muốn nghĩ gì, cười chế nhạo đáp lại. “Kiều Phương Hạ!” Lệ Đình Tuấn lại một lần nữa gọi cả tên lân họ của cô.

Kiều Phương Hạ hồi còn nhỏ thật sự sợ Lệ Đình Tuẩn gọi cả tên của cô, cô sợ mình đã làm anh tức giận, sợ anh từ bây giờ sẽ phớt lờ cô. Thà anh gọi cô một tiếng “này”, đều tốt hơn so với gọi đầy đủ cả tên như vậy.

Nhưng, cô đã không phải đứa trẻ nữa.

Đột nhiên, có âm thanh truyền lại từ phía cầu thang, có người lên tầng, ở bên ngoài phòng tắm có người gõ cửa hai tiếng, hỏi: “Cậu hai, cậu có ở trong đó không? Cậu cả Phó nói có chuyện muốn bàn bạc với cậu.”

Kiều Phương Hạ quay mặt đi, không nhìn Lệ Đình Tuấn. “Có” một lúc sau, Lệ Đình Tuẩn hít sâu một hơi, cảm thẩỵ nhẹ nhõm hơn, trầm giọng đáp: “Lập tức xuống!” Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng người hầu đi xuống, mới xoay người mớ cửa.

Cô không muốn một mình ớ với Lệ Đình Tuấn nữa, cô cảm thấy có chút ngột ngạt.

Lúc cô lách mình để đi ra, Lệ Đình Tuấn đột nhiên thuận mắt nhìn theo cổ áo mà cô chưa kéo lên, nhìn thấy trên cổ cô có đeo một chiếc còi bạc. Lúc Lệ Đình Tuấn ở Nghịch Thuỷ Hàn, trên người của người đàn ông tranh giành viên kim cương Golconda với anh, đã nhìn qua chiếc còi bạc này.

Khi đó người đàn ông ngồi đối diện với hàng ghế, mặc âu phục, ánh sáng phản chiếu trên chiếc còi bạc đã gây ẩn tượng mạnh với anh nên anh nhớ rất rõ.

Tâm mắt của anh đã dán chặt trên chiếc còi bạc này

Từ trước đến nay chưa từng thẩy Kiều Phương Hạ đeo qua thứ này, anh chắc chắn. Kiều Phương Hạ mớ cửa nhanh chóng bước ra ngoài, không nhìn Lệ Đình Tuấn một lần nào nữa.

Lúc đi xuống, phát hiện Phó Tỉnh và Lục Đình Nam đều đã rời đi, xung quanh cũng không có người, Vãn Nhất bọn họ đều đã rời đi rồi.

Phó Minh Tuyết và Phó Viên Hạo đang ớ trong phòng sách, Phó Viền Hạo dường như đang tức giận, mặt mày tối sầm đang cùng với Phó Minh Tuyết nói cái gì đó. “Lục Đình Nam nếu như ngay từ lần đầu tiên đã nhìn trúng Vãn Nhật, mới không bình thường, nó không phải là người như vậy. Ba trước tiên cứ đợi chút, lúc này không được sốt ruột.” Phó Minh Tuyết thấp giọng khuyên nhủ.

Phó Viền Hạo nhìn thoáng thẩy Kiều Phương Hạ đã xuống, liền thu hồi sắc mặt, không tiếp tục chủ đề vừa nãy nữa, ân cần nói với Kiều Phương Hạ: “Phương Hạ, đến đây.

Lệ Đình Tuấn cũng lặng lẽ đi từ trên tầng xuống, hai người bọn họ cùng đi vào phòng sách.

Phó Viền Hạo sau đó liền mờ một hộp gồ đàn hương từ trên tay mình ra, từ bên trong lấy ra một tờ hôn phối màu đỏ khổ giấy a5, sau đó bảo người hầu chuyển nó đến tay của Kiều Phương Hạ. “Thật ra, ông hôm nay gọi hai đứa cùng trở về, là bới vì cái này. “Trước đây lấy tử vi của các cháu đi xem, thấy có vài ngày tốt, các cháu tự mình xem đi, thấy hôm nào phù hợp hơn liền đi lĩnh chứng đi.”

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 457"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com