NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 461

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 461
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 461: Nói thẳng cho anh nghe sao?

Trước khi Phó Nhiên đến, Lê Đình Tuấn đã gửi cho anh ta một tin nhắn, nói là trên người Kiều Phương Hạ bị thương.

Đây là Lệ Đình Tuấn lo lắng Kiều Phương Hạ về đoàn phim rồi sẽ không có ai chăm sóc, vậỵ nên cố ý gọi Phó Nhiên đến. Kiều Phương Hạ không muốn nói ra thân phận của mình, vậỵ thì tạm thời anh ta cũng không muốn phá vỡ nó.

Phó Nhiên cũng không biết giữ hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì, thấy sắc mặt của Lê Đình Tuấn không tốt thì cũng không lắm miệng hỏi thăm.

Đúng lúc này, điện thoại di động trên bàn vang lên.

Lệ Đình Tuấn nghiêng mắt nhìn xem, là Kiều Diệp Ngọc gọi đến

Anh vươn tay, cầm lấy điện thoại di động rồi lặng lẽ đưa đến bên tai. “Đình Tuấn, không phải hôm nay chúng ta đã bàn là sẽ đưa em đi phục hồi chức năng sao? Sao bây giờ anh còn chưa về? Có phải là đang đi trên đường. Đầu bên kia điện thoại, Kiều Diệp Ngọc dịu dàng dò hỏi. “Ai nói cho cô nghe?” Lệ Đình Tuấn không đợi cô ta nói xong đã lạnh lùng hỏi lại.

“Nhưng mà ông nội nói anh.

Lệ Đình Tuấn nờ nụ cười lạnh lùng: “ông cụ nói, vậy thì bảo ông cụ đưa cô đi. Từ bao giờ mà chúng ta thân thiết đến ức cô có thể tùy tiện gọi cho tôi vậy?” ‘Thật sự xin lỗi.” Đầu dây bên kia im lặng mấy giây, sau đó Kiều Diệp Ngọc nhỏ giọng nói xin lồi: “Có phải anh đang chăm sóc cho chị gái em hay không? Thật xin lồi, là em không

Lệ Đình Tuấn nghe thấy Kiều Diệp Ngọc nói thêm một chữ thôi đã cảm thẩy vô cùng bực bội, nhanh chóng trả lời: “Đúng, tôi đang chăm sóc cho vợ tôi.”

Kiều Diệp Ngọc nghe thấy Lệ Đình Tuẩn gọi Kiều Phương Hạ là vợ của anh thì sửng sốt thêm một lần nữa. “Muốn tôi nói thẳng cho cô nghe không? Có muốn nghe không?” Lệ Đình Tuấn đợi mẩy giây, tiếp tục nhỏ giọng nói.

Hai giây sau, đầu bên kia lập tức dập máy. Lệ Đình Tuấn cười lạnh một tiếng, sau đó ném di động lên trên bàn.

Phó Nhiên đứng một bên yên lặng nghe, còn tướng Lê Đình Tuẩn cần anh ta mô phỏng theo giọng nói của Kiều Phương Hạ. Thấy anh cúp điện thoại rồi thì mới thờ phào nhẹ nhõm một hơi.. Ánh mắt của hai người giao nhau, Phó Nhiên lập tức xẩu hổ họ hai tiếng nói: “Vậy nên mới nói, có đôi khi, phụ nữ phải có thời gian để dồ dành. Cậu xem đi, cậu được như vậy sớm hơn thì làm gì có chuyện như thế này?”

Lệ Đình Tuấn liếc mắt nhìn về phía anh ta, không lên tiếng.

Phó Nhiên biết mình không nên ở lại thêm nữa, để dành thời gian cho Lệ Đình Tuấn đi dồ cô vợ trẻ. Vậy nên xử lý xong xuôi bên này thì lập tức rời đi.

Lệ Đình Tuấn tiên anh ta xuống dưới lầu. Xong rồi thì ngôi một mình bên trong căn phòng tối tăm một lúc lâu, nhìn chằm chằm về hướng của căn phòng trên lầu:

Trong phòng im lặng, không có động tĩnh gì.

Lúc Vô Nhật Huỵ mờ cửa bước vào rồi bật đèn lên, nhìn thấy Lệ Đình Tuẩn ngồi một mình trên ghế salon thì run bân lên, nhẹ giọng nói: “Cậu hai, bên kia đã bẳt đầu rồi, chúng ta có đi nữa hay không?”

Lệ Đình Tuấn không lên tiếng Một lúc lâu sau, anh đứng dậy rồi đi lên lầu.

Lúc đẩy cửa ra, Kiều Phương Hạ nằm ớ trên giường, đã ngủ rồi. Lần này đã biết ngủ trên giường, biết tự đắp chăn cho mình rồi.

Trong lúc ngủ mơ, Kiều Phương Hạ hình như nghe thấy tiếng động từ cửa, ờtrong chăn hơi động đậy một chút.

Lệ Đình Tuấn đứng trước cửa không nhúc nhích, lẳng lặng đợi một chút.

Đợi đến khi Kiều Phương Hạ ngủ saỵ thêm lần nữa mới ỵên lặng không một tiếng động đi đến bên cạnh giường. Anh cúi sát người xuống cạnh Kiều Phương Hạ, ngón tay trẻ nhẹ nhàng gạt cổ áo của cô ra, nhìn vào vết thương.

Vần được, vẳn không nghiêm trọng như anh nghĩ.

Lúc thu tay lại thì nghiêng mắt nhìn về phía chiếc còi bạc trên cổ của Kiều Phương Hạ.

Một lúc lâu sau, cuối cùng vần vươn tay nâng còi lên, Thứ này nhỏ hơn so với còi bình thường hơn một chút, tinh xảo đến nhỏ nhân, anh lật qua lật lại nhìn mấy lần. Ngay chồ miệng chiếc còi đã nhìn thấy một chữ được khắc cực nhỏ: “Hàn”

Gần như là ngay lập tức, trong đầu Lệ Đình Tuấn đã hiện ngay ra cái tên “Nghịch Thuỷ Hàn”.

Nhớ đến lúc trước đã gặp được An Dương ờ Nghịch Thuỷ Hàn, lúc nàỵ Lệ Đình Tuấn có thể khẳng định: Kiều Phương Hạ và người đàn ông đứng sau Nghịch Thuỷ Hàn có quan hệ không nhỏ.

Anh lặng im không một tiếng động thả chiếc còi bạc lại, sau đó ngước mât lên, nhìn Kiều Phương Hạ đã ngủ say, đáy mắt hiện ra một vẻ lo lắng.

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 461"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com