NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 469

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 469
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Chương 469:Con còn cái gì là không dám?

Xe của Lệ Đình Tuấn vừa đỗ vào bãi đỗ xe, thì nhìn thấy một chiếc xe Pagani màu xanh ngọc bản giới hạn quen thuộc, đi từ phía trước đến, một tiếng thắng xe gấp, dừng lại ở giao lộ không xa. “Đó không phải là xe của giám đốc Đường sao?” Vô

Nhật Huy cũng nhìn thấy, quay đầu thấp giọng hỏi Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn liếc nhìn về phía biển số xe của chiếc Pagani kia một cái, quả thực là biển số xe của Đường Minh Ký.

Anh không lên tiếng, thu ánh mắt lại, đem bánh xốp Long Tỉnh và quà chuẩn bị Kiều Phương Hạ vứt sang bên cạnh, lấy điện thoại ra gọi điện cho Kiều Phương Hạ.

Vừa bấm gọi thì nhìn thấy Kiều Phương Hạ mặc áo khoác lông cừu rộng rãi màu đen và Đường Nguyên khiết Đạn, một trước một sau đi ra ngoài đến chỗ giao lộ.

Đường Nguyên Khiết Đan ngồi trước vào ghế sau, Kiều Phương Hạ dừng ở trước cửa xe, lấy điện thoại ra nhìn một cái.

Lúc nhìn thấy là Lệ Đình Tuấn gọi điện thoại, thì biếu cảm của Kiều Phương Hạ cứng lại. “Sao thế? Sao không lên xe?” Đường Nguyên khiết Đan lộ cái đầu ra hỏi Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ đắn đo mấy giây, đang muốn mớ miệng nói chuyện thì Đường Minh Kỷ ở trong xe nói: “Cô ấy không ngồi xe của chúng ta. “Vậy chẳng lẽ cô ấy tự mình lái xe đi sao?” Biếu cảm trên mặt của Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Đường Minh Kỷ như nhìn tên ngốc: “Vết thương trên người của cô ấy còn chưa khỏi, anh nhân tâm?”

vẻ mặt của Đường Minh Ký đen lại, còn chưa nói chuyện thì một chiếc xe ký hiệu G dừng đằng sau xe của bọn họ.

Kiều Phương Hạ nhìn về chiếc xe ký hiệu G một cái, nhìn thấy Mặc Hàn Bảo ngồi trên ghế đằng sau, không khỏi sửng sốt một chút, cô không biết Mặc Hàn Bảo sẽ đến đây.

Lập tức ấn tắt cuộc gọi của Lê Đình Tuấn, bỏ điện thoại vào trong tủi, quay người đi về phía xe của Mặc Hàn Báo.

Trên bãi đỗ xe chỉ cách có hơn một hai trăm mét, Lê Đình Tuấn buông mắt nhìn cuộc điện thoại bị Kiều Phương Hạ từ chối, vẻ mặt trầm xuống.

Mấy giây sau, lại ấn gọi lại một lần nữa.

Kiều Phương Hạ cầm lấy điện thoại lại rung ớ trong túi, Mặc Hàn Bảo trước mặt nhìn cô, thấp giọng nói: “Muốn đi sao lại không nói?1′

Kiều Phương Hạ nhấp môi, nhìn Mặc Hàn Bảo, không lên tiếng. “Không nói với thầy thì thôi đi, sao không lên tiếng gọi King? Mặc Hàn Bảo tiếp tục hỏi.

Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cũng không chắc là đi ngay lập tức.

Mặc Hàn Bảo thở dài, hỏi lại cô: “Nếu đã chưa quyết định xong, vì sao lại liên hệ với bọn họ?”

Kiều Phương Hạ tuy biết mạng lưới tình báo của nhà họ Mặc rất giỏi, nhưng không ngờ tới Mặc Hàn Bảo lại nhận được tin tức nhanh đến như thế đắn đo mấy giây, kiên trì trả lời: “Chủ yếu là bởi vì con chip ớ bên đó xảy ra vấn đề nhỏ.” “Được rồi, con nói là cái gì thì chính là cái

đó đi. Mặc Hàn Bảo thất vọng trả lời.

Kiều Phương Hạ lần đầu tiên nhìn thấy trong mắt của Mặc Hàn Bảo có thất vọng về mình, bất luận thế nào, thì

Mặc Hàn Bảo là thầy của cô, một ngày làm thầy cả đời làm thầy, ở trước mặt Mặc Hàn Bảo, cô là hậu bối.

Lương tâm của cô có chút không yên lòng, thấp giọng nói: “Vốn dĩ con nghĩ là, sau khi quyết định đi thì nói với mọi người, con khẳng định đi đón An Dương thì sao dám che giấu chuyện này với thầy chứ?” “Con còn có không dám? Huống hồ thầy có thế đồng ý để con đi đón An Dương?” Mặc Hàn Bảo nhịn không được nhíu mày, trầm giọng hỏi lại.

Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, bôi vì sự tức giận của Mặc Hàn Bảo.

Hai người đối mắt nhìn nhau mấy giây, cảm xúc dưới đáy mắt của Mặc Hàn Bảo không ngừng dâng lên.

Một lúc lâu sau, không đợi cô nói chuyện, giọng điệu mềm xuống trước nói: “Được rồi, thấy chính là qua đây xác nhận một chút con có phải là thật sự muốn đi không

Lúc nói chuyện, mở cửa xe ra, hơi đưa tay ra về phía của Kiều Phương Hạ “Qua đây

Kiều Phương Hạ bước nhỏ lên trước một bước, Mặc Hàn Bảo kéo cô một cái, vỗ nhẹ hai cái trên vai của cô, thấp giọng nói: “Nếu như thật sự muốn đi, mọi chuyện lấy an toàn làm chính, cái khác thì thầy không nói nhiều nữa.”

 

***

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 469"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com