NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 482

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 482
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 482: Niềm vui sướng được trả thù

“Được rồi được rồi tôi kém hơn Lệ Đình Tuấn, tôi không hiểu biết bản thân mình!” Hứa Phi Phàm rống to về phía Kiều Phương Hạ.

Một nhóm người vệ sĩ ở ngoài cửa giật mình quay đầu lại nhìn bọn họ vài lần.

Hứa Phi Phàm chưa từng thừa nhận mình kém hơn so với bất cứ người đàn ông nào. Lệ Đình Tuấn là người đầu tiên. Kiều Phương Hạ khóa màn hình điện thoại lại, để sang một bên, cầm lấy mấy xiên nướng bỏ vào miệng ăn chậm rãi.

Không đề cập tới những ân oán cá nhân, khiếu thẩm mỹ của Kiều Phương Hạ cũng phân xét, tất nhiên là Hứa Phi Phàm kém hơn Lệ Đình Tuấn rồi, cô không thể để cho Hứa Phi Phàm làm bẩn đi tiêu chuẩn chọn chồng của mình được.

Hứa Phi Phàm đưa ra tín hiệu đối với những người đang đứng trước cửa nếu như ai dám nói ra những lời này, chắc chắn anh ta sẽ giết người đó

Cửa sổ bằng gỗ bên ngoài đang mở, một chút mưa bụi mịn nhẹ nhàng tiến vào, dính một ít vào quần áo của Kiều Phương Hạ.

Hứa Phi Phàm rút khăn tay ra, giúp cô lau rồi lại đóng cửa sổ lại một chút, rồi mới cau mày hỏi Kiều Phương Hạ: “Anh ta đối xử với cô như vậy mà cô còn che chở cho anh ta sao?”

“Ai che chở cho anh ấy?” Kiều Phương Hạ thản nhiên hỏi lại.

“Cô nói tôi không bằng Lệ Đình Tuấn”

Kiều Phương Hạ uống một ngụm nước chanh bỏ thêm miếng đá, uống một ngụm lạnh tới tận đáy lòng nói: “Tôi cũng chưa nói gì cả, đều là anh nói.”

“Dù có mạnh miệng nhưng cũng không thay đổi được sự thật.” Hứa Phi Phàm khinh thường giễu cợt nói.

Kiều Phương Hạ thích Lệ Đình Tuấn bao nhiêu chỉ cần nhìn vào trong ánh mắt đều có thể thấy được. Kiêu Phương Hạ nhẹ nhàng cắn ống hút, không lên tiếng.

Qua một lúc sau, mới mở miệng thấp giọng nói với

Hứa Phi Phàm: “Tôi không có ba”

Hứa Phi Phàm biết rằng Kiều Phương Hạ khó chịu, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng ăn quá hai miếng như bây giờ. Cô ngước mắt lên, trong hốc mắt có chút ửng hồng, dường như trong chớp mắt, nước mắt sẽ chảy xuống vậy.

Hứa Phi Phàm đã gặp qua Lệ Quốc Chiến, dáng vẻ của Lệ Quốc Chiến cao lớn, nhìn thoáng qua đó chính là dáng vẻ của một người đàn ông đều cảng, nhưng nếu như ông ta không đối xử tốt với Kiều Phương Hạ, thì hôm nay Kiều Phương Hạ cũng sẽ không đến tận nơi tự chuốc lấy đau khổ như vậy.

Hứa Phi Phàm là một người cẩu thả, nhưng anh không phải tên ngốc. Anh ta không lên tiếng, yên lặng ở cùng Kiều Phương Hạ trong chốc lát, mãi cho đến khi đồ ăn trên bàn nguội lạnh, Kiều Phương Hạ cũng không ăn nữa.

Kiêu Phương Hạ uống hết ly nước chanh, sau đó đứng dậy.

Hứa Phi Phàm đứng dậy theo cô, căng thẳng nhìn cô nói: “Mẹ tôi nói, không bằng hôm này cô qua nhà tôi ở đi? Chắc hẳn sáng mai ba tôi mới trở về, cũng đỡ phải sáng dậy sớm rồi lại dằn vặt đau khổ.”

“Được được, cũng có thể.” Kiều Phương Hạ thản nhiên gật đầu.

Nhà họ Hứa.

Dương Thủy trở về sau buổi làm việc, bắt gặp ở ngoài cửa có đôi giày cao gót màu đen, biết được Kiều Phương Hạ đã tới đây. Bà ấy tiện tay mang theo bánh ngọt phô mai mà vừa mua được lên trên lầu, nhẹ nhàng gõ cửa phòng cho khách.

“Tới đây” Bên trong truyền tới một âm thanh rầu rĩ của Kiều Phương Hạ.

Dương Thủy kiên nhẫn đợi một lát, đợi cho Kiều

Phương Hạ mở cửa, dáng vẻ dường như vừa mới tắm rửa xong, hốc mắt còn hồng.

Dương Thủy đi vào cửa, để bánh ngọt phô mai ở trên tủ đầu giường, nói: “Biết con thích ăn mấy món tráng miệng, Phi Phàm nói rằng hồi chiều con không ăn được nhiều.”

“Cảm ơn dì.” Kiều Phương Hạ ngồi xổm trên mặt đất của nhà vệ sinh, tóc ướt sũng, từ bên trong ngăn tủ thò tay lấy ra máy sấy, một bên nhẹ nhàng trả lời. Dương Thủy nhìn mắt của Kiều Phương Hạ, vươn tay sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, đau lòng nói: “Muốn khóc thì cứ khóc đi, ở đây không ai dám nói gì cháu đâu.”

Trong chớp mắt, ánh mắt của Kiều Phương Hạ ửng đỏ, bĩu môi, nhẹ giọng hỏi: “Dì à, dì nói xem, mẹ cháu thật sự hèn hạ như vậy sao?”

Dương Thủy suy nghĩ rồi trả lời: “Không phải. Bà ta là một người ích kỉ”

Kiều Phương Hạ mím chặt khỏe môi, nước mắt lặng lẽ lăn dài.

Dương Thủy âm thầm thở dài, đi tới cạnh cô, kéo Kiều Phương Hạ vào trong ngực, vỗ nhẹ lưng cô

Kiều Phương Hạ nắm chặt vạt áo của bà ấy, âm thanh khàn khàn nói: “Nếu như cháu là Lệ Quốc Chiến, cháu sẽ nguyền rủa hai mẹ con An Phương Diệp và Kiều Phương Hạ cả đời này phải nhận hết sự tra tấn, không có được cái chết yên lành.”

***

 

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 482"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com