Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 495
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 495: Đến khi cô ta nhận sai thì thôi
Kiều Phương Hạ im lặng trong vài giây chịu đựng chóng mặt ngồi dậy khỏi giường dán mắt nhìn thẳng vào Lệ Đình Tuấn.
Vừa rồi đoạn kia vẫn chưa được lưu Lệ Đình Tuấn đóng một cái như vậy, đã gõ hơn nữa tiếng đồng hồ. Cô cố nén cơn giận trong lòng này xoay người xuống khỏi giường từ một bên khác, đi đến trước ghế sofa cầm máy tính xem một cái nếu như vẫn chưa lưu thì đoạn quan trọng nhất này xem như xong.
Cô hít sâu vào hai hơi lại một lần nữa ngồi xuống dưới đất cẩn thận nhớ lại đại khái nội dung của vừa rồi.
vẫn chưa gõ bàn phím được bao lâu thì Lệ Đình Tuấn lại ném máy tính đi nhìn cô nhẹ giọng nói: “Nếu như em một mực không nghe lời thì tôi sẽ trực tiếp đốt ố đĩa RAM.
Kiều Phương Hạ đứng nguyên tại chỗ cùng anh giằng co một lát, lại là nhịn không được cười khẽ một tiếng. Cùng với Lệ Đình Tuấn cô quả thật không có cái gì là tốt đẹp.
Hai ngày trước Hứa Minh Trầm để cô đưa ra quyết định cô lựa chọn không đi, có rất nhiều nguyên nhân và trong đó có một lý do đó chính là Lê Đình Tuấn.
Nhưng hiện tại cô thấy hối hận rồi.
Anh làm cô thương tích đầy người cô vẫn như cũ không nỡ bỏ anh nhưng anh đối với cô ngay cả sự tồn trọng cơ bản nhất lại cũng không thể làm được. Sự thất vọng đối với một người tuyệt đối không phải là đến từ một sớm một chiều.
Cô không có lên tiếng, chỉ là quay người trở lại trên giường đắp chăn nằm xuống. Lệ Đình Tuấn đem máy tính đặt qua một bên nhìn về phía cô mấy lần sau đó xoay người đi đến bên mép giường, giúp cô tắt đèn chỉ giữ lại cây đèn ở đầu giường.
Hồi lâu cúi thấp đầu hôn lên trán của cô.
Kiều Phương Hạ nhắm mắt lại, không có trốn tránh cũng không có làm ra bất kỳ phản ứng nào. Lệ Đình Tuấn biết Kiều Phương Hạ tức giận nên dừng lại vài giây chỉ là nhẹ giọng nói: “Tôi sẽ gọi em sớm một chút.”
Sau đó cầm theo máy tính đứng dậy rời khỏi căn phòng. Kiều Phương Hạ nhìn anh đi ra ngoài lại nghe thấy tiếng anh khóa trái cửa phòng từ bên ngoài.
Cô nằm trên giường toàn thân khó chịu không nói ra được, đầu rất choáng nhưng lại không có chút buồn ngủ nào.
Cô chợt nhớ tới Đường Minh Kỷ hỏi cô một câu: Vì cái gì mà hết lần này tới lần khác đều chọn Lệ Định Tuấn? Rõ ràng anh cho cô chỉ có sự thất vọng cùng tổn thương hết lần này đến lần khác.
Thật sự là quá mệt rồi.
Kiều Phương Hạ làm cô thể xác tinh thần đều mệt.
Kiều Phương Hạ mơ mơ màng màng dường như là ngủ thiếp đi nhưng lại giống như chưa ngủ.
Thời điểm mở mắt ra một lần nữa thì bên ngoài vừa có chút ánh sáng mặt trời vẫn chưa có xuất hiện.
Cô đứng dậy xuống giường đi vào phòng vệ sinh rửa mặt sạch sẽ bước đến vặn cánh cửa, cánh cửa tối qua bị khóa trái trước khi đi ngủ giờ đã được mở ra từ đêm qua.
Cả tầng lầu đều im ắng giống như không ai ở, đối diện cửa phòng sách bị khuất đèn cũng tắt.
Kiều Phương Hạ đi vào lấy máy tính cầm theo một cái cốc rót nước uống. Vừa lấy được nước liền nghe được phía sau trong phòng bếp chỗ góc rẽ truyền đến một cái gì đó rất nhỏ.
Cô quay đầu nhìn một cái phát hiện là Lê Đình Tuấn, anh đóng cửa phòng bếp trên người không mặc quần áo phía dưới chỉ mặc một chiếc quần ngủ màu đen nên cũng là mới vừa dậy không được bao lâu, trên lưng buộc lên một chiếc tạp dề đang ở bên trong chuẩn bị bữa sáng. Trong nồi đang chiến thứ gì đó, mùi thơm loáng thoảng bay ra từ trong khe cửa. Kiều Phương Hạ vốn nghĩ là nếu như Lệ Đình Nhất không có ở đây cô uống xong nước thì sẽ rời đi. Anh mấy ngày này đều không có đến cồng ty nhìn có dáng vẻ trông rất là nhàn nhã “…sau khi nhận được rồi thì đánh gãy cho đến khi cô ta thừa nhận sai lầm của mình thì thôi.” Lê Đình Tuấn giọng nói lãnh đạm cố ý ép thấp phát ra từ bên trong. “Bên ông cụ kia vẫn đang cầu xin nói gần cô ta không sai. Trong điện thoại Vô Nhật Huy thấp giọng nói. “Gãy tay trái hay tay phải đều nghe theo sự sắp xếp của bác sĩ đến khi ông cụ cũng thừa nhận sai lầm của cô ta thì thôi.” Lệ Đình Tuấn nhẹ nhàng trả lời. “Vâng.
Kiều Phương Hạ liếc nhìn điện thoại của Lệ Đình Tuấn ở bên thành hồ bơi, cô đoán rằng bọn họ đang nói đến Kiều Diệp Ngọc.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!