NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 500

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 500
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 500: Mê muội cô chấp

“Không có việc gì.” Cô lập tức thản nhiên trả lời: “Đã dùng thuốc của Phó Nhiên thoa lên rồi, chỉ là trật gân mà thôi.”

Trong lúc nói chuyện, cô giấu tay phải ra sau lưng, dáng vẻ rõ ràng không muốn dong dài với anh.

Anh ngước mắt, đối diện với ánh mắt của cô. “Nếu như không có chuyện gì mà nói, em phải về khách sạn, đảm Khiết Đan sắp ra tới rồi.” Cồ bình tĩnh nhìn anh nói. “Cũng không có chuyện gì. Anh tự giễu cười cười.

Sau một hòi lâu, dường như anh vẫn còn lấm bấm trả lời: “Chỉ là hơi nhớ em.

Cô có chút sửng sở.

Thật ra, cô đã ngửi thấy được mùi rượu nồng nặc trên người của anh, cô cảm thấy có lẽ tối nay anh đã uống không ít, cách một cánh cửa sổ xe còn có thể ngửi thấy mùi rượu từ trên người anh truyền tới, có thể là anh đã say.

Hai người nhìn nhau vài giây, cô lập tức di dời tầm mắt, nhỏ giọng nói: “Anh Lệ đúng là hay nói giỡn, em chỉ mới đến đoàn làm phim chiều hôm qua. “Kiều Phương Hạ, em không hiểu.” Anh lại cất giọng cười khẽ.

Sao cô có thế hiểu được anh quan tâm cô dường nào? Bởi vì cô chưa từng để ý tới anh, cho nên không thể cảm thông.

Cho dù bọn họ chỉ vừa mới tách ra, cho dù chỉ là tách ra mấy tiếng, nửa ngày, một ngày thì trong đầu anh lúc nào cũng nhớ tới cô.

Cho dù là ai, làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần có liên quan tới cô, anh lại khống chế không được sẽ nhớ tới cô, kìm lòng không đậu đi so sánh cô với người khác.

Tất cả những người khác đều là rác rưởi, tất cả đều không lọt nổi vào mắt xanh của anh, chỉ có mỗi mình Kiều Phưong Hạ cô, cô có làm cái gì cũng đúng, cô làm cái gì anh cũng cảm thấy thuận mắt, cảm thấy rất tốt.

Anh rõ ràng thiên vị cô như thế, người bên ngoài đều biết, chỉ có mỗi cồ là không quan tâm tới.

Đúng, cô có cổ Dương Hàn, có Mặc Hàn Bảo, có Hứa Phi Phàm, có Đường Minh Kỷ, ai nấy đều đối xử tốt với cô, nhưng mà bọn họ tuyệt đối sẽ không giống như anh, mê muội cố chấp về cô như vậy.

Hứa Phi Phàm nói rất đúng, anh chính là một kẻ biến thái.

Nhưng mà anh lại không sửa được đối xử biến thái với cô, anh chính là không muốn thả cô ra.

Cô thấy anh cứ liên tục nhìn chằm chằm vào mình không lên tiếng, không hiểu lại cảm thấy hơi mất tự nhiên, nhỏ giọng nói: “Tỏi đi về đây.

Cô thu hồi tầm mắt, đang muốn quay người rời đi, dự quang nơi khỏe mắt đột nhiên nhìn tới dấu vết màu tím đậm thâm một mảng lớn trên âu phục của anh, thoạt nhìn giống như là vết máu bị khô lại.

Cô nhịn không được hơi nhíu mày, ánh mắt lập tức rơi xuống tay phải của anh.

Các đốt ngón tay trên tay phải anh đều bị sưng đỏ, trên mu bàn tay đầy những vết xước, vừa nhìn đã biết là vết thương mới, ngoài miệng vết thương còn đang chậm rãi thấm máu đỏ sẫm, làm cho người ta nhìn mà giật mình, ủng hộ team chúng mình bằng cách th*eo dõi

Cô ngơ ngác, anh đây là… vừa mới đánh nhau với người ta về à?

Là kẻ nào có thể làm anh bị thương được vậy? Cô nghĩ mãi mà không ra.

Hơn nữa ở ghế trước xe nhìn vào rõ ràng thấy anh vẫn rất bình thường, quần áo trên người hết sức chỉnh tề, trên mặt cũng không có bị thương gì.

Bản thân anh lại không hề để ý tới dáng vẻ của mình, chỉ im lặng không lên tiếng nhìn chằm chằm vào cô. Cô im lặng một hồi, lấy gói thuốc mà Phó Nhiên đã chuẩn bị cho cô ra, tìm một ít cuốn băng gạc nhỏ và một chai iốt tiệt trùng.

Cô mở cửa xe, bỏ mấy món này ở bên cạnh của anh, vừa muốn rút tay về, anh đột nhiên dùng sức nắm chặt lấy cổ tay cô.

Cô muốn thu tay về nhưng lại không có cách nào giấy ra. Hai người giằng co vài giây, anh đột nhiên nhỏ giọng nói với cô: “Em bôi thuốc giúp anh đi.

Cô bỗng nhiên hối hận bản thân xen vào việc của người khác, mặc dù bây giờ anh ở trên xe không thế xử lý miệng vết thương gì đó, nhưng anh cũng có thể đi bệnh viện băng bó được mà.

Song lực đạo anh siết tay cô lại càng ngày càng chặt, có vài phần ý tử trêu chọc: “Bôi thuốc xong anh sẽ thả em đi”

***

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 500"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com