NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 507

  1. Home
  2. Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full)
  3. Chương 507
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ

  • Tác giả: Chi Chi
  • Thể loại: Ngôn tình-Ngược

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 507: Giả vờ kiên cường

Kiều Phương Hạ đã quá quen cách nói làm quá lên của Đường Nguyên Khiết Đan rồi, cô vừa soi gương vừa nói với cô ấy: “Chị mặc như thế này người khác có thể nhìn nhìn thấy vết thương trên người chị được không?” “Không thấy rõ lắm đâu. Đường Nguyên Khiết Đan cấn thân nhìn trước nhìn sau cô mỏt lúc rồi chắc chắn nói.

Lúc này Kiều Phương Hạ mới cầm lấy áo khoác lồng rồi mặc lên người, cô suy nghĩ một lát rồi mang thêm cả tất da chân nữa, nếu không lúc phải xuống xe sẽ bị chết lạnh ngoài xe mất.

Hai người sửa soạn xong xuôi, sau đó ăn bừa một chút gì đó rồi mới đi ra ngoài.

Bọn họ đã hẹn với biên kịch và đạo diễn phim ‘Đến yêu nhau đi lúc một giờ chiều. Bây giờ hai người họ đi từ đây tới tòa nhà đài truyền hình thì cũng phải mất hơn một tiếng lận.

Kiều Phương Hạ ra trước cổng lớn đợi trước còn Đường Nguyên Khiết Đan thì tới bãi đỗ xe lấy xe.

Kiều Phương Hạ vừa mới đứng ở đó thì cô nhìn thấy một chiếc xe việt dã màu trắng quen thuộc đang dừng cách đó không xa.

Lúc Kiều Phương Hạ nhìn sang bên đó thì người ở trên xe cũng đã nhìn thấy cô rồi, cửa sổ xe nhanh chóng được hạ xuống.

Một chiếc đầu nho nhỏ nhô ra bên ngoài cửa xe, Đình Trung phấn khích vẫy tay về phía cô rồi hô lên:”Mẹ ơi, ở đây ở đây này.”Kiều Phương Hạ ngạc nhiên nhìn Đình Trung đột nhiên xuất hiện ở đây, cô ngây người ra mấy giây.

Kiều Phương Hạ nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác định gần đây không có người chú ý đến bọn họ thì cô nhanh chóng đi tới bên chiếc xe việt dã “Mẹ của Đình Trung xinh thật đấy, xinh thật đấy.” Mạn

Phi ngồi bên cạnh ngưỡng mộ nói. “Đúng vậy, tớ đã nói với cậu rồi mà.” Đình Trung đắc ý nói.

Hôm nay Kiều Phương Hạ vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến cậu bé nghẹt thở, chắc chắn là cô muốn làm tăng thế diện cho cậu bé nên cô mới cố tình ăn mặc như thế này đây mà.

Kiều Phương Hạ đi tới trước cửa sổ xe phía sau, cô hơi chau mày nhìn hai đứa trẻ nhỏ ở bên trong rồi khẽ nói: “Sao Đình Trung lại đột nhiên tới đây vậy?” “Mẹ ơi, mẹ quên rồi sao? Chiều nay Đình Trung phải đi điểm danh mà” Đình Trung nghiêm túc trả lời cô.

Kiều Phương Hạ càng nhíu chặt mày hơn, cô không hiểu tại sao sao Đình Trung đi điểm danh mà lại tới tận chỗ này của cô, tự nhiên cô lại có dự cảm không lành ở trong lòng.

Vệ sĩ ngôi phía trước tốt bụng giải thích một câu “Hoạt động doanh trại mùa đồng làn này của cầu chủ nhỏ nhất định phải có bố hoặc có mẹ đi cùng mới được, cầu chủ lại không có ở nhà thế nên là “

Thế nên là muốn cô cùng đi ư? Kiều Phương Hạ ngớ người ra luôn.

Lúc trước Lệ Đình Tuấn chưa từng nhắc tới chuyện này với Kiều Phương Hạ cả. Tối qua lúc cô gọi điện thoại cho Phó Viễn Hạo ông ấy cũng không nhắc tới chuyện này. Nếu mà biết sớm thế này tối hôm qua cô đã nói không đồng ý cho rồi. “Hành lý của mẹ đâu ạ?” Đình Trung vui vẻ chờ mong, cậu bé tò mò nhìn vài lần chiếc túi nhỏ chỉ đựng vừa chiếc điện

thoại trên tay Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ không khỏi day day thái dương, cô cảm thấy hơi đau đầu. “Mẹ ơi… Đình Trung đợi một lát nhưng thấy có vẻ như Kiều Phương Hạ không muốn đi lắm, trên khuôn mặt nhỏ trắng bóc của cậu bé mang theo một chút mơ màng, cậu bé lại nhỏ giọng gọi cô

Kiều Phương Hạ cụp mắt xuống nhìn Đình Trung, cô mím môi không lên tiếng.

Đình Trung suy nghĩ một lát rồi lại nhỏ giọng nói: “Đình Trung biết mẹ rất bận nên Đình Trung mới không dám gọi điện thoại cho mẹ”

Đúng lúc này Đường Nguyên Khiết Đan lái xe từ bãi đỗ xe ra ngoài, cô ấy thấy Đình Trung đột nhiên tới đây nên có chút không hiểu hỏi Kiều Phương Hạ: “Chị Phương Hạ, có chuyện gì

Đình Trung quay đầu lại nhìn Đường Nguyên Khiết Đan, cậu bé ngây ra rồi lại vờ như mình rất kiên cường. Cậu bé cố gắng lấy lại tinh thần mỉm cười với Kiều Phương Hạ rồi nói: “Không sao đầu ạ, Đình Trung không đi nữa.

Lệ Đình Tuấn không ở trong nước, còn Kiều Phương Hạ thì hình như cô đang rất bận, từ nhỏ Đình Trung đã quen với việc mình bị cho leo cây rồi.

 

***

Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 507"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com