Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 514
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 514: Chó thì không sửa được thói ăn phân
Hứa Phi Phàm lập tức giơ nắm đấm về phía Đình Trung: “Tên nhóc đáng ghét như cậu thì biết cái quái gì chứ!” “Thằng bé nói cũng không sai.” Kiều Phương Hạ kéo Đình Trung lại bên cạnh mình, nghiêm túc trả lời.
Nói xong, cô bế Đình Trung rời đi trước. Hứa Phi Phàm ngơ ngác đứng nhìn bóng lưng của hai người họ, lần đầu tiên trong đời Hứa Phi Phàm bị một đứa trẻ ba tuổi cười nhạo. Trước đó bị ba thằng nhóc sỉ nhục thì không nói, nhưng đến giờ, khi anh ta cãi cọ với con của người ta mà cũng thua là sao!
Anh ta cúi đầu liếc nhìn đứa cháu trai vô tội của mình, cháu trai ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn anh ta. “Lệ Đình Trung có gì tốt chứ? Tại sao cháu lại chơi với thằng nhóc đó?” Hứa Phi Phàm không có chỗ để trút giận, đành giận dữ hỏi cháu mình.”” Mạn Phi không để ý tới Hứa Phi Phàm, xoay người bước đội chân ngắn đuổi theo hướng của Kiều Phương Hạ và Đình Trung. “Đúng là gần mực thì đen mà!” Hứa Phi Phàm lại tức giận lầm bầm.
Tố chức nấu cơm dã ngoại ở một khu rừng cách khách sạn không xa, nhà trẻ vì để tăng sự ăn ý và khả năng hợp tác giữa trẻ và phụ huynh, nên đã sắp xếp tổ chức một bữa tiệc nướng ngoài trời.
Kiều Phương Hạ và một nhóm phụ huynh dẫn lũ trẻ đi tới bên cạnh giáo viên, giáo viên đang điểm danh từng người một, tiến hành tập hợp lần đầu tiên,
Đến lượt Lệ Đình Trung, tất cả các bạn nhỏ đều nhìn về phía Đình Trung và Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ thấy bọn trẻ đều nhìn về phía mình, lịch sự đứng vào hàng, có chút khó hiểu. “Lệ Đình Trung không hề nói dối… Cô nghe thấy có một bé gái ở gần đó đang nhỏ giọng nói, ngấng đầu ngơ ngác nhìn mình chăm chăm
Kiều Phương Hạ cho rằng lại có chuyện giống như trước đây, mọi người đều nghĩ rằng Đình Trung không có mẹ.
Cô cảm thấy có chút đau lòng, suy nghĩ một lúc, cô bế Đình Trung lên, hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ bé của Lệ Đình Trung.
Vẻ mặt Đình Trung tỏ ra tự mãn, cậu bé ôm cổ Kiều Phương Hạ, chỉ còn thiếu việc viết lên mặt dòng chữ: “Nhìn đi, mẹ của mình vô cùng xinh đẹp đấy!
Cùng lúc đó mấy người phía bên kia cũng chỉ vào phía đường lớn cách đó không xa có mấy chiếc xe nhanh chóng chạy qua.
Bởi vì đường trong thị trấn cổ là đường nát đá, tất cả ô tô đều không được phép đi vào, tất cả đều phải đậu xe ở bên ngoài, Kiều Phương Hạ nhíu mày nhìn mấy chiếc xe kia.
Máy chiếc xe G cỡ lớn đi theo sau, trông giống như xe về sĩ. Tất cả đều cùng một màu đen sang trọng, nhìn dáng vẻ đó có lẽ tới để bàn chuyện làm ăn.
Sau lần trước suýt chút nữa bị giết, nhóm người kia cũng lái xe G cỡ lớn. Kiều Phương Hạ nhìn đoàn xe G cỡ lớn kia lại cảm thấy ám ảnh. Cô cụp mắt, liếc nhìn chiếc còi màu bạc trên cổ mình, chắc chắn rằng mình không quên mang theo nó mới có thể yên tâm. Nhớ đọ*c
Hứa Phi Phàm không nhanh không chậm đi ra cuối cùng, dọc theo vỉa hè liếc về hưởng những chiếc xe vừa khuất.
Điểm danh mãi không thấy người đầu, giáo viên hỏi lại một lần nữa, Hửa Phi Phàm mới gio tay lên, lạnh lùng nói: “Tới rồi, ở đây.”
Kiều Phưong Hạ nghi ngờ Hứa Phi Phàm đang cố tình thu hút sự chú ý cô giáo xinh đẹp kia, dù đã có bạn gái rồi đi nữa thì chó vẫn không thể sửa được thói quen ăn phân mà. Sau khi đảm bảo rằng tất cả mọi người đều đã ở đây, cô giáo mới bắt đầu nói về những điều cần lưu ý cho việc nấu cơm dã ngoại.
Hứa Phi Phàm đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, đứng yên, lấy điện thoại ra cúi đầu nhìn xuống, không biết đang bận rộn cái gì nữa.
Đình Trung và Mạn Phi cùng tiến tới, ngồi xổm phía sau, buồn chán vùi đầu vào nghịch bùn. “Anh có thể nghiêm túc nghe cô giáo nói được không?” Kiều Phương Hạ liếc nhìn điện thoại của Hứa Phi Phàm, nhỏ giọng hỏi. “Cô nghe là được rồi không phải sao?” Hứa Phi Phàm thản nhiên đáp.
Dứt lời anh ta lại tiến lại gần Kiều Phương Hạ hơn một chút, nhỏ giọng nói: “Lần trước sau khi kết thúc, các kiến nghị tối ưu hóa về trò chơi sau mà cô đưa ra đã được mấy lão già ở công ty kia chấp nhận rồi, nói là muốn gặp cô.” Kiều Phương Hạ không hề quan tâm đáp lại: “Tôi không muốn gặp lại bọn họ nữa đâu.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!