Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 521
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 521: Dỗ dành cô
Cô vội vàng tránh ánh mắt của anh, nhìn về nơi khác theo bản năng.
Lệ Đình Tuấn tiện tay cầm chiếc khăn mặt ở bên cạnh lên, giúp cô lau sạch sẽ tay và mặt.
Kiều Phương Hạ yên tĩnh ngồi ở cuối giường, nhìn anh lấy từ trong vali hành lý ở bên cạnh ra hộp thuốc mỡ đa năng mà bình thường Phó Nhiên vẫn thường mang theo bên mình.
Anh mở nắp ra, quay người, ngồi xổm xuống trước mặt Kiều Phương Hạ, kéo tay của cô lại gần mình.
Vốn dĩ Kiều Phương Hạ muốn nói để tự cô làm là được rồi, nhưng mà Lệ Đình Tuấn lại mím chặt môi mỏng, chỉ hơi ngước mắt liếc nhìn cô một cái, cô đành phải nuốt hết những lời đã đến khóe miệng kia xuống.
Lệ Đình Tuấn thuần thục lấy một chút thuốc mỡ ra tay, bôi lên trên hai ngón tay của cô.
Thuốc mỡ mát lạnh chạm vào phần da đau đến nóng rát của Kiều Phưcng Hạ tạo ra chút kích thích, cô vô thức giật mình rụt tay về.
Lệ Đình Tuấn dừng lại, ngước mắt nhìn về phía cô: “Là do Từ Xán Dương làm?”
Kiều Phưong Hạ hơi nhướn lông mày tỏ vẻ kinh ngạc, sao anh lại biết Từ Xán Dưong vậy?
Dường như Lệ Đình Tuấn cũng không muốn giải thích cho cô. Không hiểu sao sắc mặt lại lạnh lùng hơn lúc nãy một chút, anh tiếp tục cấn thận bôi bôi trét trét lên vùng da bị đỏ lên của Kiều Phương Hạ.
Sau khi thuốc mỡ được nhiệt độ cơ thể của hai người trung hòa, lại bị Lệ Đình Tuấn dùng lòng bàn tay xoa xoa bóp bóp một hồi giờ chẳng khác nào đã hóa thành nước, Kiều Phương Hạ nhìn thấy vết thương đã ổn hơn thì muốn rút tay mình về
Vừa kéo trở về một chút thì bàn tay Lệ Đình Tuấn đang giữ lấy cổ tay của cô lại bỗng nhiên siết chặt hơn.
Anh chỉ mới không ở bên cạnh cô một chút thôi, cô lại đã trêu chọc thêm ai rồi.
Hôm nay cô ăn mặc đẹp như vậy, đừng nói là Từ Xán
Dương, ngay cả chính bản thân anh nhìn vào cũng cảm thấy không kiềm chế được. “Em ăn mặc như này là đến doanh trại mùa đông hay là đến cuộc thi sắc đẹp vậy?” Anh quét mắt nhìn cô mở rộng áo khoác vì nóng, lông mày nhíu chặt lại, trong mắt hiện lên một chút khó chịu, trầm giọng hỏi.
Kiều Phương Hạ im lặng ngay lập tức.
Nếu như biết trước sẽ đi đến doanh trại mùa đông thì cô còn ăn mặc như thế này sao?
Lệ Đình Tuấn chẳng những không hề nói một lời cảm ơn với cô, ngược lại còn mặt dày vặn vẹo cô nữa? “Không ai nói cho tôi biết Đình Trung cũng cần có người cùng đi doanh trại mùa đông cả” Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng trở nên lạnh lẽo: “Vốn dĩ buổi chiều hôm nay tôi phải đi đến một buổi phỏng vấn.
Dứt lời, cô dùng sức rút tay mình ra khỏi tay Lệ Đình Tuấn, đứng lên nói: “Nếu anh Lệ đã tự mình tới tận đây, vậy tôi cũng không cần thiết phải tiếp tục đợi ở chỗ này nữa” “Đi phỏng vấn ở chỗ nào?” Tối hôm qua Lệ Đình Tuấn đã nghe nói, Kiều Phương Hạ để Đường Nguyên Khiết Đan từ chối anh vì cô đã sắp xếp tham dự tiết mục kia, vốn dĩ trong lòng cũng không được thoải mái cho lắm. “Tôi đi đâu để phỏng vấn thì có liên quan gì đến anh Lệ? Đây là công việc của tôi, chứ không phải của anh. Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy buồn cười, đưa ra câu trả lời bằng giọng lạnh như băng, ủng hộ team chú*ng mình bằng cách theo dõi truyện
Vừa dứt lời, đã bị Lệ Đình Tuấn mạnh mẽ đè lên.
Cô dựa lưng vào cánh cửa thủy tinh mờ mờ lạnh buốt, đôi mắt chứa đầy vẻ tức giận kia trừng mắt nhìn nhau với Lệ Đình Tuấn vài lần, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ tôi nói sai hay sao?” “Anh không quan tâm em thì ai quan tâm em?” Lệ Đình Tuấn nhíu chặt lông mày, nói với cô bằng giọng điệu nặng nê.
Tất cả những oán giận trong mấy ngày qua, Kiều Phương Hạ đều luôn giấu ở trong lòng, chưa từng biểu hiện ra ngoài với người nào, giờ phút này, khi đối diện với Lệ Đình Tuấn, đầu óc của cô đột nhiên nóng lên, xúc động đến gần như là oán hận thốt ra: “Lúc tôi cần anh quan tâm, anh có quan tâm sao?”
Nhưng mà trong nháy mắt khi nói ra khỏi miệng xong, cô lập tức hối hận.
Cô không nói còn đỡ, cô nói ra rồi lại lộ ra dáng vẻ cô mềm lòng với anh, lại muốn anh đến dỗ dành. Lệ Đình Tuấn chỉ lẳng lặng nhìn cô, không nói chuyện.
Chỉ có điều, một cái khác tay lại bỗng nhiên vưon ra, nhẹ nhàng bóp vành tai của cô, giống như là trước đây vuốt ve dỗ dành con chó, con mèo nhỏ vậy. “Anh xin lỗi, là lỗi của anh.” Anh khế thở dài, cúi đầu hôn nhẹ xuống chóp mũi của cô.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!