Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 537
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 537: Có chỗ nào mà anh chưa chạm vào?
Nhưng mà vừa nãy Đình Trung khóc lóc tội nghiệp như thế, nước mắt chảy ròng ròng thế kia chắc không thế là giả đi?
Cô và Đình Trung nhìn nhau một hồi, thấy Đình Trung lại sắp khóc, lập tức bất đắc dĩ đồng ý: “Được rồi, vậy thì đi cùng nhau.
Lúc thả pháo hoa, nhiệt độ trong đêm đột ngột giảm mạnh, một cơn gió mát lạnh thối qua, khiến cho người ta không nhịn được mà run bần bật.
Thả pháo hoa xong là đã hơn mười một giờ đêm, mọi người xung quanh đều trở về, Đình Trung nằm trong lồng ngực Lệ Đình Tuấn mắt cậu bé lim dim buồn ngủ, nhưng vẫn kiên quyết đòi ngồi bánh xe đu quay bằng được. “Ba nói muốn ngồi bánh xe đu quay, là ba nói..” Đình Trung buồn ngủ đến mức không còn tỉnh táo, nhỏ giọng lấm bấm.
Lệ Đình Tuấn lập tức lấy khăn quàng cố đắp lên cái đầu nhỏ của cậu bé đế cho cậu không nói nữa.
Kiều Phương Hạ liếc nhìn Đình Trung, nhỏ giọng nói: “Thằng bé chưa từng được ngồi bánh xe đu quay, chúng ta đã đồng ý với con thì dẫn nó đi anh”
Lệ Đình Tuấn không đáp lại mà nhìn về phía Kiều Phương Hạ đang lạnh đến mức đỏ ửng mũi, lập tức dặn Vô Nhật Huy đi ra xe lấy áo khoác của anh lại đây.
Kiều Phương Hạ ngồi xuống một bên ghế trên khoang, Lệ Đình Tuấn bế Đình Trung ngồi ở một bên khác.
Mấy phút sau, không đợi Vô Nhật Huy cầm áo quay lại thì Đình Trung đã ngủ say.
Lệ Đình Tuấn khẽ lay Đình Trung mấy lần, nhưng Đình Trung cũng không tỉnh. “Trước tiên là đưa thằng bé về khách sạn. Anh khế tay ôm ddt vào trong lòng mình, nhỏ giọng nói: “Chúng ta nên về thôi, muộn rồi. Kiều Phưong Hạ nói với Lệ Đình Tuấn.
Vừa dứt lời, cô định đứng dậy.
Thì Lệ Đình Tuấn duỗi tay nắm lấy cố tay cô, nói với cô rằng: “Đợi một chút, anh có lời muốn nói với em”
Kiều Phưong Hạ chỉ do dự một chút, bánh xe đu quay đã bắt đầu rung lắc.
Vô Nhật Huy đứng bên ngoài lập tức nhanh nhẹn đóng cửa cho bọ, đế lại Kiều Phưcng Hạ và Lệ Đình Tuấn ở bên trong.
Bây giờ Kiều Phưcng Hạ có muốn xuống cũng không được. Cô liếc Lệ Đình Tuấn một cái, lạ ngồi xuống chỗ cũ. Hai người im lặng vài giây, Lệ Đình Tuấn nhặt chiếc áo Vô Nhật Huy đế bên cạnh khoác lên người Kiều Phưcng
Hạ, ôm cả người vào áo vào trong lòng mình.
Kiều Phương Hạ đổ nhào vào người anh, lập tức giơ tay chống lại giữa hai người, duy trì khoảng cách. “Trên người em có chỗ nào là anh không chạm vào?”
Lệ Đình Tuấn vừa giúp cô cài cúc vừa nhỏ giọng thản nhiên nói.
Mặc dù nói thế nhưng Kiều Phương Hạ vẫn không bỏ tay xuống.
Lệ Đình Tuấn biết mình sai, nhưng mà anh có nói thì Kiều Phương Hạ cũng không bằng lòng lắng nghe. Tự mình là sai thì cũng chỉ có tự mình gánh lấy hậu quả, ngoại trừ đợi cô nguôi
giận, anh cũng không còn cách nào khác.
Anh giúp Kiều Phương Hạ mặc áo cấn thận, lập tức mở cúc áo khoác của mình ra, nắm lấy đôi tay đang lạnh cóng của cô đưa vào trong lòng mình sưởi ấm.
Kiều Phương Hạ bị ép dựa vào người anh, theo phản xạ hơi rụt lại về sau, Lệ Đình Tuấn lại càng tăng thêm sức lực giữ cô thật chặt, bắt cô phải đế tay ở phần bụng của anh.
Hai người giằng co một hồi.
Một lúc lâu sau, Lệ Đình Tuấn bổng nhiên nhỏ giọng nói: “Đêm hôm đó anh bị bỏ thuốc, khi thuốc bắt đầu phát tác thì đụng phải Kiều Diệp Ngọc, lúc ấy cô ta nhìn thấy anh khác lạ, ngồi trong xe của anh cởi quần áo cầu xin anh chạm vào cô ta.”
Kiều Phương Hạ dựa vào người Lệ Đình Tuấn, cơ thế có chút cứng ngắc. Anh đang nhắc lại đêm đầu tiên của hai người. “Lúc đó anh nhịn được, tự tay mặc lại quần áo cho cô ta, sau đó đuối cô ta xuống xe, anh định trở về tìm em. “Sau khi anh để cô ta xuống xe, vừa vặn đúng lúc gặp phải kẻ thù, Kiều Diệp Ngọc thay anh chặn lại cửa, đỡ hộ anh một nhát dao kia, một nhát dao ấy suýt chút nữa thì đâm vào thận của cô ta. “Sau đó anh chở cô ta đến bệnh viện, cô ta vừa nôn ra máu vừa cầu xin anh đừng đi, cô ta nói cô ta sợ chết, nhưng mà sai khi cô ta vào phòng phẫu thuật, anh lại lập tức quay về tìm em, anh lo lắng em xảy ra chuyện, trong nhà không có ai, anh lo lắng kẻ thù sẽ bắt được em”
Kiều Phương Hạ nhắm mắt lại không lên tiếng
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!