Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 593
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 593: Muốn có đứa nhỏ sớm một chút
Mặc dù trong lời nói của Phó Viễn Hạo có chút nghiêm nghị, nhưng xuất phát điểm đều là vì lo nghĩ cho Phương Ha.
Ngay sau đó ông ta lại nói: “Đình Tuấn đã nói với ông sau khi con sinh khó thì cơ thế có chút suy yếu, chi bằng ăn ít đồ ăn lạnh thôi. Còn nữa không phải con cùng Đình
Tuấn lại muốn có thêm một đứa bé sao?” “Tuối của Đình Tuấn cũng đã không còn nhỏ. Nếu muốn tốt cho đứa nhỏ thì vẫn nên sớm có kế hoạch cho tương lai đi” Đám người Phó Thành Đô bọn họ vẫn còn ở bên cạnh,
Kiều Phương Hạ bị nói vậy khiến cho mặt có chút nóng lên.
Trong lòng vẫn đang suy nghĩ, Lệ Đình Tuấn có chuyện gì cũng đều nói cho Phó Viễn Hạo ngay cả những vấn đề tư mật như vậy cũng đều nói cho Phó Viễn Hạo.
Đình Trung cũng cười híp mắt nhìn Kiều Phưong Hạ cũng phụ họa theo mà nói: “Đúng đúng đúng, Đình Trung cũng muốn có một đứa em gái rồi.”
Kiều Phương Hạ cũng không biết vì sao mà Đình Trung lại có chấp niệm phải có một cô em gái lớn đến vậy. Cũng không biết đây là lần thứ mấy đứa nhỏ nói muốn có em gái rồi.
Triều Mai Hoàng nhìn về phía Kiều Phương Hạ cười nói: “Anh hai, vốn dĩ mang cua lông đến đây là muốn đế cho chị dâu ăn”
Phó Viễn Hạo suy nghĩ một chút lại nghiêm khắc nói: “Vậy thì, chỉ cho phép ăn một con.”
Kiều Phương Hạ tới đây cũng là vì muốn dỗ cho ông cụ vui vẻ lại thấy bộ dạng tính toán từng ly từng tý một của Phó Viễn Hạo thì cảm thấy tuổi tác của ông cụ so với anh lại dễ thương hơn một chút vì thế liền lập tức thuận theo gật đầu trả lời: “Được, vậy con cũng chỉ ăn một con.” “Triều Mai Hoàng cũng phải ăn ít chút” Phó Viễn Hạo thuận thế mà dặn dò Triều Mai Hoàng: “Thời điếm Đình Tuấn bằng tuối Thành Đô thì tuổi của Đình Trung cũng càng ngày càng lớn”
Giờ phúp này giữa hai đùi của Triều Mai Hoàng mơ hồ cảm thấy đau dữ dội. Bởi vì đây là lần đầu của Phó Thành Đô cho nên ra cũng rất nhanh. Chỉ mới nửa tiếng đã không nhịn được, sau đó lại làm hết lần này tới lần khác, chơi đùa cô đau đến không chịu nổi còn bị chảy ra chút máu.
Đột nhiên Phó Viễn Hạo nói đến cô khiến cô đỏ mặt không lên tiếng.
Một bên Phó Thành Đô nhìn thẳng vào ánh mắt cô một bên đưa tay lấy một con cua lột nắp ra giúp Triều Mai Hoàng lột, cắt hai cái càng cua ra đặt sang bên chén của cô còn chậm rãi nói với Phó Viễn Hạo: “ông nội, mới vừa rồi con đã thương lượng với Triều Mai Hoàng. Con cảm thấy ngày cười có thế tố chức sớm hơn nữa năm ngài cảm thấy thế nào?”
Phó Viễn Hạo có chút sợ hãi mà run lên, ngay sau đó cười nói: “Hai đứa thấy thế nào tốt thì cứ làm vậy đi, làm sớm một chút cũng tốt.”
Chỉ cần hai người bọn họ đều cảm thất tốt, chỉ cần
Triều Mai Hoàng không tiếp tục nói những lời ngu ngốc kia thì muốn thế nào đều được, ông chỉ mong hai người bọn họ sớm kết hôn thì ông cũng yên tâm hơn.
Trước kia ông cho là Lục Đình Nam là người nghe lời nhất còn Phó Thành Đô là là người khó đoán nhất. Ai ngờ hiện tại lại ngược lại, Phó Thành Đô ngược lại lại trở thành người kết hôn
sớm nhất.
Nghĩ đến đấy cũng là do ông chọn cháu dâu tốt, có thế trị được Phó Thành Đô.
Mấy người một bên thương lượng hôn lễ chi tiết. Vừa ăn xong cơm trưa thì Phó Viễn Hạo nói vối Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng: “Không bằng buối chiều mấy đứa cùng nhau đi ra ngoài một chút. Dù sao thì hôm nay Triều Mai Hoàng cũng được nghỉ. “Phương Hạ, con hay đi cũng đi ngâm suối nước nóng ở biệt thự đi. Cũng tốt với cơ thế của con hơn. “Đi không?” Kiều Phương Hạ hỏi Triều Mai Hoàng: “Nếu như Mai Hoàng đi thì con cũng đi” “Được nha.” Triều Mai Hoàng nghe tới đây thì gật đầu một cái. Một cộng lông của Lệ Đình Tuấn cũng không hao tốn, cô ấy là người ngốc sao?
Triều Mai Hoàng cũng đã lâu rồi không đi tắm suối nước nóng. Gần một tháng làm thêm, mỗi ngày đều phải làm đến tận đêm khuya mới có thế về nhà, cộng thêm việc hôm nay lại bị Phó Thành Đô giằng co một phen khiến cho cả người đều bị đau đến mức không chịu nối.
Phó Thành Đô ở một bên tùy tiện nói: “Vậy tôi đưa các người qua đó” “Không cần.” Triều Mai Hoàng ngay lập tức cự tuyệt.
Triều Mai Hoàng chính là vì sợ Phó Thành Đô lại không nhịn được mà táy máy tay chân. Phó Viễn Hạo đều đặt hết những thứ này vào trong mắt, nhưng ông cho là chuyện mâu thuẫn của hai đứa nhỏ còn chưa giải quyết tốt.
Ông nhìn cố của Phó Thành Đô bị cào ra một vết máu thì suy nghĩ một chút lại ý vị thâm trường mà nói: “Thành Đô à đế cho hai chị em bọn họ đi choi đi. Con ở lại, ông có mấy lời muốn nói với con.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!