Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 594
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 594: Người đó có phải là Phó Kiều hay không?
Phó Thành Đô biết chuyện mà Phó Viên Hạo giữ anh lại nhất định là có liên quan tới việc thuyên chuyến công việc cùng với chuyện của đảm phóng viên kia vì thế nhìn Triệu Mai Hoàng một cái.
Triều Mai Hoàng cười một cách ôn nhu uyển chuyển cùng đoan trang, nhưng mà lúc nhìn anh thì nơi đáy mắt lại thoảng qua một tia giảo hoạt.
Anh trầm mặc mấy giây rồi mói mở miệng nói: “Con… “Các con cứ đi đi, trời cũng không còn sớm nữa” Còn không đợi Phó Viễn Hạo trả lời thì Phó Thành Đô đã vội vàng thúc giục Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng. Phó Thành Đô lại nhìn Triệu Mai Hoàng không lên tiếng. “Ông nội Phó, vậy bọn con liền đi trước.” Trước khi Triều Mai Hoàng rời đi còn cố ý vòng vòng trước mặt Viễn Hạo cùng Thành Đô, lại quay sang chào hỏi Phó Viễn Hạo một ích cực kỳ lễ phép.
Phó Thành Đô nhìn tận sâu trong cố áo của Triều Mai Hoàng có mấy vệt hồng hồng thì đứng sững tại chỗ mặt không cảm giác cũng không lên tiếng.
Ông nhìn theo bóng dáng hai người Triều Mai Hoàng cùng Kiều Phương Hạ cùng nhau rời khỏi cửa thì mới thu hồi tầm mắt. “Con xem thử con đã làm gì Triều Mai Hoàng đi. Nói chung thừa biết? Con thử nhìn lại con một chút nữa đi. Rõ ràng là do con sai! Triều Mai Hoàng cũng không so đo với con thì con có tư cách gì mà bày ra sắc mặt đó?” Phó Viễn Hạo ở một bên chờ đến khi người đã đi, sau đó biếu cảm trên mặt lập tức chùng xuống chỉ Phó Thành Đô nói.Phó Thành Đô nào dám bày tỏ sắc mặt với cục cưng của anh?
Là do nửa đêm tối nay anh đã phải nhanh chóng lên máy bay qua về, Triều Mai Hoàng biết rõ là ban đêm anh đã phải đi vậy mà còn mang theo mình anh tới nơi này. “Con nói cho ông biết, rốt cuộc thì chuyện của đám phóng viên kia là như thế nào! Nếu không nói cho rõ thì con cũng đừng hòng đi được! ông liền điều con quay về đảm nhận một chức vị ngồi chơi xơi nước xem thử con như thế nào!” Phó Viễn Hạo nhìn chằm chằm anh tức giận nói.
Phó Thành Đô im lặng không lên tiếng, anh chỉ hơi cúi đầu tùy ý đế ông trách mắng mình.
Nợ lần này, coi như anh đều tình hết lên trên người của nhóc hồ ly Triệu Mai Hoàng kia. Hiển nhiên là cô cố ý đế cho Phó Viễn Hạo xả giận giúp cô.
Hai người Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng tới cửa biệt thự suối nước nóng “Mã Vân”, Kiều Phương Hạ lục túi tận nữa ngày mới lấy ra tấm thẻ mà Lệ Đình Tuấn đưa cho cô đưa cho bảo vệ.
Bảo vệ thấy rõ là thẻ của ông chủ lớn nhà mình thì sững sốt một chút lại nhìn về phía Kiều Phương Hạ,
Lệ Đình Tuấn có một khách sạn suối nước nóng ở thành phố Hạ Du. Lúc anh nói chuyện làm ăn ở trong nước thì thường có thói quen hẹn người ở nơi này vì vậy bảo vệ nhận ra xe của Lệ Đình Tuấn thì cũng biết thẻ của Đình Tuấn.
Ngoại trừ Phó Thành Đô ra thì cho đến bây giờ tấm thẻ này của Lệ Đình Tuấn thật sự chưa có bất kỳ ai được cầm qua.
Lại nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương to lớn trên tay người ngồi trên xe kia thì cũng không khó đế đoán được thân phận của cô. “Bà chủ, cô…
Trong nháy mắt nghe thấy đối phương gọi hai chữ bà chủ thì Kiều Phương Hạ liền làm một
động tác đừng lên tiếng với anh ta.
Chẳng qua là cô chỉ muốn cùng Triều Mai Hoàng tới suối nước nóng tắm một lúc chứ cũng không muốn kinh động đến những người khác. Ngay lập tức đối phương liền hiếu rõ ý của cô, vì thế liền bình tĩnh mà gọi cho giám đốc trực ban.
Lúc trước giám đốc trực ban cũng đã gặp Kiều Phương Hạ một lần vì thế liền dễ dàng dẫn cô cùng Triều Mai Hoàng đi vào sân vườn tư nhân của Lệ Đình Tuấn. “Bà chủ, cô Triêu, hôm nay hai người muốn đến tắm nước nóng ở phòng riêng tư một chút hay là có hẹn với những người khác nữa?” Giám đốc dè đặt hỏi.
Quan hệ giữa Lệ Đình Tuấn cùng Kiều Phương Hạ đối với những người ở trong biệt thự này cũng không phải là bí mật gì. Dù sao thì lần trước hai người chỉ ở nơi này hai ngày mà đã gây ra động tĩnh lớn như vậy. “Mở phòng nước nóng riêng tư đi, không cần phải đến nơi đó của Lệ Đình Tuấn.” Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút, trả lời.
Cô cũng không muốn quá mức phô trương. “Được, xin cô chờ một chút. Chúng tôi sẽ làm thủ tục cho hai vị ngay lập tức” Giám đốc đổi hướng ngay lập tức liền dẫn Kiêu Phương Hạ cùng Triệu Mai Hoàng đến một góc yên tĩnh trước tiên sắp xếp một phòng cho hai người trước. “Cô nhìn xem kia có phải là Phó Kiều hay không?” Ngay lúc hai người Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng cùng nhau đi vào thì cách đó không xa, một người ở trong phòng nghỉ ngơi dành cho khách liếc nhìn Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng một cái khẽ đấy đẩy người bạn ở bên cạnh thấp giọng hỏi.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!