Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 619
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 619: Bà Đây Không Đùa Giỡn Với Các Người Nữa
Ánh mắt Lệ Đình Tuấn bỗng trở nên lạnh lẽo, một tay nắm chặt vai Tô Minh Nguyệt rồi đẩy, gỡ bỏ khuôn mặt đang dính sát vào mặt anh ra.
Môi Tô Minh Nguyệt còn chưa kịp đặt lên môi anh.
Giây phút anh ngẩng đầu, ánh mắt lại lướt thấy một bóng người nhỏ nhắn, đang đứng bên cửa phòng ngủ, ngạc nhiên nhìn chằm chằm anh.
Hai người nhìn nhau vài giây, mắt Kiều Phương Hạ hơi cụp xuống một chút, lại nhìn về phía Tô Minh Nguyệt đang nằm trên sofa.
Tô Minh Nguyệt không mặc quần áo.
Lúc này, chiếc chăn đắp trên người cô ta rơi xuống, Kiều Phương Hạ thậm chí còn có thể nhìn thấy tay Lệ Đình Tuấn đang nắm lấy vai của Tô Minh Nguyệt… Kiều Phương Hạ nhìn khung cảnh trước mắt, bàn tay đang nắm tờ kết quả siêu âm và que thử thai bất giác run lên.
Nếu cô và Lệ Đình Tuấn chỉ là mối quan hệ hợp tác đơn thuần, vậy đó chẳng có gì quan trọng.
Nhưng anh đã nói muốn cưới cô, tại sao còn làm như vậy?
Giờ anh đang thân mật bên Tô Minh Nguyệt, vậy vợ chưa cưới như cô được coi là cái gì?
Cô biết Đình Trung là con trai của cô ta, vì Đình Trung, Lệ Đình Tuấn không tránh khỏi nảy sinh lòng thương cảm với Tô Minh Nguyệt, Lệ Đình Tuấn đầu tư toàn cầu cho Tô Minh Nguyệt hơn ba trăm ngàn tỷ, trước giờ Kiều Phương Hạ chưa từng so đo hay tra hỏi anh cái gì.
Nhưng kiểu gần gũi cơ thể này có không thể chấp nhận nổi.
Giới hạn cuối cùng của cô là tuyệt đối không cho phép chồng mình ngủ với mình xong, lại quay ra ngủ với người khác.
Thật kinh tởm.
Thật đáng kinh tởm.
Lệ Đình Tuấn run lên vài giây, sau đó liền buông Tô
Minh Nguyệt ra.
Anh không ngờ Kiều Phương Hạ lại đến đây từ trước, phía bà Trần và Vô Nhật Huy cũng không có bất kỳ tin tức gì thông báo cho anh rằng hôm nay Kiều Phương Hạ đến.
Kiều Phương Hạ lại nhìn anh sau đó xoay người vào phòng, cô mặc áo khoác ở trong hộp, quàng khăn lên rồi đẩy vali của mình để sau rèm cửa ra ngoài. “Phương Hạ” Lệ Đình Tuấn theo cô vào phòng, một tay giữ chặt vali của cô, im lặng nhìn cô. “Buông ra” Lúc này Kiều Phương Hạ lại bình tĩnh lạ thường, nhìn anh nói khế.
Ánh mắt Lệ Đình Tuấn hơi lóe lên, tiếp tục nói: “Em nghe anh…” “Bốp!” Vừa nói được mấy chữ, Kiều Phương Hạ đã giận dữ đặt một cái tát lên mặt anh. “Giờ đến việc nghe anh nói, tôi cũng cảm thấy buồn nôn” Kiều Phương Hạ cười mỉm nhìn anh, nói. Ngoài cửa, cậu ấm tập đoàn Champs nghe nói Lệ Đình Tuấn muốn trì hoãn thời gian bữa tối, lại nghe nói Lệ Đình Tuấn dẫn một người phụ nữ về phòng liền qua đây xem có chuyện gì.
Giây phút đẩy cửa, thấy một người phụ nữ cuốn chăn ngồi trên sofa, anh ta ngây ra nói: “Tuấn, vợ cậu sao thế, đây là?” “Vợ cơ à?” Kiều Phương Hạ thấy người ngoài gọi Tô Minh Nguyệt là vợ Lệ Đình Tuấn, cô bất giác cười lạnh lùng hỏi ngược lại Lệ Đình Tuấn.
Chẳng trách anh sắp xếp cho cô đến vào ngày mai, là sợ hai người vợ chạm mặt nhau ư?
Nói xong, không cho Lệ Đình Tuấn bất cứ cơ hội phản ứng nào, cô rút chiếc nhẫn kim cương trên tay xuống, thẳng tay ném vào mặt Lệ Đình Tuấn. “Lệ Đình Tuấn, anh nghe rõ cho tôi, bà đây không đùa giỡn với các người nữa!” Cô gắn từng câu từng chữ nói với
Lệ Đình Tuấn.
Gì mà không thể thiếu Pinocchio, gì mà tiền lương gấp mười lần, rồi cổ phần gì đó, giờ Kiều Phương Hạ đã hiểu rõ rồi. Những thứ này chỉ là cái cớ để Lệ Đình Tuấn lợi dụng cô mà thôi.
Anh biết cô là Chu Tước, biết cô là Thanh Vân, biết cô là Pinocchio, tập đoàn WL cần cô, chỉ vậy mà thôi.
Đường viền của kim cương rạch một vệt đỏ lên má Lệ Đình Tuấn rồi rơi xuống đất.
Kiều Phương Hạ không nhìn anh thêm một lần nào nữa, cô kéo vali bước ra ngoài. Chương 615: Rốt Cuộc Là Thích Hay Đang Lợi Dụng Tôi?
Cậu ấm tập đoàn Champs thấy một người bước ra khỏi phòng, thấy hơi kinh ngạc.
Nhìn qua nhìn lại Tô Minh Nguyệt và Kiều Phương Hạ, anh ta vẫn chưa hiểu, rốt cuộc ai mới là vợ của Lệ Đình
Tuấn?
Lệ Đình Tuấn đứng trong phòng trầm mặc vài giây, anh cúi người nhặt chiếc nhẫn kim cương. Vì lực đập của Kiều Phương Hạ quá lớn, chiếc nhẫn đập xuống đá cẩm thạch trên sàn, một vòng tròn kim cương ở trên đã rơi mất một viên.
Anh hạ mắt nhìn chằm chằm chiếc nhẫn không hoàn chỉnh, cắn răng nhét nó vào trong túi áo, xoay người bước nhanh ra ngoài. “Đình Tuấn… Hai mắt Tô Minh Nguyệt đỏ bừng, cô ta ngồi trên sofa nhìn Lệ Đình Tuấn bước ra ngoài.
Lệ Đình Tuấn lạnh lùng nhìn lướt qua cô ta, không hề dừng bước mà tiếp tục chạy ra ngoài.
Kiều Phương Hạ vừa đi đến thang máy liền nhìn thấy thân người Lệ Đình Tuấn nhanh như một cơn gió quét qua, một tay anh kéo cô vào trong lòng, giữ chặt eo cô không cho cô tách ra. “Cút ra!” Kiều Phương Hạ vươn tay, dùng sức chống giữa cô và Lệ Đình Tuấn, ra sức vùng vẫy. Cô ngửi thấy mùi thơm nước hoa của người phụ nữ xen lẫn trên người anh, thật ghê tởm.
Trước giờ cô chưa từng so đo chuyện anh có con với người phụ nữ khác, anh lại được nước lấn tới như vậy, lại đối xử với cô như vậy!
Cô thực sự không hiểu, rốt cuộc Lệ Đình Tuấn thích hay lợi dụng cô, hay là cả hai!
Hứa Phi Phàm từng nhắc nhở cô, nói Lệ Đình Tuấn là kẻ kinh doanh gian xảo, có khi anh muốn lợi dụng cô nên tạo bẫy để cô cam tâm tình nguyện nhảy vào đó, nhưng cô không nghe.
Bản thân cô cũng sớm biết Lệ Đình Tuấn là người thế nào rồi.
Cô hận không thể một dao đâm chết Lệ Đình Tuấn, đào khoét thân thể của anh ra xem, rốt cuộc anh có tim hay không! “Xin lỗi Phương Hạ, xin lỗi!” Lệ Đình Tuấn gắt gao ôm chặt cô, mặc cho cô đánh đấm cũng không chịu buông, chỉ trầm giọng từng lần một nói xin lỗi bên tai cô, để mặc cô nổi giận.
Là anh sai rồi, là anh không nên mềm lòng với Tô Minh Nguyệt, anh biết rõ Tô Minh Nguyệt là người gian trá, dù Tô Minh Nguyệt có chết anh cũng không nên đếm xỉa đến cô ta, nhưng anh lại lo chuyện bao đồng, vậy nên là lỗi của anh, không trách Kiều Phương Hạ nổi giận.
Anh thực sự không ngờ Tô Minh Nguyệt lại dám hôn anh! Anh không giữ khoảng cách an toàn, lúc Tô Minh Nguyệt bám cổ anh, anh không nhẫn tâm đẩy Tô Minh Nguyệt, hàng nghìn hàng vạn lỗi sai đều ở anh. “Em đừng đi được không?” Anh gấp tới mức hốc mắt đều đỏ lên, trầm giọng năn nỉ Kiều Phương Hạ. “Anh có thể giải thích cho em, em đừng giận, bĩnh tĩnh trước đã, được không?”
Mấy giây sau, động tác vùng vẫy ban đầu của Kiều Phương Hạ đã dần dừng lại.
Cô bị ép dán chặt vào vai anh, cô thở hơi gấp, mãi sau hơi thở mới ổn định trở lại. “Bây giờ tôi rất bình tĩnh.” Cô nói khẽ.
Sau khi bình tĩnh lại, cô càng thấy mình vừa đáng thương vừa thảm hại. Cánh tay Lệ Đình Tuấn bám chặt eo cô cũng buông ra, đặt sau gáy cô, anh hạ ánh mắt nhìn cô.
Hai người nhìn nhau, Lệ Đình Tuấn mới nhẹ nhàng giải thích với cô: “Đều là hiểu lầm, vì trước đây Vincent cậu ta chưa từng gặp em, nên mới lầm tưởng Tô Minh Nguyệt là vợ anh.” “Em quên rồi sao? Hôm đó ở thư phòng, cậu ta thấy em ngồi trên người anh làm nũng, cậu ta nói em rất đáng yêu, chính là cậu ta nói đó, trước đây cậu ta..” “Vậy thì sao?” Kiều Phương Hạ hơi cau mày nhìn anh, cắt ngang lời anh: “Có thể chứng minh điều gì?” “Lệ Đình Tuấn, lời anh nói bây giờ, đến một dấu chấm tôi cũng không tin
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!