Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 624
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 624: Nôn Vào Lúc Sáng Sớm
Lúc Kiều Phương Hạ ra khỏi phòng tắm, trên giường đã có một chiếc chăn dày, Lệ Đình Tuấn đã không còn ở trong phòng.
Cô nhìn qua chiếc chăn, nghĩ đến chuyện vừa rồi cô láng máng nghe thấy Tô Minh Nguyệt hôn mê đã đưa đi cấp cứu, cô liền cười khẩy.
Ngoài cửa rất yên tĩnh, không có tiếng gì.
Chắc anh đến bệnh viện rồi.
Cô đi ra ngoài cửa phòng, khóa trái cửa rồi cô mới thay đồ ngủ, tiện thể ăn vài miếng bánh quy mặn đem theo mà cô để trong vali, lúc nuốt xuống, cả dạ dày cô như đang trào ngược lên, cô ngồi bên mép giường, ép mình nuốt từng chút bánh một.
Ăn xong, cô xoay người nằm trên giường, không thèm đụng vào chiếc chăn mà Lệ Đình Tuấn đem đến. Cô mệt quá rồi, dù hơi lạnh nhưng vừa nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ đã kéo đến.
Lệ Đình Tuấn xuống tầng, đi qua cửa phòng dành cho khách, phát hiện cửa phòng Kiều Phương Hạ đóng chặt, đã tắt đèn.
Người ngoài cửa cung kính đứng trong sân, khế chào Lệ Đình Tuấn một tiếng: “Anh Lệ”
Lệ Đình Tuấn thu ánh mắt, đi vào sân, tay phải lấy ra một hộp gấm từ trong túi quần âu, người phía trước đón bằng hai tay, mở hộp ra, thấy bên trong là chiếc nhẫn kim cương. “Cần mấy ngày?” Lệ Đình Tuấn hỏi khế. “Sửa xong chắc phải nửa tháng, một bên của chiếc nhẫn đã biến dạng có chút nghiêm trọng.” Đối phương nhìn cẩn thận một lượt rồi nói nhỏ. “Còn nữa, anh Lệ, thứ cho tôi nói thẳng, chiếc nhẫn này chắc chắn là dùng lực rất mạnh nên rơi vỡ.” “Nhẫn sửa thì dễ nhưng tình cảm đã có rạn nứt thì khó sửa rồi!”
Lúc Lệ Đình Tuấn xoay người về phòng, trong đầu vẫn đang nhớ lại câu cuối cùng mà người đó nói.
Anh dừng lại trước cửa phòng dành cho khách, thấy cửa phòng đã khóa, anh im lặng một lúc rồi xoay người đến trước tủ kính trong thư phòng lấy chìa khóa dự phòng ra, lặng lẽ mở cửa phòng dành cho khách.
Cơ thể Kiều Phương Hạ co ro, cô không đắp chăn, chỉ mặc đồ ngủ đi ngủ.
Lệ Đình Tuấn âm thầm đến bên giường, anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ mệt mỏi đang ngủ của Kiều Phương Hạ, cảm thấy đau lòng, anh vươn tay kéo một góc chăn nhẹ nhàng đắp lên người cô.
Vô Nhật Huy nói cho anh rồi, Kiều Phương Hạ vì muốn gây bất ngờ năm mới cho anh nên bận rộn hai ba ngày nay chưa ngủ. Cô hỏi rõ kích cỡ cửa phòng khách sạn của anh, đích thân đi đặt hộp thứ từng lần một.
Anh biết mình làm cô thất vọng, cô hao phí bao nhiêu tâm tư để tạo bất ngờ cho anh thì thất vọng bấy nhiêu về anh.
Anh cũng có thể biết, lúc Kiều Phương Hạ trốn trong hộp nghe được tiếng động bên ngoài, rốt cuộc khó chịu, tuyệt vọng đến nhường nào.
Nhưng giờ anh nói gì thì cũng muộn rồi. Anh là một thằng khốn.
Sáng hôm sau, khi Kiều Phương Hạ tỉnh lại, chỉ cảm thấy trên người mình hơi nặng.
Cô mở mắt nhìn xuống, thấy chiếc chăn đang đắp trên người mình, sau đó chán ghét vứt nó một bên, đứng dậy đi rửa mặt.
Mới đánh răng được một nửa, cảm giác buồn nôn bỗng ập đến.
Kiều Phương Hạ che miệng lại mở vòi nước ở mức to nhất, bình tĩnh xoay người khóa cửa phòng vệ sinh rồi nôn vào bồn cầu, cô cố gắng không phát ra tiếng.
Nôn một lúc lâu sau, vẫn chỉ nôn ra chất dịch màu vàng.
Mùi chua của dịch mật khiến cô rất buồn nôn, Kiều Phương Hạ lại không nói tiếng nào, cô ôm ngực thở hổn hển, đợi cảm giác khó chịu mãnh liệt đó qua đi.
Ngoài cửa, trong phòng bếp, Lê Đình Tuấn nghe thấy tiếng ken két của máy nước nóng phía sau, biết Kiều
Phương Hạ dậy rồi.
Anh đặt đồ trong tay xuống, đắn đo mấy giây rồi xoay người rót ly nước mật ong bước đến trước cửa phòng dành cho khách.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!