Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (Full) - Chương 637
Nhảy hố truyện: Tình yêu của anh tôi không dám nhận-Kiều Phương Hạ
- Tác giả: Chi Chi
- Thể loại: Ngôn tình-Ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 637 Anh Rảnh Quá Sao
Lệ Đình Tuấn nghe thấy bọn họ đi xa rồi mới lại đến gần Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng hỏi: “Sao em lên đây thế?” Kiều Phương Hạ nhịn không được tiếng cắn môi, câu hỏi này của Lệ Đình Tuấn cũng thú vị đẩy, cô không lên đây, không lẽ ngồi dưới xe chịu lạnh sao?
Không lên đây thì làm sao có thể biết được Lệ Đình Tuấn ở bên ngoài lại có người phụ nữ khác chứ.
Tội cho cô, còn chưa gả cho anh nữa mà đã cảm thấy ngoài anh ra không cưới ai hết.
Kiều Phương Hạ mang theo một ánh mắt chế nhạo nhìn anh, cô không nói gì cả, chỉ cầm ly rượu đặt xuống bàn rồi đi ngang qua anh thẳng xuống dưới lầu. Chỉ là vừa bước tới cầu thang thì liền bị người của Lệ
Đình Tuấn cản lại. “Đều đi xuống hết đi.” Đằng sau, Lệ Đình Tuấn nhìn những người xung quanh nói.
Chỉ có mỗi Kiều Phương Hạ bị cản lại, những người khác nhanh chóng ra khỏi lầu 2.
Hà Hoàng Nguyên đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, nhìn vào Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ nhìn anh ta cười nói: “Không gì đâu sư huynh, anh cứ đi làm chuyện của anh đi.”
Hà Hoàng Nguyên lại nhìn hướng Lệ Đình Tuấn, theo anh thấy, Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn giống như cặp đôi đang giận dỗi nhau hơn? “Mời anh Hà luôn nhé.” Một bên Vô Nhật Huy khách khí nói với Hà Hoàng Nguyên.
Hà Hoàng Nguyên lúc này mới thu hồi ánh mắt, không có xen vào chuyện của Kiều Phương Hạ nữa.
Lệ Đình Tuấn nhìn ra được, Kiều Phương Hạ lại hiểu lầm nữa rồi.
Vô Nhật Huy cùng hai bảo vệ cũng đi xuống lầu, anh mới chậm rãi đi đến chiếc ghế cao bên cạnh Kiều Phương Hạ ngồi xuống, anh đưa tay nhẹ nhàng níu lấy một tay của Kiều Phương Hạ và kéo cô đến trước mặt. “Vừa rồi quả thật có một số việc cản trở anh, nhưng em cũng nên nghe lời, ở trên xe chờ anh chút chứ, đi lên đây cùng anh thì đâu có hiểu lầm rồi?” Anh cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt môi Kiều Phương Hạ, nói nhỏ.
Tay nghề của An Sương tuyệt thật, Kiều Phương Hạ hé ra khuôn mặt mộc không nói được gì cả, cũng cũng không nhìn ra chỗ nào có đính trang sức nữa, mà không hiểu càng thêm động lòng người, cộng thêm chiếc đầm đỏ lộng lẫy kia, làm cho con tim anh không rung động cũng không được. “Có thể có gì đó hiểu lầm chứ” Kiều Phương Hạ thản nhiên trả lời. “Anh không biết cô ta.” Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào vẻ mặt lạnh lùng của Kiều Phương Hạ, âm thầm thở dài rồi tiếp tục giải thích với cô. “Thật không?” Kiều Phương Hạ cảm thấy có chút buồn cười, cô đưa mắt nhìn anh. Lệ Đình Tuấn cảm thấy anh có lẽ điên thật rồi, cho dù cô chế nhão anh như vậy, chỉ cần cái biểu cảm này mà anh lại cảm thấy nó thật đẹp, muốn ôm lấy cô vào lòng. “Phương Hạ..” Anh dừng một chút, rồi lại đưa tay vịn vào eo của cô, để cô đến gần hơn.
Dưới ánh đèn mờ, anh vuốt ve mặt cô, và để tay lên trán cô, bất đắc dĩ mở miệng nói: “Em thà tin lời của người đàn bà điên kìa, cũng không tin anh sao?” “Anh mà đi tìm cái loại này, để sỉ nhục em hay là để sỉ nhục chính anh đây? Anh rảnh đời sao?”
Kiều Phương Hạ sao biết anh có phải đúng là rảnh đời không? Hoặc là lúc đó không có món thích hợp mà anh đang muốn thì sao, ai mà biết được?
Nếu như đã lỡ dính rồi. thì đừng trách tại sao người ta lại bám dính không buông.
Cô không lên tiếng, chỉ là thần thái có chút lạnh nhạt.
Lệ Đình Tuấn với cô nhìn nhau một hồi, lại nhẹ nhàng đưa tay vào nách cô, cho dù cô ngẩng đầu lên nhưng trong tầm mắt ngoài anh ra cũng không thể bị thứ khác chiếm hữu được: “Vậy Phương Hạ à, em nói cho anh nghe xem, Hà Hoàng Nguyên lại là sao thế?Hả?”
Giọng của anh tuy rằng ôn hòa, tuy rằng biểu cảm thể hiện anh sẽ nói đạo lý, nhưng mà ánh mắt lại không phải như thế.
***
Đọc truyện Tình yêu của anh tôi không dám nhận. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!