NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 17

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 17
Prev
Next

Lúc này Lăng Sâm Viễn mới quay trở lại lâu đài cổ.
Mà cũng chính lúc ấy nữ chính kiên cường đứng ở nơi đó, đôi mắt rưng rưng còn đôi môi đã thì suýt nữa nghiến nát.
Cô ấy chỉ có thể bất lực biện giải cho bản thân mình: “Không phải tôi…”
Mặt mày Lăng Sâm Viễn tối sầm nhưng lại không tiện ra mặt trực tiếp giải quyết chuyện này.
Anh ta nhanh chóng gọi một cuộc điện thoại bí mật để nhờ người giải quyết sự việc.
Nửa tiếng sau, một cô con gái khác của nhà họ Ninh đã đến chịu tiếng oan thay.
Trong nguyên tác.
Ngoài mặt thì nam chính đối xử lạnh lùng với nữ chính, thậm chí còn buông những lời nhục mạ để khiến cô ấy tránh xa anh ta.
Cuối cùng, tác giả tiết lộ nam chính âm thầm giải quyết không ít rắc rối cho nữ chính, điều này thực sự khiến vô số độc giả cảm động.
Nhưng những điều này không liên quan gì đến Úc Tưởng – người đang một lòng muốn về nhà đi ngủ.
Cô cởi lễ phục ra rồi nhanh chóng tắm nước nóng. Đến khi tắm xong cô mới cảm giác được linh hồn nhỏ bé của mình đã quay trở lại.
Sáng sớm, người nhà họ Úc mới trở về.
Lúc này mới có người nhớ tới chuyện Úc Tưởng không cùng cả nhà trở về.
Úc Trung nhếch mép: “Chẳng lẽ cô ta lại bỏ trốn với thằng đàn ông nào rồi ư, đi suốt đêm không về nhà ngủ luôn à?’
Người giúp việc ở bên cạnh vội vàng lên tiếng: “Cô tư đã về từ rất sớm, có thể là cảm thấy không được thoải mái lắm nên cô ấy đã đi ngủ lâu rồi ạ.”
Đằng trước Úc Tưởng còn có ba người chị họ, cô đứng thứ tư.
“Đúng là không biết suy xét đến đại cục, sao lại bỏ về sớm như vậy chứ.” Bác cả oán trách cô một câu nhưng cũng không đến quấy rầy Úc Tưởng.
Bởi vì hiện tại nhà họ Úc đang trông cậy vào chuyện tốt với nhà họ Hà.
Phải dỗ Úc Tưởng một chút.
Rất nhanh đã đến ngày hôm sau.
Úc Tưởng: Chào buổi sáng, Tiểu Viên.
Úc Tưởng: Cục cưng, cậu còn chưa khởi động máy à?
Úc Tưởng: Cậu lại chặn tôi rồi à?
Sau khi hỏi ba lần liên tiếp, trong đầu cô vẫn không có tiếng trả lời của hệ thống.
Nếu như là người khác thì chắc đã cho rằng mình vừa mơ một giấc mộng hoặc là não anh ta xảy ra vấn đề gì đó.
Nhưng Úc Tưởng đã nhanh chóng đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Tình tiết truyện sụp đổ rồi, cô bị trừng phạt.
Nếu như bên trên hệ thống có quản lý cấp cao, có chủ thần vậy thì lúc này hệ thống chắc là đã bị gọi về ăn mắng.
Úc Tưởng – người đã từng bán mình cho tư bản có rất nhiều kinh nghiệm trong những cuộc họp ăn mắng như thế này.
Biết đâu hệ thống cũng có KPI thì sao.
Úc Tưởng chậc lưỡi.
Úc Tưởng thức dậy, sau khi đánh răng rửa mặt xong thì và ăn bữa sáng ở nhà. Cô ăn đến no căng rồi mới đi làm.
Hiện giờ giờ cô đã biết công ty tên là công ty văn hóa Khải Tinh rồi, lần thăm dò này không phải đã tìm ra được địa chỉ rồi sao?
Công ty văn hóa Khải Tinh nằm trong một tòa nhà văn phòng nhỏ bên ngoài đường vành ba.
Công ty chỉ mới thuê nửa tầng.
Muốn thuê nhiều hơn thì chi không nổi.
Cũng may là bản thân tòa văn phòng này cũng không lớn lắm, số công ty ở đây cũng không tính là nhiều. Nếu không, chỉ riêng việc đợi thang máy thôi cũng đã đủ giết Úc Tưởng rồi.
Rất nhanh đã đến tầng 10, cô đẩy tấm cửa kính có treo biển hiệu ra, nhân viên tiếp tân nhìn thấy cô thì vô cùng ngạc nhiên mừng rỡ. Cô ấy nhiệt tình kêu lên: “Úc Tưởng, cô đến rồi hả?”
Úc Tưởng trả lời một cách khó hiểu: “Ừ.”
Không lâu sau, cửa kính khu văn phòng bên trong cũng mở ra, các nhân viên khác bước ra ngoài.
Có cả nam và nữ, số lượng không nhiều, trong đó đều là những người vì thức đêm tăng ca mà có đường chân tóc cao, mắt thâm quầng, béo vì stress và thậm chí là cận thị nặng.
“Úc Tưởng cuối cùng cô cũng tới rồi! Tổng giám đốc Thẩm đã chờ cô lâu lắm rồi đấy!”
“Úc Tưởng cô thật trâu bò, tài khoản của cô đã hot rồi kìa!”
Tài khoản của tôi?
Trong lòng Úc Tưởng thầm tự hỏi bọn họ đang nói chuyện gì lạ vậy?
Úc Tưởng hỏi: “Xin hỏi văn phòng của tổng giám đốc Thẩm ở đâu vậy?”
Các đồng nghiệp đều đồng loạt im lặng, trong lòng thầm nhủ cô đúng là đã bỏ bê công việc rất lâu rồi. Mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ mà cứ như vậy dẫn đường cho Úc Tưởng.
Cho đến khi đẩy cửa bước vào.
Điện thoại di động trong túi quần của Úc Tưởng rung lên.
Cô lấy ra xem, đó là thông báo của WeChat.
“AC” đã gửi lời mời kết bạn cho bạn.
Ai vậy?
Úc Tưởng bấm vào xem mới phát hiện phía trên còn có hai tin nhắn kết bạn khác, cũng là do “AC” này gửi đến. Trước đấy cô đều trực tiếp lờ nó đi.
Úc Tưởng nhấn vào ảnh đại diện của ông ta, đó là khuôn mặt của một ông già ngoại quốc.
Không biết.
Cũng không muốn biết.
Úc Tưởng dứt khoán nhấn nút “Từ chối”.
Còn Tổng giám đốc Thẩm – người đang ngồi trên ghế lãnh đạo thực sự vô cùng kiên nhẫn đợi cô dùng điện thoại. Mãi cho đến khi Úc Tưởng ngẩng đầu lên, anh ấy mới chỉ vào chỗ ngồi trước mặt và nói: “Tới đây ngồi đi.”
Úc Tưởng đi tới rồi ngồi xuống, lúc này chuông điện thoại lại vang lên.
Cô nhìn thì thấy là một số lạ.
Cô cũng không đặt ship hàng hay đặt xe mà nhỉ.
Cuộc gọi này không phải là lừa đảo thì cũng là quấy rối.
Úc Tưởng ấn phím cúp máy.
Thấy vậy, tổng giám đốc Thẩm cười hỏi: “Ai gọi vậy? Bạn trai em à?”
Úc Tưởng lắc đầu, chuông điện thoại lại tiếp tục vang lên.
Lần này nó reo hai lần rồi mà vẫn không ngừng.
Tổng giám đốc Thẩm không thể ngồi yên được nữa: “Hay là em nghe máy đi?”
Anh ấy thầm lẩm bẩm trong lòng, không phải là Lăng Sâm Viễn chứ, hay là… cậu cả Trữ gọi tới?
Lúc này Úc Tưởng mới nhận điện thoại: “Alo, cảm ơn tôi không vay nợ, cũng không mua gì hết, tôi cũng không có con trai muốn đi học lớp phụ đạo, người trong nhà tôi đã mất từ lâu, cũng không có ai bị tai nạn giao thông cả, hiện giờ trong tài khoản của tôi chỉ còn 0.33 tệ…”
Tổng giám đốc Thẩm: “…”
Người ở đầu dây bên kia: “…”
Ngay lúc Úc Tưởng định cúp điện thoại thì người ở đầu dây bên kia khẽ cười nói: “Cô Úc thật thú vị.”
Úc Tưởng: “Ngài là…?”
“Cô Úc không lưu số điện thoại của tôi sao?”
Anh tưởng anh là ông thần tài hay sao mà tôi phải lưu số anh?
Úc Tưởng thầm nghĩ anh không thể báo thẳng tên của mình một cách dứt khoát được à? Nó khó chịu hệt như như mấy người ở trên các ứng dụng mạng xã hội thà nhắn tin hỏi đến lần thứ ba mươi là “có ở đó không?” chứ nhất định không chịu nói luôn là có chuyện gì.
Có lẽ sự im lặng của Úc Tưởng khiến đối phương có cảm giác là cô có thể cúp điện thoại bất cứ lúc nào.
Thế là Úc Tưởng còn chưa kịp lên tiếng thì đầu dây bên kia đã tiếp lời: “Cô Úc về đến nhà là vứt luôn danh thiếp của tôi đi rồi đúng không?”
Lúc này Úc Tưởng mới biết anh ấy là ai.
Người đàn ông đưa danh thiếp cho cô này là Hà Vân Trác, hiện đang thích chị gái của nữ chính và sau này sẽ thích nữ chính.
Úc Tưởng thầm nghĩ tại sao tôi phải đợi cho đến khi về nhà.
Tôi vừa bước ra khỏi cổng tòa lâu đài cổ là đã đưa luôn danh thiếp cho tài xế rồi.
Hà Vân Trác vẫn không thấy cô lên tiếng nên chỉ có thể tiếp tục nói: “Hiện giờ cô Úc có ở nhà không? Hôm qua tôi đã nói với ông Úc là tôi sẽ đến đón cô Úc đến câu lạc bộ chơi.”
Ông Úc này hẳn là chỉ bác cả của Úc Tưởng.
Úc Tưởng cạn lời.
Hai người đã hỏi ý kiến của tôi hay chưa vậy?
Úc Tưởng: “Bây giờ tôi đang ở công ty, tôi đi làm.”
Hà Vân Trác sửng sốt, sau đó anh ấy nói: “Vậy cô Úc có thể xin nghỉ được không?”
Úc Tưởng: “Thật ngại quá, bởi vì tôi đã xin phép quá nhiều nên hôm nay tôi không thể xin nghỉ tiếp được nữa. À, ông chủ của tôi đang ngồi đối diện với tôi, tôi cúp máy trước đây.” Sau khi nói xong, cô cúp máy luôn.
Hạ Vân Trác: “…”
Cô còn phiền phức hơn anh ấy tưởng tượng.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 17"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com