NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 19

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 19
Prev
Next

Bởi vì chị gái Ninh Nhạn của nữ chính biết chơi piano.
Hà Vân Trác đương nhiên là thông qua cách này ngầm thể hiện tình yêu của mình.
Nữ chính cũng rất hiểu piano.
Cô ấy có thiên phú hơn chị gái mình nên sau này Hà Vân Trác cảm thấy nữ thần của mình danh không đúng với thực nên đã chuyển qua thích nữ chính hơn.
Úc Tưởng chậc lưỡi rồi quay đầu nhìn ra cửa sổ ngắm phong cảnh.
Trong lòng thầm nhủ chuyện yêu hận tình thù của mấy người này đều không theo thói thường, mạch não người nào người nấy đều không giống người bình thường.
Không biết đã lái xe mất bao lâu, cuối cùng xe cũng dừng lại bên ngoài một câu lạc bộ.
Lúc này Hà Vân Trác mới mở miệng lần nữa: “Cô có biết chơi golf không?”
Úc Tưởng: “Không biết.”
“Bi-a thì sao?”
“Cũng không.”
“Còn cưỡi ngựa?”
“Cũng không.”
“…Vậy cô biết cái gì?”
Úc Tưởng ngẫm nghĩ một lúc rồi thốt lên hết sức thẳng thắn và hùng hồn: “Cái gì tôi cũng không biết!”
Cơn giận của Hà Vân Trác trào dâng và ngay sau đó anh ta đã kìm lại được.
Úc Tưởng đang nghĩ đến việc khuyên anh ta, thôi bỏ đi, đừng cố chấp nữa, ngấm ngầm mưu tính tôi không đáng đâu. Có khi tôi còn chưa chết anh đã tức đến mức mắc ung thư tuyến tiền liệt rồi.
“Không sao, tôi sẽ dạy cô.” Sau khi Hà Vân Trác nói xong thì vừa hay nhìn thấy một cô bé đang xách một thùng hoa đứng bán ở bên ngoài câu lạc bộ.
Anh ta xuống xe, ném chìa khóa cho nhân viên trông giữ xe sau đó vừa rút tiền vừa nói: “Trên đường đi đón cô vội quá tôi còn chưa kịp mua hoa.”
Sau đó, anh ta cong ngón tay và nói: “Bán cho tôi một đóa hoa, cảm ơn.”
Trên thực tế, đây là một hành động cố ý sỉ nhục và ghê tởm Úc Tưởng.
Hà Vân Trác, một người có tiền như vậy nhưng tặng hoa lại chỉ tặng một đóa.
Úc Tưởng rất biết tiếp thu mà nhận lấy đóa hoa: “Cảm ơn anh.”
Cô bé bán hoa thì lại hơi khiếp sợ, cô bé không khỏi nhìn Hà Vân Trác nhiều hơn. Lúc đầu, Hà Vân Trác còn không hiểu đây là ý gì, anh ta còn cho rằng cô bé làm vậy vì anh ta quá đẹp trai.
Sau khi vào câu lạc bộ, Hà Vân Trác mới chợt nhận ra…
Tất cả những người ra vào câu lạc bộ này đều là những người giàu có, không có ai sẽ mua một đóa hoa tặng cô gái đi cùng họ cả.
Trừ khi, bản thân người đàn ông này là một tên bám váy phụ nữ.
Hà Vân Trác nghĩ đến đây: “…”
Lúc này có một nhân viên phục vụ đi tới dẫn bọn họ đi vào trong, còn chưa đi được hai bước đã gặp phải người quen của Hà Vân Trác.
Là mấy người con ông cháu cha, người nào cũng ôm một cô gái xinh đẹp trong lòng.
Trong đó có một cô gái đang ôm một bó hoa hồng xanh rất lớn, bó hoa to gần như che hết mặt cô ấy.
Hà Vân Trác dừng bước.
Anh ta cứ cảm thấy ngày hôm nay, dường như mọi thứ khắp nơi khắp chốn đều đang chống lại anh ta.
“Cậu Hà! Cậu Hà ở đây!” Đám cậu ấm thậm chí còn vẫy tay với anh ta.
Hà Vân Trác chỉ đành gọi một nhân viên phục vụ tới rồi thì thầm điều mấy câu bên tai cậu ta: “Lát nữa cậu ra ngoài mua hết tất cả chỗ hoa ở gần đây cho tôi.”
Nhân viên phục vụ sững sờ gật đầu, lòng thầm nghĩ người có tiền thật sự không hiểu nổi, trước thì tặng một đóa hoa rồi sau tặng cả xe hoa? Đây gọi là tình thú ư?
Sau khi Hà Vân Trác dặn dò nhân viên phục vụ xong thì quay lại nhìn Úc Tưởng.
Úc Tưởng lại rất tự nhiên hào phóng, không hề có dáng vẻ gò bó hay sợ hãi gì cả. Không thể không nói quả thực cô rất xinh đẹp, những đóa hồng kiều diễm ướt át cũng chỉ có thể làm nền cho cô.
Hà Vân Trác cau mày, anh ta nhìn đi chỗ khác và dẫn Úc Tưởng đi về phía trước.
Mấy vị con ông cháu cha kia tò mò hỏi: “Vị này là?”
Hà Vân Trác chỉ nói: “Con gái nhà họ Úc.”
“Nhà họ Úc? Nhà họ Úc nào vậy?”
“Ồ, tôi hiểu rồi. Có phải là nhà họ Úc trước đây mở một chuỗi siêu thị không? Trong năm nay họ vừa đóng cửa hơn 30 siêu thị đấy.”
Hà Vân Trác gật đầu, sau đó quay sang nhìn Úc Tưởng.
Đã khiến anh ta thất vọng rồi.
Những lời này không thể khiến Úc Tưởng cảm thấy nhục nhã hay đau đớn cũng không thể khiến Úc Tưởng lập tức đả thông hai mạch nhâm đốc, phải biết là lấy lòng anh ta mới có thể có tiền.
Sau khi làm rõ được danh tính thân phận của Úc Tưởng, đám cậu ấm cũng không coi cô ra gì nữa.
Chỉ là bởi vì cô quá xinh đẹp nên ngẫu nhiên có những người không nhịn được mà liếc nhìn cô lâu hơn một chút, trong lòng lại lẩm bẩm vài câu là tại sao trước kia lại không phát hiện cô xinh đẹp như vậy chứ?
Sau đó bọn họ quay đầu chào: “Đi thôi! Chúng ta đi chơi bóng trước đi. Hôm nay vừa hay có nhân vật tai to mặt lớn ở đây, để tôi giới thiệu một chút…”
Một nhóm người đi đến sân golf ngoài trời.
Úc Tưởng liếc mắt liền nhìn thấy người đàn ông đang ngồi ở trên ghế cách đó không xa.
Thân hình anh ta cao lớn, diện mạo tuấn tú, tay áo xắn lên đến cánh tay, một tay cầm gậy đánh golf còn tay kia kẹp điếu xì gà.
Là Lăng Sâm Viễn.
Lăng Sâm Viễn nhìn thấy bọn họ thì cũng rất ngạc nhiên.
Lúc này, một tên con ông cháu cha kéo Hà Vân Trác, nói: “Vị này là Lăng Sâm Viễn, anh ở nước ngoài chắc là đã nghe thấy tên của anh ấy rồi đúng không? Anh ấy là một nhà quản lý quỹ* nổi tiếng ở Phố Wall. Chỉ là tin tức trong nước của chúng ta không được nhạy nên rất nhiều người vẫn chưa biết chuyện này.”
*Nhà quản lý quỹ có xuất phát điểm là giao dịch viên, là người giúp các khách hàng quản lý quỹ và giao dịch mua bán trên sàn chứng khoán. Khách hàng của họ thường là các nhà đầu tư lớn hoặc các tổ chức đầu tư.
Hà Vân Trác thích chị gái của nữ chính.
Còn chị gái của nữ chính thì lại thích Lăng Sâm Viễn.
Đây chính là tình địch gặp nhau đây mà!
Úc Tưởng lập tức kéo ghế ngồi xuống, chỉ thiếu một đĩa trái cây nữa thôi là cô có thể hóng drama ngay tại chỗ rồi.
Hà Vân Trác đương nhiên là biết thân phận của Lăng Sâm Viễn.
Úc Tưởng liếc sang thì thấy Hà Vân Trác đang nhìn Lăng Sâm Viễn và biểu lộ ra dáng vẻ ngoài cười nhưng trong không cười.
Tốt lắm!
Đánh nhau đi, đánh nhau lẹ đi!
Nhưng vào lúc này, ánh mắt của Lăng Sâm Viễn đột nhiên lướt qua đám cậu ấm và dừng lại trên người Úc Tưởng. Anh ta hỏi: “Sao cô cũng tới đây?”
Mọi người nghe thấy tiếng nói thì đồng loạt quay đầu nhìn lại.
Đây là… Có quen biết sao?
Khóe miệng Hà Vân Trác càng giật giật hơn.
Sao Úc Tưởng lại ngồi xuống rồi?
“Là cậu Hà dẫn tới.” Có người nói.
Ánh mắt Lăng Sâm Viễn đột nhiên trở nên phức tạp, anh ta nhìn thật sâu vào Úc Tưởng.
Rốt cuộc cô và anh trai anh ta có quan hệ gì?
Cô còn dám theo người đàn ông khác tới đây, cô thực sự không sợ bị anh trai anh ta lột da hay sao?
Lăng Sâm Viễn kéo chiếc ghế bên cạnh, vỗ vỗ hai cái nói: “Cô qua đây, ngồi ở đây.”
Bầu không khí đột nhiên đóng băng trong giây lát.
Đám con ông cháu cha đều mù mờ không biết gì về tình huống trước mặt.
Đây, đây có nghĩa là cô gái của Hà Vân Trác dẫn tới lọt vào mắt xanh của Lăng Sâm Viễn rồi? Nếu vậy tiếp theo là nhường hay không nhường đây?
Úc Tưởng nhìn lướt xung quanh một lượt, sau đó lại nhìn đĩa trái cây sang trọng và cầu kỳ bao gồm nước trái cây, đồ uống, bánh bích quy cùng đồ ăn nhẹ ở trước mặt Lăng Sâm Viễn.
… Cũng chẳng phải là không ổn.
Úc Tưởng nhanh nhẹn đứng lên, bước qua đó rồi ngồi xuống.
Bây giờ, sắc mặt của Hà Vân Trác có phần không thể kìm nén được nữa.
Đám con ông cháu cha cũng cảm thấy từ trong ra ngoài của cơ thể mình không còn giống con người nữa, tay chân nhất thời cứng ngắc và trì trệ đến mức không thể đánh đấm được. Khốn kiếp!
Lại thêm bốn mươi giây ngắn ngủi nhưng lại trôi qua như thể trải dài dằng dặc trong sự tẻ nhạt.
Hà Vân Trác vẫn là người hành động trước.
Anh ta kéo một chiếc ghế từ bên cạnh rồi ngồi xuống gần sát Úc Tưởng.
Bây giờ thì hay rồi. Cô đang bị tấn công từ cả hai phía như lâm vào thế gọng kìm.
Úc Tưởng cạn lời vì không biết nói gì.jpg
Cô bèn vươn tay về phía trước: “Rót cho tôi một ly nước trái cây đi.”
Lúc này, nhân viên tạp vụ đang đứng ngây ngẩn bên cạnh mới phản ứng lại bằng cách nhanh chóng rót cho Úc Tưởng một ly nước.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 19"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com