NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 27

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 27
Prev
Next

Nghe vậy, Tưởng Hi thầm nghĩ: Cũng giống như hồi nãy mình và Triệu Sướng tìm Úc Tưởng, có khi nào là tới cãi nhau không nhỉ?
Còn phía bên này, Úc Tưởng cũng quay đầu lại nhìn.
… Hà Vân Trác???
Khoan đã.
Tại sao người này còn tới tìm cô nữa?
Hà Vân Trác: “Em ở đây để tham gia sự kiện à? Khi nào sự kiện sẽ kết thúc vậy? Anh sẽ chờ em. Sau khi sự kiện kết thúc chúng ta cùng nhau đi uống cà phê được không?”
*Đổi xưng hô của Hà Vân Trác khi tên này giả vờ tán tỉnh Úc Tưởng.
Anh ta tỏ thái độ rất nhã nhặn và lịch thiệp.
Úc Tưởng cạn lời.
Tự dưng hôm nay ai cũng rủ cô đi uống cà phê thế?
Úc Tưởng thẳng thừng hỏi: “Anh muốn nói gì thì nói ngay bây giờ đi.”
Hà Vân Trác nhìn xung quanh một vòng, sau đó chỉ vào lối thoát khẩn cấp rồi ngỏ ý: “Chúng ta qua kia nói nhé?”
Bấy giờ Úc Tưởng mới từ từ đứng dậy.
Tưởng Hi đang đứng ở bên cạnh không biết thân phận của Hà Vân Trác là gì nhưng cũng không dám tự ý chen ngang, cô ta chỉ còn cách cắn răng đứng kế bên chờ.
Bên này, Úc Tưởng và Hà Vân Trác đi tới lối thoát hiểm.
Con đường này nối với thang bộ.
Trữ Lễ Hàn vừa đi cầu thang xuống, đến đoạn ngã rẽ, hắn và nhóm người khá đông đằng sau cùng nghe thấy giọng nói rất nhỏ của Hà Vân Trác: “Anh đã suy nghĩ kỹ rồi…”
Quản lý trung tâm thương mại thấy Trữ Lễ Hàn dừng chân không đi tiếp nữa thì lên tiếng theo phản xạ: “Cậu…”
Trữ Lễ Hàn giơ một ngón tay lên làm động tác “suỵt”.
Những người khác đành im lặng.
Úc Tưởng: “Sao?”
Hà Vân Trác: “Anh bằng lòng nuôi nấng đứa bé này cùng em… Anh không quan tâm đến quá khứ của em. Sau khi nó được sinh ra, anh nhất định sẽ xem nó như con ruột của mình.”
Úc Tưởng: ???
Trữ Lễ Hàn: …?
Úc Tưởng mang thai thật ư? Đã thế cô còn muốn ôm con của hắn đi với người đàn ông khác, cưới nhau ngay trước mặt hắn ư?
Còn bên Úc Tưởng lại nghĩ: Tên này điên à?
Hệ thống: [Khục!]
Hệ thống: [Ha ha ha ha ha ha ha ha!]
Đây là lần đầu tiên hệ thống cười tới bến như vậy, tiếng cười của nó đã phá vỡ bầu không khí yên lặng nơi đây.
Úc Tưởng: “Có thật là vậy không? Anh đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Hà Vân Trác: “Anh đã nghĩ kỹ rồi. Úc Tưởng, em thật sự rất đặc biệt.” Đặc biệt đến mức suýt chút nữa đã khiến tôi bó tay với cô.
“Em là người con gái đặc biệt nhất mà anh từng gặp, anh nghĩ anh không nên vì một chuyện nhỏ như thế mà vứt bỏ em.”
Úc Tưởng: “Hay anh nghĩ lại lần nữa đi?”
Hà Vân Trác: “Không cần nghĩ nữa.” Anh ta nói với giọng chắc nịch.
Một cô gái đang mang thai cần tìm người để giải quyết tình cảnh đáng xấu hổ này đâu thể nào nỡ lòng từ chối một quý ông ga lăng, dịu dàng mà kiên quyết, không sợ bất cứ điều gì như anh ta chứ?
Úc Tưởng: “Anh có biết ba của đứa bé là ai không…”
Mí mắt của Trữ Lễ Hàn bỗng giật lên, hắn vô thức xoay đồng hồ.
Hắn muốn nghe xem Úc Tưởng định trả lời thế nào.
Giờ phút này, những người trong ban quản lý của trung tâm thương mại cũng rất hoang mang.
Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?
Sao cậu cả Trữ lại… Nghe cái chuyện máu chó như phim được chiếu vào lúc tám giờ trên ti vi thế?
Lúc này, Hà Vân Trác ở tầng dưới hỏi: “Là ai? Mà thật ra anh đã đoán được đại khái rồi.” Anh ta an ủi: “Không sao đâu em à.”
Úc Tưởng: “Không, anh không biết.”
Úc Tưởng khẽ thở dài.
Một linh cảm không lành bỗng dâng lên trong lòng hệ thống.
Cô nàng này lại bắt đầu rồi à?!
Có nên cho cô biết Trữ Lễ Hàn cách đây có mấy mét thôi không?!
Nhưng hệ thống đã muộn.
Úc Tưởng nhẹ nhàng cất những lời đầy cay đắng: “Ba của đứa bé là một tội phạm giết người, không, phải là một tên sát nhân điên loạn mới đúng. Vốn dĩ tôi cũng yêu anh ấy lắm, nhưng anh ấy thật sự quá đáng sợ. Anh ấy yêu tôi đến tận xương tủy, hễ ai lỡ chạm vào tôi một chút thôi là anh muốn chặt tay người đó ngay. Tôi sợ anh ấy tìm ra anh, giết cả nhà anh, còn chặt anh thành tám khúc rồi thả xuống biển…”
Hà Vân Trác: Cái gì?!
Trữ Lễ Hàn: “…” Hắn bực mình quá nên bật cười thành tiếng.
Nghe thấy tiếng động lạ, Hà Vân Trác đanh mặt quay ngoắt qua: “Ai đó?”
Trữ Lễ Hàn đứng yên ở đó, vóc người hắn đĩnh đạc, xa vời đến mức tưởng chừng không ai có thể chạm đến.
Hắn cúi đầu, cất giọng trầm ấm: “Úc Tưởng, lên đây.”
Úc Tưởng: Hơ?!
Hà Vân Trác: ?
Tất cả những người ở đằng sau Trữ Lễ Hàn: ???
Bấy giờ hệ thống mới hắng giọng, lên tiếng nhắc nhở: [Trữ Lễ Hàn đang ở ngã rẽ lối thoát hiểm có bình chữa cháy trên tầng hai đó.]
Úc Tưởng không nói nên lời: …
Úc Tưởng: Con chết rồi mà anh còn biết tới đưa sữa à?
Hà Vân Trác chỉ muốn nói câu đó cho Úc Tưởng nghe, không muốn bị ai khác nghe thấy.
Dù gì với thân phận của anh ta mà thốt những lời này ra thì ít nhiều cũng hơi mất mặt.
Sắc mặt của Hà Vân Trác hơi thay đổi nhưng anh ta không hành động ngay mà hỏi trước: “Người quen của em à?”
Bởi vì một khi bước ra một bước, hai bên sẽ thấy mặt nhau, nhỡ chẳng may kẻ ở đó lại tình cờ là đối thủ của nhà họ Hà thì… xem như Hà Vân Trác sẽ mất hết mặt mũi.
Trong vòng chưa đến hai ngày, tin đồn anh ta hạ mình xin được ở bên một người đang có thai là con gái nhà họ Úc, trong khi ba của đứa bé lại là một tội phạm giết người, vậy mà anh ta vẫn tự tìm tới và hứa hẹn sẽ đối xử với nó như con ruột sẽ bị lan truyền khắp giới thượng lưu!
Hà Vân Trác khẽ đảo mắt, nhanh chóng phân tích được cả lợi lẫn hại.
Hà Vân Trác thì thầm nói với cô: “Nếu là người quen thì em đi chào hỏi đi, anh ra ngoài chờ em. Còn lại anh sẽ chờ sự kiện của em kết thúc rồi nói sau.”
Đáng lẽ ra anh ta không nên tiếc hai ba tiếng đồng hồ này mới phải.
Giá như ban đầu anh ta chờ sự kiện của Úc Tưởng kết thúc rồi tìm một nơi an toàn hơn, vắng vẻ hơn để nói chuyện này, thậm chí dàn xếp cả một bữa tiệc tối dưới ánh nến lãng mạn thì chẳng phải sẽ thích hợp hơn ư?
Hà Vân Trác cố gắng kìm những dòng suy nghĩ hỗn loạn xuống đáy lòng, xoay người mở cửa ra rồi trở lại hội trường.
Sau khi quay đầu, nét mặt anh ta trở nên lạnh lùng ngay lập tức.
Bởi vì có một người phụ nữ lạ mặt đang đứng trước mặt anh ta.
Cô ta đang nghe trộm cuộc trò chuyện của bọn họ.
Quả thật Tưởng Hi tò mò chịu không được, vốn dĩ cô ta đang trốn ở ngoài cửa để nghe lén nhưng cửa thình lình bị mở ra, thế là cô ta tình cờ chạm mắt với Hà Vân Trác.
Tưởng Hi đơ ra như tượng, vừa sợ sệt vừa lúng túng.
Dù vậy, từ tận đáy lòng cô ta vẫn dâng lên sự đố kỵ khó nói.
Ngư Ngư mang thai ư!
Lại còn có con với một tội phạm giết người!
Quan trọng hơn là, vẫn có một người đàn ông muốn ở bên cô mà không màng đến hiềm khích lúc trước!
Thế mà Ngư Ngư vẫn do dự sao? Cô có tư cách để đắn đo à?
Sự toan tính ẩn hiện trong đôi mắt của Tưởng Hi, mặc dù cô ta không rõ thân phận của Hà Vân Trác nhưng biết chắc chắn anh ta không phải người bình thường dựa trên trang phục cũng như cách ăn mặc.
Tưởng Hi đang định giả nai, tỏ ra bất ngờ như thể chỉ đi ngang qua thì Hà Vân Trác hỏi: “Cô tên gì?”
Tưởng Hi khựng lại, ngẩn ngơ một lúc mới dám ngước mắt lên, tình cờ chạm phải ánh mắt dịu dàng của Hà Vân Trác.
Tâm trạng căng thẳng của Tưởng Hi vơi đi phần nào, mở miệng trả lời: “Tôi tên là Tưởng Hi, trên mạng là Hi Hi Tử, anh nghe thấy lần nào chưa?”
Lúc này, Hà Vân Trác đang rất bực mình.
Tự nhiên cô ta nói tên trên mạng làm gì?
Ai thèm quan tâm một hot girl tên gì chứ?
Dù nghĩ vậy nhưng anh ta không hề bộc lộ ra, trái lại còn khẽ cười, đáp: “Ừm, tôi nhớ rồi.”
Dứt lời, Hà Vân Trác định rời đi.
Tưởng Hi nhìn bóng lưng anh ta, bỗng nhiên lên tiếng như bị thứ gì đó thôi thúc: “Anh tên gì?”
Đương nhiên ai mà không ao ước vị quyền quý được gọi là cậu cả Trữ mà anh trai cô ta đi thị sát cùng kia, thế nhưng hắn lại quá đỗi xa vời, không thể nào với tới được, một mình một cõi xa tắp mù khơi, đó là người mà cho dù đến cuối đời thì cô ta cũng chưa chắc đã gặp được ba lần!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 27"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com