NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 33

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 33
Prev
Next

Trữ Lễ Hàn quay đầu nhìn sang.
Sau đó hắn thấy chủ tịch Trữ đang hoảng loạn đỡ Lăng Sâm Viễn đi ra. Mặt Lăng Sâm Viễn cũng trắng bệch, trông rất khó coi.
Lúc này, một nhân viên đi vào chuẩn bị dọn dẹp phòng trà.
Trữ Lễ Hàn đè giọng nói: “Đừng động vào, tạm thời phong toả nơi này và phòng họp lại, báo cảnh sát ngay, cứ nói là nghi ngờ có người hạ độc.”
Nhân viên kia bị doạ tới mức đơ người.
Hệ thống cũng choáng váng luôn: !
Hệ thống: [Đúng là có độc há? Sao cô lại biết được?!]
Úc Tưởng: Đoán thôi.
Hệ thống: [Đợi đã… Cô khua khoắng loạn lên thế này, người bưng cà phê là nữ chính đấy. Vậy đến lúc đó mọi người sẽ nghi ngờ nữ chính… Cô…]
Úc Tưởng: Ố, thì có liên quan gì đến tôi?
Hệ thống: [Cô rửa sạch sẽ mối hiềm nghi của chính mình rồi… Nữ chính phải làm sao bây giờ?]
Úc Tưởng ở trong phòng trà lâu nhất.
Nếu như đám người Trữ Lễ Hàn trúng độc thật thì ụp cái tội này cho cô là thích hợp nhất rồi.
Nhưng Úc Tưởng không gánh nữa.
Hệ thống hơi hoang mang: [Không không, trong cốt truyện gốc không có đoạn này mà… Sao có thể…]
Úc Tưởng đoán là thế giới này có khả năng điều chỉnh tự động.
Tình tiết truyện sẽ không ngừng tạo ra cơ hội khiến Úc Tưởng trở thành một công cụ đủ tiêu chuẩn để thúc đẩy sự phát triển tình cảm của nam nữ chính.
Úc Tưởng không nói với hệ thống điều này.
Hệ thống này đúng là quá gà mờ, cô thấy cả một đám sắp bị lừa thành công rồi thì không thể để kiếm củi ba năm đốt một giờ được. Mức độ vui vẻ khi làm cá muối ở thế giới này của cô hoàn toàn phụ thuộc vào việc hệ thống có phản bội cô không.
Lúc này, Trữ Lễ Hàn lên tiếng hỏi: “Có đi được không?”
Úc Tưởng: “Anh cõng tôi hả?”
Thư ký Vương khẽ ho một tiếng: “Không thì tôi…”
Cõng cho.
Anh ấy còn chưa nói hết mấy chữ sau thì Trữ Lễ Hàn đã cúi người xuống và ôm Úc Tưởng lên.
Các nhân viên sững sờ, chuyện này còn đáng kinh ngạc hơn việc lúc nãy thấy Lăng Sâm Viễn bị nghi ngờ là trúng độc.
Trữ Lễ Hàn không thèm nhìn biểu cảm của những người xung quanh.
Hắn bế Úc Tưởng đi thẳng lên ô tô, sau đó thư ký Vương vội vàng đạp chân ga rồi lao thẳng xe đến bệnh viện.
Đợi đến khi đến bệnh viện.
“Thật là ngại quá, chủ tịch Trữ quét sạch cả tầng bốn mất rồi, bây giờ các bác sĩ đang ở đó hết. Hay là bây giờ tôi đưa anh sang bên đó cùng nhé?” Điều dưỡng nói lắp bắp.
Úc Tưởng: “…”
Không hổ là sếp tổng ngang ngược trong truyện tổng giám đốc bá đạo.
Chỉ một Lăng Sâm Viễn trúng độc thôi mà có thể khiến cả một tầng phải lao nhao lên, bác sĩ cũng bị điều đi sạch.
Khá giống trong truyện gốc, sau khi Ninh Ninh bị ốm, Lăng Sâm Viễn yêu cầu toàn bộ bệnh viện chỉ phục vụ một mình cô ấy.
Úc Tưởng ngẩng đầu lên.
Chỉ thoáng thấy trong mắt Trữ Lễ Hàn có vẻ lạnh lẽo.
Trữ Lễ Hàn: “Bệnh viện công hạng ba gần nhất cách đây bao xa?”
Tất nhiên hắn có thể ở ngay đây ngang ngạnh yêu cầu sử dụng hết tất cả các nguồn lực y tế.
Nhưng trong mắt người ngoài, hắn và chủ tịch Trữ là cha con ruột thịt.
Cha con đấu đá với nhau thì những người bên dưới sẽ không biết phải làm thế nào mới ổn. Nếu làm thế thì hắn có thể kéo Lăng Sâm Viễn đến chết, nhưng đồng thời hắn cũng sẽ kéo Úc Tưởng chết theo.
Nếu trúng phải loại độc có độc tính cao thì có lẽ người trúng phải sẽ chết rất nhanh.
Ít nhất, trước mắt hắn vẫn không hy vọng Úc Tưởng chết.
Lúc này, thư ký Vương cũng rất sốt ruột. Anh ấy vội vàng lướt bản đồ trên điện thoại: “… Cách đây một ki-lô-mét có một bệnh viện công hạng ba! Chúng ta đến đó thôi!”
Trữ Lễ Hàn lại bế Úc Tưởng lên rồi bước nhanh vào thang máy.
Úc Tưởng vẫn đang trò chuyện với hệ thống: Đây là lần đầu tiên tôi thấy một bệnh viện công hạng ba có trong truyện tổng giám đốc bá đạo đấy.
Hệ thống: [Ai mà không thế chứ?]
Mỗi năm, Trữ Lễ Hàn tài trợ rất nhiều thiết bị y tế cho các bệnh viện lớn.
Bệnh viện cũng hợp tác với công ty con dưới tên hắn, mua thuốc men và các loại dụng cụ tiên tiến… từ các công ty đó của anh.
Ngay khi Trữ Lễ Hàn đến, viện trưởng của bệnh viện đó đã ra đón tiếp hắn.
Có điều xét cho cùng thì sự đón tiếp ở đó vẫn không khoa trương được như ở bệnh viện tư nhân, nơi tất cả các bác sĩ chỉ phục vụ một người.
Dù Úc Tưởng có cao quý đến đâu thì ở đây cũng chỉ có một bác sĩ và vài điều dưỡng chịu trách nhiệm cho việc xử lý trường hợp khẩn cấp của cô mà thôi.
Trữ Lễ Hàn bèn đứng bên ngoài trao đổi nhỏ giọng với viện trưởng.
Hắn thoáng nhìn vào trong cánh cửa…
Giờ phút này, Úc Tưởng đang dựa vào lưng ghế, trông cô lại khiến người ta muốn yêu thương.
Cô còn sợ bác sĩ hơn sợ hắn.
Không bao lâu sau, các xét nghiệm đã có kết quả.
Phía cảnh sát cũng đã liên hệ với bọn họ.
“Là cây dương địa hoàng*, chủ yếu nó được bôi trên cốc và thìa, chỉ cần khuấy đều cà phê là thuốc sẽ hoà lẫn vào cà phê. Người bình thường uống vào xong sẽ rất dễ gây ra triệu chứng nôn mửa, đau bụng, rối loạn nhịp tim và nặng hơn có thể chết vì rung tâm thất. Những người khác thì không sao cả. Tình hình của anh Lăng Sâm Viễn thì nghiêm trọng hơn chút.”
*Dương địa hoàng: Là tên một loại thực vật thân thảo, lá dài hình bầu dục, mặt lá có gân, hoa màu hồng tím hoặc màu trắng, quả khô hình nón. Lá có thể làm thuốc, là một loại thuốc trợ tim.
Trữ Lễ Hàn đưa điện thoại cho thư ký Vương đứng cạnh nghe rồi tự mình đi đến trước cửa và hỏi: “Cô ấy thế nào?”
“Không có vấn đề gì lớn, trong miệng cô ấy chỉ còn sót lại một lượng dương địa hoàng rất nhỏ thôi. Dựa theo liều lượng thì sẽ không gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ!”
Bên này, hệ thống đang chất vấn Úc Tưởng: [Có phải là cô cố ý đợi Lăng Sâm Viễn uống xong một ngụm rồi mới nhấn chuông không?]
Cà phê do Ninh Ninh pha nên Lăng Sâm Viễn không hề phòng bị uống một ngụm lớn.
Phần lớn thuốc trên cốc và thìa đã bị khuấy lẫn vào cốc của anh.
Hệ thống sắp chết ngất rồi.
Bây giờ nó cảm thấy đây không phải là vấn đề liệu Úc Tưởng có thể diễn tốt vai yêu thầm Lăng Sâm Viễn hay không nữa.
Nó cảm thấy nếu Úc Tưởng còn tiếp tục làm bậy như này thì có lẽ mọi người sẽ ngủm hết.
Úc Tưởng tỏ vẻ vô tội nói: Tôi không có.
Trữ Lễ Hàn vẫn còn có việc phải làm nên hắn bảo thư ký Vương sắp xếp cho Úc Tưởng nằm viện ba ngày, sau ba ngày theo dõi, nếu không có vấn đề gì thì xuất viện.
Sau đó hắn rời đi trước.
Úc Tưởng lại thấy hạnh phúc với kỳ nghỉ ba ngày này.
Thư ký Vương sợ tổng giám đốc Thẩm không cho nghỉ nên đã tự mình gọi điện thoại xin.
Tổng giám đốc Thẩm ở đầu dây bên kia cũng nghĩ mãi không thông, tại sao buổi sáng Úc Tưởng còn ngồi trong xe của cậu cả Trữ mà buổi chiều đã vào bệnh viện rồi…
Nghe giọng nói của thư ký Vương thì anh ta không chỉ cho cô nghỉ ba ngày.
“Nghỉ ngơi thêm năm hôm nữa đi!” Tổng giám đốc Thẩm nói: “Tiền lương sẽ được trả như bình thường!”
Sau đó anh ta cúp điện thoại.
Ở đằng kia, Liêu Giai Phỉ bèn cầm điện thoại bước vào.
“Anh xem cái này đi…”
Tổng giám đốc Thẩm hỏi: “Cái gì vậy?”
Liêu Giai Phỉ: “Anh cứ nhìn đi. Giờ Úc Tưởng đang ở đâu thế? Sao không quay lại cùng với anh? Cô ấy phải tự xem mới được.”
Tổng giám đốc Thẩm nghe xong thì cúi đầu nhìn.
[Bóc mẽ hot girl Ngư Ngư, chưa kết hôn đã có thai, “yêu hận tình thù” với tên giết người điên cuồng!]
“Tôi đã không còn nghi ngờ về việc liệu gia đình cô ta có tiền hay không.
Nhưng ở hoạt động trao giải, chính miệng cô ta đã kể lại rằng mình đang mang thai đứa con của một tên giết người điên cuồng. Bây giờ cô ta còn đang chuẩn bị tìm cho đứa trẻ một người cha để đổ vỏ. Hi Hi Tử đúng là không cần phải xin lỗi loại phụ nữ như cô ta.
Cô Ngư Ngư này vốn không có đạo đức nền.
Sau khi Hi Hi Tử phủ nhận tin đồn, thậm chí ông chủ chống lưng cho cô ta còn đe dọa sẽ gửi công hàm luật sư cho Hi Hi Tử đẹp mặt!
Tôi nói những điều này với hy vọng cánh đàn ông hãy mở to mắt ra, đừng để cô ta nhìn trúng!”
“Loại phụ nữ không biết tự trọng này… Ai để ý tới chứ?”
“Đúng là xinh đấy, làm người tình thì còn được chữ không ai cưới về làm vợ.”
“Ở làng chúng tôi, không ai thèm lấy loại người như này.”
Tổng giám đốc Thẩm đọc đến đây thì cảm thấy huyết áp tăng cao ba trượng* luôn rồi.
*Trượng là đơn vị đo độ dài, 1 trượng = 10 thước.
Tất nhiên ở phía dưới cũng có những người khác không tin.
“Để mưa bình luận lại bay một lúc đi, tôi cảm thấy cô ta có thể đến tiệc cưới của nhà họ Kim đã là rất cừ rồi.”
[Bay gì mà bay? Hôm nay tôi gặp ở bệnh viện rồi, tiện tay chụp một phát thôi. Là cô ta đúng không? Có người đàn ông ôm cô ta vào đó, chắc là đi làm xét nghiệm sản khoa nhỉ? Tôi nghi ngờ là đời tư của cô ta rất hỗn loạn.]
Tổng giám đốc Thẩm bình tĩnh nhìn kỹ.
Trong bức ảnh, Úc Tưởng bị chụp ngay chính diện nhưng chỉ chụp được bóng lưng của người đàn ông ôm cô.
Bóng lưng này…
Má ơi!
Đó không phải là cậu cả Trữ sao?
Lúc này tổng giám đốc Thẩm không còn tức giận nữa.
Anh ta lại lướt mấy bài viết khác, cảm thấy vừa bực vừa buồn cười.
Haiz, các người muốn nói cậu cả Trữ là tội phạm giết người đấy hả? Hay là chiến sĩ đổ vỏ kia thế?
Không đầy hai tiếng sau.
Có người của nhà họ Úc cũng đọc được bài viết này.
Mà vào lúc này, ở một quán cà phê nọ.
Hà Vân Trác đã đợi mòn đợi mỏi năm tiếng đồng hồ rồi.
Từ trước đến nay anh ta chưa từng hạ thấp bản thân mình như thế này bao giờ.
Nhưng anh ta vẫn không đợi được Úc Tưởng ra.
Hà Vân Trác không thể hiểu được.
Thậm chí còn dần dần tự khép mình lại.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 33"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com