NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 35

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 35
Prev
Next

Tưởng Hi suy nghĩ một lát thấy cũng đúng.
Triệu Sướng vừa dứt câu cũng nhận được một cuộc điện thoại.
Chờ sau khi cúp máy, anh ta vội vàng ngẩng đầu lên nói với Tưởng Hi: “Lát nữa cô đừng đi vội, hôm nay sếp lớn công ty sẽ tới thị sát. Cô tới trước mặt anh ta cho quen mặt.”
Tưởng Hi gật đầu.
Nửa tiếng sau, quả nhiên sếp lớn công ty đã tới, hơn nữa còn chỉ đích danh muốn gặp Tưởng Hi.
Hot girl được công ty nâng đỡ khác biệt rất lớn với người không được công ty ưu ái.
Tất nhiên Tưởng Hi hy vọng ông chủ càng để ý mình càng tốt.
Cô ta đẩy cửa phòng làm việc ra và bước vào, đầu tiên là cô ta ngẩng đầu lên cười với người ngồi ở trên ghế.
“Livestream của cô tạm dừng đi.” Người kia nói.
Tưởng Hi đang cười thì đờ người ra: “Tại sao?”
“Bị nghi ngờ vi phạm quy định. Cô phải chỉnh sửa lại ngay, nếu không một khi công ty bị phạt thì cô sẽ phải tự chi trả khoản tiền phạt này.”
“Tôi vi phạm quy định ở chỗ nào?”
Người đối diện không chỉ không trả lời câu hỏi của cô ta mà còn tiếp tục bảo: “Có khả năng là có người hâm mộ tố cáo cô quảng cáo giả, lừa người hâm mộ mua sản phẩm.”
Người kia ngừng một lúc rồi ném một xấp hồ sơ trước mặt cô ta: “Còn cái này nữa, công văn luật sư. Có người muốn tố cáo cô tội phỉ báng, sỉ nhục người khác. Cô cần phải tới tòa án để xử lý.”
Tưởng Hi ngây người.
Ngư Ngư đang phản công sao? Nhưng sao cô ta có bản lĩnh như vậy được?
Tưởng Hi nhớ lại người đàn ông tặng Hermes cho Ngư Ngư ngày đó.
Chẳng lẽ người đàn ông kia máu mặt đến thế ư?
Cho dù có máu mặt hơn nữa cũng không có người đàn ông nào đọc tin tức như vậy mà không hề để bụng, bằng lòng nuôi con cho kẻ khác đúng không?
Tưởng Hi nghĩ mãi mà vẫn không ra.
Cô ta ngước đầu lên: “Ý của công ty là không giúp tôi?”
“Giúp cô?” Người kia cười gằn: “Tôi không ra tay xử lý cô đã là tốt lắm rồi. Đây là công văn luật sư của nhà họ Úc, cái này…” Anh ta chỉ ống nghe điện thoại ở bên cạnh: “Cậu Hà đang gọi tới, cô biết cậu Hà là ai không?”
Tưởng Hi bật thốt lên: “Hà Vân Trác sao?”
“À, cũng biết sao? Vậy tôi nói cho cô biết, tôi không biết cô đã đắc tội với cậu ta ở chỗ nào, tự cô phải thông minh lên chút đi, đừng để bị cậu ta giết chết.”
Tưởng Hi bị mấy câu này đóng đinh tại chỗ.
Hóa ra ngày đó Hà Vân Trác hỏi tên cô ta vốn không có ý gì, mà là vì muốn bịt miệng cô ta lại, không để cô ta ra ngoài ăn nói bậy bạ.
Nhưng bây giờ cô ta đã nói rồi…
Hà Vân Trác sẽ làm thế nào?
Cô ta nhớ lại tài liệu mình điều tra ra được có liên quan tới Hà Vân Trác.
Lúc ấy, cô ta đã ngạc nhiên và mừng rỡ bao nhiêu thì bây giờ cô ta lại hốt hoảng bấy nhiêu.
Tưởng Hi cố gắng lấy lại bình tĩnh: “Anh tôi là Tưởng Thành Nghiệp, anh ấy, anh ấy là cấp dưới của cậu cả Trữ. Trữ Lễ Hàn đấy, anh biết không? Ngày đó, anh ấy còn nói chuyện với cậu cả Trữ nữa đấy. Tôi kiếm tiền cho công ty, công ty phải bảo vệ tôi.”
Trữ Lễ Hàn được Tưởng Hi nhắc tới lúc này cũng đang xem bài đăng đó.
Thư ký Vương nóng lòng nói: “Bây giờ có vài kẻ thối mồm thật, ai cũng phán rằng cô Úc đang tìm người thật thà để đổ vỏ.”
Anh ấy bĩu môi: “Trúng độc vào bệnh viện cũng có thể xuyên tạc thành kiểm tra sức khỏe thai nhi. Thật là tung tin vịt không cần phí…”
Trữ Lễ Hàn hỏi: “Úc Tưởng xuất viện chưa?”
Thư ký Vương: “Vẫn chưa.”
Trữ Lễ Hàn nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay: “Lái xe qua đó đi.”
Thư ký Vương vội vàng đáp lại: “Vâng!”
Anh ấy không nhịn được lẩm bẩm trong lòng.
Người đàn ông bị chụp trong tấm ảnh kia là cậu cả Trữ đúng không? Ngày đó cũng chỉ có cậu cả Trữ bế Úc Tưởng đến bệnh viện. Chuyện này phải xử lý thế nào đây?
Cũng không thể bảo cậu cả Trữ đứng ra nhận được đúng không?
Trong phòng bệnh ở bệnh viện tư nhân.
Điều dưỡng dịu dàng, xinh đẹp bưng trà bánh chiều, nước trái cây, còn có một đĩa toàn xoài, kiwi, nho cho Úc Tưởng.
“Cô Úc có thấy chỗ nào không thoải mái không?” Điều dưỡng cười hỏi.
Úc Tưởng lắc đầu: “Không có gì, tôi rất ổn.”
Trước giờ chưa bao giờ cô thấy tốt như bây giờ.
Nhận lương, nằm viện hết ăn đến uống rồi đánh giấc khò khò, còn có chị đẹp thăm hỏi đúng giờ nữa.
Hệ thống: […]
Nếu là cô hot girl Hi Hi Tử kia thì chắc sẽ tức đến mức bay ba cái hồn mất thôi.
“Ôi, xin chào, xin hỏi ngài tới đây tìm ai?” Ngoài cửa bỗng dưng vang lên một giọng nói.
“Tôi tìm Úc Tưởng.” Người đàn ông kia đáp lời.
Lúc này có một hộ sĩ từ ngoài cửa thò đầu vào hỏi: “Cô Úc, cô có quen anh này không?”
Cô ấy vừa mới dứt lời thì người kia đã bước vào phòng bệnh.
Người đàn ông với vóc dáng cao lớn, áo khoác âu phục được vắt lên cánh tay, cúc áo sơ mi chỉ cài đến chỗ xương quai xanh.
Gương mặt của anh đẹp trai nhưng trông sắc mặt có vẻ không tốt lắm.
Là Lăng Sâm Viễn.
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng: Có phải anh ta bị bệnh không? Anh ta không đi bảo lãnh cho nữ chính mà chạy tới đây làm gì?
Hệ thống: [Bảo lãnh cũng không cần anh ta phải có mặt, anh ta sai người đi là được.]
Úc Tưởng: Ban nãy sao cậu không nhắc nhở nhân vật quan trọng trong tình tiết đang tới gần? À, Tiểu Viên còn đang giận tôi hả?
Hệ thống: [… Không.]
Tất nhiên nó sẽ thừa nhận rằng nó xem Úc Tưởng chơi mấy trò mất não kia nên mới không chú ý.
“Tình hình của cô ấy sao rồi?” Lăng Sâm Viễn hỏi điều dưỡng.
Điều dưỡng nhìn anh với vẻ hoang mang rồi nói: “Không sao cả, tốt lắm.”
Lúc này Lăng Sâm Viễn mới đi đến ngồi xuống cạnh giường bệnh.
Úc Tưởng bớt chút thời gian ra liếc anh một cái, môi anh vẫn trắng bệch.
Lăng Sâm Viễn không có biểu cảm gì, anh hỏi: “Ngày đó cô cũng ở tòa nhà Dương Quang à?”
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng mờ mịt hỏi hệ thống: Ghê gớm thật, đừng bảo anh ta vẫn còn nghi ngờ tôi đấy nhé? Vẫn định để tôi gánh tội thay nữ chính à?
Hệ thống: [Có khả năng.]
Lúc này Úc Tưởng mới từ từ đáp lại: ” Ừ, tôi có ở đó, sao thế?”
“Cô trúng độc nhẹ à?”
“Ừm, tôi chỉ uống một ngụm thôi. Sau đó tôi nghe bọn họ nói là trên chiếc muỗng có độc à? Chắc là lúc tôi lấy để khuấy thì dược tính đã tan gần hết rồi.” Úc Tưởng cũng không ngẩng đầu lên, cô vẫn đang mải mê xây nhà mới trong trò chơi để nhận tiền vàng.
Nhưng mà ghét thật.
Không có tiền để nạp!
Lăng Sâm Viễn nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động của cô.
… Đang chơi trò chơi ư?
Người mình thích ở trước mặt mà cô lại đang chơi trò chơi à?
Lăng Sâm Viễn: “Tôi phải uống nhiều thuốc hơn.”
Úc Tưởng: “Cái gì?”
“Anh khổ thật đó!” Giọng cô không khoa trương, cũng không xót xa, càng không hề sốt ruột lo lắng nào, y như NPC được thiết lập trong hệ thống trò chơi, đọc ra lời thoại của mình một cách máy móc.
Lăng Sâm Viễn: “Hình như cô Úc thấy tôi trúng độc còn mừng hơn nhỉ?”
Bấy giờ Úc Tưởng mới để điện thoại di động xuống rồi ngẩng đầu nhìn anh.
Úc Tưởng nói bằng giọng điệu rất nghiêm túc: “Cũng không phải, chỉ có điều bây giờ trông anh Lăng đây có hơi… Bớt đi tính công kích, chỉ còn lại vẻ ngoài anh tuấn. Ừm, khiến tôi càng thích hơn.”
Chỉ qua một cuộc đối thoại, Lăng Sâm Viễn đã xác nhận Úc Tưởng đúng là không liên quan gì tới sự kiện đầu độc này.
Bây giờ Lăng Sâm Viễn không gặp được Ninh Ninh, cũng không dám cho Ninh Ninh đến phòng bệnh của mình.
Tránh để kẻ chủ mưu nhắm vào anh thấy Ninh Ninh xong sẽ biết được điểm yếu của anh là gì.
Sao anh biết được đó là âm mưu của Ninh Nhạn, vừa khiến Ninh Ninh mất việc, thậm chí còn khiến cô ấy phải ngồi tù?
Chỉ là Ninh Nhạn cũng không ngờ rằng chủ tịch Trữ lại bỗng dưng dẫn Lăng Sâm Viễn đi họp. Bởi vì vốn chỉ có Trữ Lễ Hàn mới có thể đại diện cho Trữ thị tham dự hội nghị.
Cánh bướm* của Úc Tưởng cuối cùng vẫn vô tình thay đổi nội dung cốt truyện.
*Hiệu ứng cánh bướm chỉ những điều nhỏ nhoi, không đáng lưu tâm mà tác động đến tương lai, có thể làm thay đổi sự kiện lớn.
Bây giờ chỉ còn lại mỗi một nhân vật vẫn ngoan cường giữ nguyên hình tượng ban đầu.
Lăng Sâm Viễn đảo mắt qua người Úc Tưởng rồi khẽ hỏi: “Bây giờ tôi vẫn chưa khỏe hẳn, cô Úc tới chăm sóc tôi nhé?”
Úc Tưởng chẳng cần nghĩ cũng biết Lăng Sâm Viễn đang nghi ngờ có người ra tay với anh, cho nên đã tự tạo ra một điểm yếu giả cho mình để dẫn dụ kẻ địch ra tay.
Úc Tưởng dựa vào đầu giường, nhẹ nhàng nói: “Tôi cũng muốn tới chăm sóc anh lắm nhưng mà tôi không có tiền.”
Lăng Sâm Viễn: ?
Lăng Sâm Viễn: “Chuyện này thì liên quan gì đến tiền? Chẳng lẽ không phải chỉ cần tấm lòng của cô Úc thôi sao?”
Úc Tưởng nói rất hùng hồn: “Tôi không có tiền thuê hộ sĩ! Hay là anh Lăng có thể ứng trước cho tôi một khoản, sau đó tôi dẫn hộ sĩ tới chăm sóc anh Lăng nhé?”
Lăng Sâm Viễn: “…”
Tôi cho cô một cơ hội chăm sóc tôi, thế mà cô lại muốn bòn tiền của tôi à?
Lăng Sâm Viễn: “Cô Úc tự mình chăm nom chẳng phải có thành ý hơn ư? Có lẽ sẽ khiến tôi cảm động rồi đính hôn ngay với cô Úc thì sao?”
Úc Tưởng xòe tay ra cho anh nhìn: “Đôi tay này của tôi là mười ngón tay không dính nước xuân, được nuông chiều từ bé. Sao tôi có thể làm được những công việc nặng nhọc kia chứ?”
Lăng Sâm Viễn: “…”
Anh cúi đầu nhìn theo phản xạ.
Đôi tay này đúng là rất đẹp, nhỏ nhắn, trắng nõn nà và không hề sần sùi.
Lăng Sâm Viễn là con riêng, đã từng chịu không ít khổ ở nước ngoài. Trên tay anh có rất nhiều vết chai kén lại do luyện võ, còn có vết sẹo để lại khi đánh nhau với người khác hồi còn nhỏ.
Tay họ đặt cạnh nhau thì chắc chắn không hợp.
Tay của Ninh Ninh cũng không giống vậy.
Mặc dù Ninh Ninh là con gái nhà họ Ninh nhưng đi lạc từ bé, từ nhỏ đã quen làm việc phụ giúp ba mẹ nuôi nên tay cô ấy cũng có những vết sần sùi lưu lại theo năm tháng.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 35"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com