NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược - Chương 48

  1. Home
  2. Tôi làm cá mặn ăn nên làm ra trong truyện ngược
  3. Chương 48
Prev
Next

Úc Tưởng: “Vẫn chịu được…”
Lăng Sâm Viễn xoay người đi, không biết lại trấn lột được mấy cái áo khoác của mấy người xui xẻo nào, cầm một đống áo quay lại.
Ninh Nhạn trơ mắt nhìn anh ta đưa đống áo khoác cho Úc Tưởng.
Úc Tưởng: ?
Úc Tưởng: Cái tên này, anh ta học được cái gì từ Hoàng Sĩ Nhân* thế?
*Hoàng Sĩ Nhân là một nhân vật phản diện xuất hiện trong tác phẩm ‘Cô gái tóc trắng’ do Học viện Nghệ thuật Diên An Lỗ Tấn sáng tác. Hoàng Sĩ Nhân là đại diện điển hình của một địa chủ hà hiếp dân lành, cho vay nặng lãi, làm đủ việc ác.
Không đợi Úc Tưởng nhận lấy, Trữ Lễ Hàn đã chen ngang: “Không cần.”
Anh đặt tay lên cúc áo, bắt đầu cởi áo gi-lê.
Úc Tưởng: ? Không phải anh ta định cởi áo cho tôi chứ? Không thể nào, trùm phản diện ngây thơ thế này từ bao giờ thế? Tôi đã ngủ với anh ta nên anh ta không muốn người khác cởi áo cho tôi mặc hả?
Hệ thống nhìn mấy nam chính, nam phụ và trùm phản diện có biểu hiện kỳ quái, đầu bắt đầu ong lên, chẳng còn sức đâu mà trả lời cô nữa.
Úc Tưởng đứng bật dậy, vội vàng đè mu bàn tay Trữ Lễ Hàn lại.
Mu bàn tay Trữ Lễ Hàn nóng rực, suýt nữa thì hất phăng tay Úc Tưởng ra.
Úc Tưởng nghiêm túc cài lại cúc áo cho anh.
Trữ Lễ Hàn rủ mắt nhìn cô, chợt cảm thấy kì cục. Mẹ anh cũng từng cài cúc áo cho ba anh như vậy. Nhưng tất nhiên có sự khác biệt, ba anh là một tên cặn bã ngu xuẩn.
Ở phía đối diện, Lăng Sâm Viễn cúi đầu nhìn tay mình, chợt cảm thấy vô cùng cô đơn.
Người anh ta thích không có ở đây.
Định mệnh đã an bài, chẳng có ai sẵn lòng cài cúc áo cho anh ta mỗi khi trời trở lạnh.
Hệ thống: [Cuối cùng cô cũng quyết định đi theo mạch cốt truyện, muốn vun đắp tình cảm với chồng cô, sớm ngày kết hôn rồi sao?]
Trong lòng Úc Tưởng nói: Không hề.
Chủ yếu là chẳng may trùm phản diện lạnh quá mà ngỏm luôn thì lấy ai gây rắc rối cho nam chính đây?
Tôi sợ nói cho cậu nghe cậu sẽ không kiềm chế được mà tức chết mất.
Lăng Sâm Viễn đè nén cõi lòng hỗn loạn, ngẩng đầu lên: “Không cần nữa à?”
Úc Tưởng: “Không cần.”
Lúc này Lăng Sâm Viễn mới xoay người nhìn nhóm nhân viên của giám đốc Thẩm: “Các cô lại đây lấy một cái để chắn gió đi.”
Ninh Nhạn siết chặt nắm đấm.
Những người phụ nữ kia đều được quan tâm chăm sóc, chỉ có mình cô ta không được ai ngó ngàng đến.
Cô ta không hiểu vấn đề nằm ở đâu, rõ ràng em gái Ninh Ninh của cô ta không hề có mặt ở đây.
Sở dĩ Ninh Nhạn biết Lăng Sâm Viễn thích em gái Ninh Ninh của mình.
Đó là bởi vì chính miệng Ninh Ninh nói cho cô ta biết.
Năm Ninh Nhạn hai mươi lăm tuổi thì cô ta đã giành được giải thưởng lớn của cuộc thi Rachmaninoff ở nước ngoài. Sau đó đáp chuyến bay về nước.
Còn chưa đợi cô ta mở party ăn mừng với mấy cậu ấm cô chiêu mà cô ta quen biết thì đã hay tin rằng em gái bị thất lạc nhiều năm của cô ta đã được đón về.
Ninh Ninh vừa được đón về đã không hoà hợp với gia đình.
Ninh Nhạn không thích cô ấy.
Dường như vì cuối cùng cũng tìm được tình thân nên Ninh Ninh có cái gì cũng đều kể hết cho cô ta. Ninh Ninh nói với cô ta là có một anh Lăng nào đó đối xử cô ấy rất tốt…
Lúc này Ninh Nhạn mới biết Lăng Sâm Viễn đã về nước!
Ở nước ngoài, từ lâu Ninh Nhạn đã quen Lăng Sâm Viễn, cô ta đã thấy Lăng Sâm Viễn tài giỏi cỡ nào, anh ta có năng lực hơn bất cứ ai ở trong nước.
Cô ta không thể kiềm chế được mà thích anh ta, hơn nữa còn cho rằng với sự quyến rũ của mình, sẽ không khó để chiếm được trái tim anh ta.
Và rồi…
Sau đó Ninh Nhạn đã gặp phải Waterloo*.
*Waterloo (滑铁卢): Đây là ngôn ngữ mạng xuất phát từ trận chiến đẫm máu Waterloo, trong đó lực lượng đồng minh chống Pháp đã giành được thắng lợi và Napoléon thua cuộc, vì vậy từ này có nghĩa là sự nghiệp thất bại, tượng trưng cho sự thất bại.
“Lách tách…” Đó là tiếng hạt mưa đập vào lá chuối.
Trên biển bắt đầu mưa, cơn mưa đó đã kéo Ninh Nhạn trở về hiện thực.
Ninh Nhạn không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía Úc Tưởng.
Mục tiêu trước đó của cô ta rất rõ ràng, đó là đối phó với Ninh Ninh, khiến cho Ninh Ninh sẽ khó có thể trở mình được nữa. Nhưng bây giờ, bởi vì đêm đó uống nhầm rượu, người lên sai giường lại biến thành Úc Tưởng… Dẫn tới toàn bộ kế hoạch của cô ta dường như bị rối loạn hoàn toàn!
Lúc Ninh Nhạn còn đang mê man suy nghĩ thì nghe thấy một tiếng ‘cạch’ nhỏ vang lên.
Thư ký Vương ở bên cạnh cậu cả Trữ mở một chiếc ô, cũng là chiếc ô duy nhất mà anh ấy mang theo.
Dưới ô, Trữ Lễ Hàn và Úc Tưởng đang vai kề vai, đứng cạnh nhau.
Lăng Sâm Viễn đến bên cạnh Úc Tưởng, khẽ nói: “Tàn nhẫn thật đó, cô không cho tôi che cùng sao?”
Hô hấp của Ninh Nhạn như ngừng lại trong chốc lát.
Tại sao Lăng Sâm Viễn vẫn còn quay quanh cô ta?
Mà Úc Tưởng ở bên kia: ?
Úc Tưởng: “Được chứ…” Cô vô cùng vui vẻ: “Chi bằng cậu Hà cũng che cùng nhé? À mà… Cô Ninh có muốn tới đây che mưa luôn không?”
Lăng Sâm Viễn: “…”
Trữ Lễ Hàn: “…” Anh nhắc nhở Úc Tưởng đang to gan lớn mật: “Đây là ô của tôi.”
Úc Tưởng chớp chớp mắt, quay đầu lại nhìn Lăng Sâm Viễn, hợp tình hợp lý từ chối: “Anh xem, là anh ta không cho anh che.”
Trữ Lễ Hàn: “…”
Những người phía sau nghe được mà mí mắt điên cuồng giật giật, trong lòng tự hỏi, vị thần tiên này chui ra từ đâu vậy? Sao lại còn lớn lối đi châm ngòi ly gián tình cảm anh em của người khác thế?
Ninh Nhạn nghe xong cũng muốn cười nhạo.
Cũng chỉ là một người phụ nữ như thế thôi. Không biết lựa lời, trình độ khiêu khích ‘low’ vô cùng, là một bình hoa chính hiệu. Vẻ ngoài trông chẳng khác nào hồ ly tinh, đàn ông tử tế nào muốn cưới cái thể loại này về nhà chứ?
Lăng Sâm Viễn khẽ cười, nói: “Thế thì thôi vậy.”
Có điều, Hà Vân Trác cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.
‘Kẻ giết người’ trong miệng Úc Tưởng không chừng chính là Trữ Lễ Hàn.
Khó trách ngày đó Trữ Lễ Hàn gọi Úc Tưởng lại, có lẽ là anh đã nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, đang chờ đợi thời cơ để giải quyết Úc Tưởng.
Hà Vân Trác nên cảm thấy tức giận.
Nhưng vừa nghĩ đến chuyện ngay cả cậu cả Trữ mà Úc Tưởng cũng dám đùa giỡn… Kỳ lạ là trong lòng anh ta dần cân bằng trở lại.
Hà Vân Trác thở ra một hơi.
Hạt mưa đập vào mặt anh ta, quay đầu nhìn, cuối cùng anh ta cũng nhớ tới… Ninh Nhạn vẫn còn đang dầm mưa! Vẫn còn đang bị gió thổi!
Hà Vân Trác không khỏi tìm áo khoác của mình.
… Áo khoác ở chỗ của Úc Tưởng.
Mình phải làm gì bây giờ?
Hà Vân Trác vội vàng nhìn Ninh Nhạn, tóc Ninh Nhạn đã ướt sũng.
Anh ta vô cùng đau lòng, vội vàng đi tìm một tàu lá chuối thật lớn, sau đó bước nhanh đến bên cạnh Ninh Nhạn. Anh ta khắc chế sự hỗn loạn trong lòng, cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Cô Ninh che tạm nhé?”
Ninh Nhạn nhìn thoáng qua, cũng không cảm thấy cảm động mà chỉ muốn cười mỉa.
Ở đằng kia, thư ký của cậu cả Trữ đang che ô cho Úc Tưởng.
Mà anh lại lấy một tàu lá chuối để che mưa cho tôi?
Có sự đối lập giữa hai bên, anh thấy tôi không đủ mất mặt à?
Ninh Nhạn đang muốn từ chối thì đã thấy Hà Vân Trác vội vàng nhét lá chuối vào trong tay cô ta, nói: “Cô Ninh tự mình che đi.” Sau đó thì xoay người rời đi.
Ninh Nhạn: ?
Nếu không phải gia giáo vẫn đang giúp cô ta kiềm chế cảm xúc thì cô ta đã nổi đóa từ lâu.
Hà Vân Trác cũng điên rồi à?
Không phải anh ta thích cô ta à? Bây giờ ngay cả lá chuối cũng muốn cô ta tự mình che?
Hà Vân Trác còn chưa quên, mục đích của mình hôm nay là muốn phát triển tình cảm với Úc Tưởng.
Hơn nữa… Thật ra anh ta cũng muốn biết, Ninh Nhạn có thể vì anh ta mà nổi cơn ghen không?
Dù chỉ là một chút thôi?
Trên hải đảo nho nhỏ, trong một khoảnh khắc nào đó, ai nấy đều có tâm tư riêng của mình.
Duy chỉ có một người có thể gọi là nhàn nhã cũng chỉ có mình Úc Tưởng.
Úc Tưởng không chơi điện thoại di động, dù sao cũng sắp hết pin. Cô hỏi hệ thống: Cậu nói xem, hôm nay, sau khi trở về, Ninh Nhạn phát sốt đến bao nhiêu độ nhỉ?
Hệ thống: ?
Hệ thống: [… Ba mươi tám độ?]
Úc Tưởng: Quá thấp.
Hệ thống: [? Sao lại cô như đang cầm kịch bản của nữ phụ độc ác thế hả?]
Úc Tưởng: Tôi đây cũng chỉ đang thay nữ chính xả giận thôi, cái cô Ninh Nhạn này xấu xa thật đó.
Hệ thống ngẫm lại cũng thấy đúng.
Trữ Lễ Hàn là ông trùm phản diện, muốn xử ai thì luôn dùng thủ đoạn trực tiếp, đánh rắn phải đánh dập đầu. Nhưng Ninh Nhạn thì khác, luôn ném đá giấu tay, gián tiếp hại không ít người.
Hệ thống: [Việc cô ghét cô ta không sai nhưng cũng nên cố gắng kiềm chế.]
Úc Tưởng: Tôi không quá ghét cô ta. Còn phải cảm ơn cô ta đã cho tôi có được một trải nghiệm hoàn toàn mới.
Hệ thống: ?
Cô và hệ thống đang buôn dưa lê bán dưa chuột.
Cuối cùng cũng nghe thấy tiếng cánh quạt trực thăng cùng với tiếng còi của du thuyền lớn đang đến gần.
Không hổ là nam chính và trùm phản diện cùng gọi cứu viện!
Úc Tưởng cúi đầu nhìn thoáng qua điện thoại di động, bây giờ đã là sáu giờ mười bảy phút tối.
Cô không khỏi khẽ phàn nàn: “Đói quá.” Cơm trưa cũng không có mà ăn chứ càng đừng nói đến cơm tối. May mà cô đã ăn hai miếng bánh ngọt, nếu không thì nói không chừng đã hạ đường huyết rồi ngất xỉu giữa đường.
Trữ Lễ Hàn liếc nhìn cô.
Không bao lâu sau, máy bay trực thăng đã thành công hạ cánh.
Phía trên có một dòng chữ ‘WHITE’ rất lớn, biểu tượng của đội cứu hộ màu trắng khá nổi tiếng ở thành phố Hải.
Phía sau có người thở phào nhẹ nhõm, cảm thán nói: “Trời đã mưa còn đầy sương, tôi còn tưởng rằng trực thăng sẽ không tìm ra chúng ta cơ…”
Thư ký Vương mỉm cười nói: “Có công nghệ mới nhất của Thụy Từ làm định hướng, sao có thể không tìm thấy được?”
Thụy Từ là doanh nghiệp do Trữ Lễ Hàn đứng tên.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 48"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com