Tổng tài câm sủng vợ - Chương 88
“Có bận một chút. Ngoan! Để anh ôm em chút nữa” Lăng Quốc Thiên siết chặt vòng tay, thì thầm bên tai Trương Tú Anh.
Trương Tú Anh im lặng, vòng tay qua eo anh đáp lại cái ôm của anh. Hai người cứ thế im lặng.
Quản gia nhìn thấy cảnh này nở nụ cười mãn. nguyện, ông vốn định mời hai người vào ăn tối nhưng khi gặp cảnh này ông liền im lặng rời đi. Họ như thế này mới giống một đôi vợ chồng chứ.
Từ mấy hôm nay, Lăng Quốc Thiên đã cho tất cả người giúp việc trong nhà chỉ làm theo giờ trước khi anh và Trương Tú Anh đi làm về mọi người hầu trong nhà đều đã tan ca.
Chỉ giữ lại một mình quản gia Vương. Đó chính là điều kiện để đảm bảo bí mật về việc tăng Quốc Thiên không bị câm và cũng không bị què.Việc này quản gia Vương đã được biết ngay từ đầu, còn những người khác trong nhà đều tuyệt đối không được biết.
Lăng Quốc Thiên ra khỏi phòng tắm đã nhìn thấy va li của Trương Tú Anh để ở góc phòng.Anh đi tới hỏi cô.
“Em chuẩn bị đi công tác sao?”
“Vâng, sắp tới em phải đi công tác ba ngày tại Nam thành. Em đi cùng Thịnh Thiên Vĩ và mấy người khác trong công ty” Trương Tú Anh thành thật trả lời. Nguyên tắc sống của cô là đi đâu, làm gì với ai sẽ báo với anh thời gian địa điểm rõ ràng để tránh những hiểu lầm không đáng có.
“À! Anh chàng mà em khen là đẹp trai đó hả?” Lăng Quốc Thiên khẽ nhếch môi.
“Anh ta là sếp em đi cùng là không tránh khỏi, nhưng anh yên tâm anh vẫn là đẹp trai nhất trong lòng em” Trương Tú Anh vẫn áy náy vì khen người khác đẹp trai trước mặt anh nên chủ động lấy lòng anh, cô đưa tay bắt lấy bàn tay đang buông thõng của anh lắc qua lắc lại.
“Ừm, nói vậy nghe còn được. Em chuẩn bị tinh thần, lúc anh bỏ mặt nạ ra đừng có say mê anh quá đấy.” Lăng Quốc Thiên bất ngờ ghé sát tai cô thì thâm.
Giọng nói mê hoặc của anh cùng với hơi thở ấm nóng phả vào tai cô khiến Trương Tú Anh có chút thẹn thùng. Đầu óc cô lại hiện ra những cảnh
hai người thân mật, trường Tú Anh lắc mạnh đầu xua tan đi hình ảnh cứ thình lình xuất hiện trong đầu cô suốt mấy ngày hôm nay. Tại bất giác nóng lên.
Lăng Quốc Thiên thấy biểu hiện của cô, không biết cô gái ngốc nghếch này lại vừa nghĩ ra thứ gì trong đầu. Nhiều khi anh chỉ muốn chui vào đầu cô khám phá những ý nghĩa phong phú trong đó.
“Lại nghĩ đi đâu rồi?” Lăng Quốc Thiên khẽ nhéo tai Trương Tú Anh.
“Chỉ là nghĩ tới chuyến công tác mấy ngày tới có chút căng thẳng” Trương Tú Anh không thể thú nhận những thứ vừa xuất hiện trong đầu cô cho anh.
“Có gì mà hồi hộp, em sẽ làm tốt” Lăng Quốc Thiên đã đặt cô ngồi lên đùi mình từ lúc nào.
“Chỉ là em muốn dự án này nhanh chóng được triển khai, để hoàn thành tâm nguyện của ông nội” Trường Tú Anh khẽ nghịch tay anh. Bàn tay anh rất đẹp, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng. Lăng Quốc Thiên để mặc cô “hành hạ” bàn tay mình. Anh khẽ siết eo cô.