NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời - Chương 349

  1. Home
  2. Tổng tài cao lãnh: Sủng vợ lên trời
  3. Chương 349
Prev
Next

Trần Tử Huyên cầm lấy điện thoại lên mạng tra cái gọi là “Yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chỉ họ hàng”, đại loại là đã yêu người nào thì sẽ thích tất cả những gì liên quan đến người đó.

Chu Tiểu Duy vừa nãy nói với cô, Nguyễn Chi Vũ đã can thiệp vào việc của Trần thị quá nhiều, có khả năng đó là yêu ai yêu cả đường đi gì đó…

Cô cảm thấy Chu Tiểu Duy nói không đúng, ý nghĩa của thành ngữ này không hề thích hợp với người như Nguyễn Chi Vũ.

Từ một năm trước anh đã bắt đầu sắp đặt để thâm nhập vào cuộc sống của cô, thậm chí từ rất lâu trước đây, anh đã tìm hiểu rõ những người và mọi việc xung quanh cô, đấy không có nghĩa là quan tâm, mà là anh quen với việc làm chủ mọi thứ.

Khi cô đối mặt với Nguyễn Chi Vũ, thường có cảm giác phải đầu hàng bởi vì không dám làm trái lời anh.

“Trần Tử Huyên, từ lúc nào cô lại trở nên ngoan ngoãn nghe lời như thế?”

Lê Hướng Bắc cùng bọn họ trở về phòng bệnh của Trần Võ Quyền, quay đầu lại liền cảm thấy buồn cười, hỏi người phụ nữ đang lo lắng ở phía đối diện.

Hành lang trước cửa phòng chăm sóc đặc biệt rất trang nghiêm, thỉnh thoảng có những tiếng bước chân lặng lẽ hoặc là một vài tiếng kêu thảm thiết từ trong phòng bệnh phát ra.

Tiếng cười của Lê Hướng Bắc có chút đột ngột, Chu Tiểu Duy trầm giọng đáp: “Đúng thật. Cô ấy bỗng nhiên cũng cảm thấy rất buồn cười. Trần Tử Huyên từ lúc nào lại ngoan ngoãn nghe lời như thế? Không bao giờ có chuyện đó được.”

Sắc mặt Trần Tử Huyên có chút khó xử, quay đầu tránh ánh mắt của bọn họ.

“Ông Trần đã tỉnh rồi.” Cánh cửa phòng bệnh được đẩy ra, vị giáo sư đã nhiều tuổi nhẹ nhàng nói với những người ở bên ngoài.

Vẻ mặt của tất cả mọi người đều sững ra, giây tiếp theo lộ ra vẻ vui mừng. Bà cụ Trần lập tức từ trên ghế đứng dậy, đi về phía trước, trong lòng run rẩy kích động:

“Tốt, tốt quá rồi.”

Cố Như Yên đỡ lấy bà cụ, Trần Tử Huyên và Lê Hướng Bắc cũng lần lượt vây quanh hỏi vị giáo sư: “Chúng tôi có thể vào trong nhìn ông ấy không? Bệnh tình bây giờ như thế nào rồi?”

“Cô Tử Huyên, cha của cô đã hồi phục được ý thức, tình hình tốt hơn so với dự kiến, còn về di chứng do xuất huyết não để lại thì chúng tôi đã bắt đầu chuẩn bị những phương án đề phòng trường hợp xấu nhất.”

Cố Như Yên vội vàng bước tới siết chặt tay giáo sư: “Thực sự rất cảm ơn mọi người.”

Những giáo sư và bác sĩ hàng đầu đều xuất thân từ nước ngoài, đều là những người nổi tiếng trên thế giới, được bọn họ đích thân đến chữa bệnh thực sự là vô cùng vinh hạnh.

“Không có gì.” Ông ấy đáp lại đơn giản một câu.

Trần Tử Huyên cảm thấy khí chất của mấy vị giáo sư này có chút giống ông cụ Nguyễn. Cô lùi lại một bước, tầm mắt luôn hướng về phía bên trong phòng bệnh, cô chỉ muốn biết là bao giờ mới có thể vào bên trong.

“Trần Tử Huyên, chuyện của cha cháu đã có chúng ta sắp xếp cho rồi, cháu không cần phải lo lắng quá đâu.”

Cố Như Yên và một số người hỏi vài câu về bệnh tình, các bác sĩ nhẫn nại trả lời từng câu một. Nhưng từ cuộc trò chuyện có thể nhìn ra được, những người này đang nói chuyện với Trần Tử Huyên, bọn họ cứ mở miệng là “Cô Tử Huyên”.

Trần Tử Huyên không có cảm xúc gì, chỉ gật đầu với họ.

“Tôi vào trong xem Võ Quyền.” Bà cụ Trần không kìm chế được, lo lắng đẩy cửa phòng bệnh tiến vào trong xem.

Đột nhiên bà nghĩ ra điều gì đó, liền quay sang Trần Tử Huyên nói: “Tử Huyên, về sau nhớ cảm ơn nhà họ Nguyễn.”

Bà là một người thông minh, việc này không cần nói nhiều, người tinh mắt nhìn qua sẽ biết, những người này đều do nhà họ Nguyễn mời đến, Lê Hướng Bắc chỉ là người ở giữa mà thôi.

Trần Tử Huyên xem như không nghe thấy.

Lê Hướng Bắc cùng các giáo sư và bác sĩ đến phòng làm việc nói chuyện. Trần Tử Huyên ngồi một mình trên dãy ghế ở hành lang bệnh viện, bỗng nhiên cô cảm thấy không cần vội vàng đi gặp cha.

Trong lòng chợt nghĩ đến, có anh ở đây thì sẽ không xảy ra vấn đề gì. Giống như suy nghĩ theo thói quen, cô cũng không biết đây có tính là phụ thuộc, là ỷ lại hay không?

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 349"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

xuyên không thành ái thê
Xuyên không trở thành ái thê
Tháng 3 17, 2022
Tàn độc lương duyên
Tàn Độc Lương Duyên (Truyện Full)
Tháng 1 11, 2022
Cô Vợ Mất Trí Của Tổng Tài Độc Ác
Cô Vợ Mất Trí Của Tổng Tài Độc Ác (Full)
Tháng 10 30, 2021
bìa truyện nhayho.com (8)
Chàng rể vô song
Tháng 3 30, 2022
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com