Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút- Cố Hảo Hảo (Full) - Chương 279
Nhảy hố truyện: Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút (Full) – Tác giả: Cố Hảo Hảo
- Thể loại: Ngôn tình, sủng
Chương 279: Khỏ Mà Phân Biệt 29.
Lúc đến sân bay thủ đô đã là nửa đêm, nhiệt độ giảm mạnh, gió đêm rét lạnh.
Cố Manh Manh rất sợ lạnh. Cô trốn trong vòng tay của Lục Tư Thần từ khi xuống máy bay. Khuôn mặt nhăn lại một cục.
Trong khi đó, Tô Mẩn Mẩn có vẻ độc lập hơn nhiều.
Cô ấy khoác chiếc áo khoác do thư ký đưa qua, chậm rãi đi theo sau đám đông.
‘Anh hai!
Lúc này, cách đó không xa có một giọng nói truyền đến.
Mọi người nhìn qua, đó là Lục Tiểu Tứ đang đứng một minh trong gió lạnh.
Anh bước nhanh qua, câu đầu tiên là: “Mẫn Mẫn đâu?”
Cố Manh Manh giật mình quay lại nhìn xung quanh: “Ấy, cô ấy đâu rồi?”
Cô ây ở phía sau cùng.
Không biết ai đã nói một câu.
“Không liên quan đến anh!”
Tô Mẩn Mẩn tức giận đáp.
Lục Tiểu Tứ bất lực.
“Mẩn Mẩn, em không thể nói chuyện đường hoàng với anh được sao?”
“Tại sao tôi phải nói chuyện đường hoàng với anh?”
Tô Mẩn Mẩn vừa nói vừa sải bước đi nhanh như thiên thạch.
Lục Tiểu Tứ không còn cách nào khác, đành phải im lặng đi theo cô ấy.
Sau khi mọi người rời khỏi sân bay, Lục Tư Thần định trực tiếp đưa mọi người rời đi, nhưng lúc này, cố Manh Manh đã thoát khỏi vòng tay của anh, lo lắng nói: “Đợi chút được không? Em, em có lời muốn nói với Mẩn
Mẫn!
Lục Tư Thần nhìn cô chằm chằm, thấp giọng nói: “Đừng lo chuyện bao đòng, biết không?”
If
ừm ừm!
If
Cố Manh Manh gật đầu, vừa không ngừng nhìn về phía Tô Mẩn Mần đang nói chuyện với Lục Tiểu Tứ ở đằng kia.
Lục Tư Thần hừ lạnh một tiếng: “Mặc áo khoác vào, anh lên xe đợi em.”
‘Được!
cố Manh Manh gật đầu, mỉm cười biết ơn với anh.
Lục Tư Thần không nói gì, lên xe.
Lúc này, cố Manh Manh đã bước tới. “Mần Mẫn…”
Cô gọi.
Vừa dứt lời, Lục Tiểu Tứ cùng Tô Mần Mẩn đồng thời quay đầu nhìn
qua.
Hai người có lẽ là đang tranh cãi, nhất là biểu hiện của Tô Mẩn Mẩn, rất tức giận!
“Cái đó, hai người không sao chứ?” Cô hỏi dò.
Lục Tiểu Tứ cong môi nói: “Không sao đâu, chị dâu, cô và anh hai phải rời đi rồi?”
“ừ.”
Cố Manh Manh gật đầu, tiếp tục: “Cái đó, tôi có mấy câu muốn nói với Mần
Mẩn.
Lục Tiểu Tứ nghe vậy, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
Anh nói: “Hai người nói đi.”
“Vậy anh…”
Cố Manh Manh ngập ngừng nhìn anh.
Lục Tiểu Tứ nhìn Tô Mẩn Mẩn nói: “Anh đi mua nước ấm cho em?”
Tô Mẩn Mẩn trong lòng muốn từ chối.
Tuy nhiên, cô thực sự rât lạnh.
“Được.”
Cô gật đầu.
Cuối cùng, nói thêm một câu: “Tôi muốn một nước cam nóng!”
Lục Tiểu Tứ trả lời, sau đó nhìn Quý Mạnh Hàm: “Chị dâu, chị muốn uống gì?”
Cố Manh Manh suy nghĩ một lúc, trả lời: “ừm, ca cao nóng.”
“Được rồi, hai người đừng đứng trong gió, qua đó nói chuyện đi.”
Tô Mẩn Mẩn nhìn cô cười khổ: “Không phải, ý tớ là, giữa tớ và anh ta… rất không tốt!”
Cố Manh Manh:”…”
Tô Mẩn Mẫn nói tiếp: “Anh tớ bảo đi về với anh ta. Nhưng tớ không muốn về. Nhưng tớ nghĩ lại, thủ đô lớn như
vậy, tớ lại giống như không còn nơi nào để đi ngoại trừ nhà của anh ta. Thậm chí ngay cả hành lý cũng không có…” Nói đến đây, cô ấy lại lục túi mình, nói tiếp:” Nhìn này, túi của tớ cũng bị anh ta lục lấy đi rồi. Rõ ràng là đề phòng tớ. Cậu nói xem đây là có ý gì?”
Cố Manh Manh rất ngạc nhiên.
“A, Lục Tiểu Tứ tịch thu ví của cậu?”
“ừm, đúng vậy!” Tô Mẩn Mẩn nhếch môi nói: “Vừa mới gặp mặt, việc đầu tiên anh ta làm là lấy ví của tớ đi. Nói thì nghe hay lắm. Anh ta nói giấy tờ
trong ví quá nhiều. Sợ tớ vụng về làm mất nên giữ giúp tớ.”
Cố Manh Manh:
Chẳng lẽ đây là đề phòng chuyện có khả năng xảy ra trong truyền thuyết?
Nghĩ đến đây, cô không khỏi hỏi: “Vậy tiếp theo cậu định làm gì?”
Tô Mẩn Mẩn suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Không biết, tên khốn kia lấy chứng minh thư và thẻ ngân hàng của tớ rồi… Quên đi, thẻ ngân hàng cũng là anh ta đưa cho tớ, chủ yếu là giấy tờ tùy thân. Tớ hoàn toàn không
thể lấy lại được ví từ chỗ anh ta… Không được, tớ phải tim cách lấy lại. Không có tiền tớ có thể kiếm. Nhưng nếu không có CMND thì căn bản làm gì cũng khó…”
Cố Manh Manh:”…”
Tô Mẩn Mẩn nhìn cô: “Cậu tại sao không nói?”
Cố Manh Manh chau mày: “Tớ chỉ là đột nhiên nhớ lại một chuyện, ừm, tất cả giấy tờ của tớ hình như đều nằm ở chỗ Lục Tư Thần rồi.”
Tô Mẩn Mẩn nhướng mày: “Xem như
chúng ta cùng nỗi khổ rồi!
Cố Manh Manh muốn nói gì đó, lúc này Lục Tiểu Tứ đã trở về rồi.
Đầu tiên anh ấy đưa ca cao nóng cho Cố Manh Manh, sau đó nói với Tô Mần Mẩn, “Không có nước cam nóng, anh mua trà sữa cho em, được không?”
“Oh.”
Tô Mần Mần nhận lấy.
Cuối cùng, cô ấy lại nhìn cố Manh Manh: “Ngày mai nếu có thời gian,
hai chúng ta lại tiếp tục chơi game. Thua cũng không sao. Nếu quả thực không được nữa thì tớ sẽ hack. Đến lúc đó chúng ta có thể tung hoành ngang dọc rồi!”
Cố Manh Manh khóe miệng co giật nhẹ: “Như vậy sẽ bị khoá nick nhỉ?”
Tô Mần Mần nở nụ cười: “Không sao. Bị khoá thì lại lập cái khác là được.”
Cố Manh Manh:”…”
Đúng lúc, thư ký của Lục Tư Thần đi tới.
Thiếu phu nhân…
Anh ta nói.
Cố Manh Manh liền nói: “Được rồi, tôi sẽ đến ngay!”
Nói rồi, cô tiếp tục nói với cố Manh Manh: “Được rồi, chuyện này cứ nói vậy đã. Ngày mai chúng ta lại hẹn!”
“Bye!”
Tô Mần Mần vẫy tay.
cố Manh Manh mỉm cười, quay người và chạy trở lại xe.
Sau khi cô rời đi, Lục Tiểu Tứ lên tiếng: “Bây giờ quan hệ của hai người càng ngày càng tốt rồi.”
Tô Mần Mẩn liếc xéo anh một cái, hừ giọng: “Tình chị em cao hơn trời, chưa từng nghe qua sao?”
Lục Tiểu Tứ:”…
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
TruyệnTổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút cập nhập nhanh tại nhayho.com