Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút- Cố Hảo Hảo (Full) - Chương 284
Nhảy hố truyện: Tổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút (Full) – Tác giả: Cố Hảo Hảo
- Thể loại: Ngôn tình, sủng
Chương 284:
Lục Tư Thần gật đầu: “Nói đi!”
Cố Manh Manh đảo mắt mấy cái.
Đột nhiên, cô nói: “Em muốn ăn vịt quay! Chúng ta đi ăn vịt quay, được không?”
Lục Tư Thần gật đầu: “ừ.”
Nói xong, anh lại bảo tài xế lái xe.
cố Manh Manh rất vui.
Không ngờ vào lúc này, giọng nói của Lục Tư Thần lại truyền đến: “Hôm nay đã gặp bạn học nào?”
“Hả?
II
Cố Manh Manh đột ngột ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn anh.
Lục Tư Thần cong môi, kiên nhẫn nói lại: “Anh nói, hôm nay đã gặp bạn học nào?”
“Cái này…”
Cố Manh Manh chau mày.
Đại não lập tức hoạt động công suất lớn, rất nhanh liền có câu trả lời.
Cô trả lời: “À, chính là bạn học cấp hai. Bọn em đã nhiều năm không gặp. Hôm nay bất ngờ gặp nhau ở trung tâm thương mại. Mọi người rất vui vẻ nên tìm một quán cà phê để trò chuyện.” Nói đến đây lại dừng lại. Cô lại ôm lấy cổ người đàn ông, tránh việc anh nhìn vào mắt mình, tiếp tục: “Bọn em đã nói rất nhiều chuyện. Thật sự rất vui.”
Lục Tư Thần “ừm” một tiếng, vỗ vỗ lưng cô một cái rồi cười: “Như vậy cũng tốt. Sau này cỏ thể hẹn bạn học ra ngoài chơi nhiều hơn thay vì suốt
ngày ở nhà.
Cố Manh Manh rất không vui.
“Ý anh là gì?”
Cô nhìn anh chằm chằm.
Lục Tư Thần cười nói: “Sợ em ở nhà rồi ngốc mất.”
“Xì!” Cố Manh Manh khinh thường, hừ giọng: “Không hề nhé! Em cũng không phải cứ ờ nhà ngây người cả ngày, sao mà bị ngốc được? Lục Tư Thần, anh không được nói lung tung. Em mới không ngốc đâu!”
Lục Tư Thần lắc đầu, cỏ phần bất lực: “Đúng, em không ngây người. Chỉ là cả ngày chỉ biết chơi game với Mần Mần. Có lúc thậm chí ngay cả cơm cũng có thể không ăn. Hửm?”
Cố Manh Manh nghe vậy thì lập tức xẹp hơi.
“Cũng đâu có đâu…”
Cô cười nịnh nọt.
Lục Tư Thần đỡ cô ngồi thẳng dậy, bàn tay lớn đặt lên eo cô, nhìn cô
chằm chằm.
“Bé con.” Anh mở miệng nói: “Em cũng không còn nhỏ nữa, cần biết cách giữ gìn sức khoẻ, biết chưa?
“Em có giữ gìn mà…”
Cố Manh Manh chu môi thì thầm.
Lục Tư Thần liếc mắt: “Em muốn ngụy biện?”
Cổ Manh Manh lại im lặng.
Lục Tư Thần tiếp tục nói: “Đừng coi lời nói của anh như gió thoảng qua
tai. Nếu để anh biết em còn vì chơi game mà không ăn cơm nữa thì anh sẽ ném hết máy tính của em ra ngoài.”
“A, dữ vậy…”
Cố Manh Manh đáng thương nhìn anh.
Lục Tư Thần không có bất kỳ biểu cảm nào: “Anh không đùa với em!”
“ừm, biết ròi.” cố Manh Manh gật đầu.
Lục Tư Thần nhìn cô chằm chằm một
lúc, cuối cùng giọng điệu cũng dịu đi. “Bé con, anh là vì tốt cho em…” “ừm…”
Cố Manh Manh lại ôm cổ anh, áp khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vào cổ anh.
“Sao vậy?”
Lục Tư Thần buồn cười, bàn tay lớn vuốt ve lưng cô.
Cố Manh Manh lắc đầu, nhẹ nhàng
nói: “Hơi mệt…
‘Mệt thì ngủ đi.” Lục Tư Thần nói: ‘Đến nơi thì gọi em.”
Cố Manh Manh đáp lại, từ từ nhắm mắt lại.
Kết quả là vừa ngủ liền ngủ một mạch hơn nửa giờ. Lúc cô mở mắt ra lần nữa thì đã về lại Hương Tạ Thuỷ Ngạn. (Chỗ này lúc trước dịch thế nào thì bạn sửa lại giúp mình nhé.)
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
TruyệnTổng Tài Cưng Chiều Nhẹ Một Chút cập nhập nhanh tại nhayho.com