NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tổng tài hắc bang và bác sĩ lạnh lùng - Chương 102

  1. Home
  2. Tổng tài hắc bang và bác sĩ lạnh lùng
  3. Chương 102
Prev
Next

Taehyung mở cái balo đeo trước ngực lấy một bình nước cam trong năm loại nước uống khác nhau đưa cho Jungkook.

“Thấy đẹp.” Jungkook nhấp môi một ngụm nước rồi đưa lại cho anh.

“À, anh ơi, người ta cầu hôn trên đồi hoa tulip đó.”

“…” Taehyung thở dài.

Jung lão đại và cận vệ yêu nhau rồi mới cưới. Jung lão đại lại tổ chức một đám cưới chu đáo, nguy nga, tráng lệ, thành ra Kim Taehyung phải chống đỡ từng đợt bắt bẻ của Jungkook.

Jungkook là đang nhắc đến vụ tỏ tình ở nghĩa trang đây mà.

Taehyung nghĩ nghĩ rồi nói một tràng: “Bây giờ nhá, Jimin là một kiểu người khác, em là một kiểu người khác. Anh tỏ tình em trên đồi hoa, em thấy vui nhưng em không thích anh, em sẽ không chấp nhận anh. Bởi vậy, quan trọng là cảm tình.”

Jungkook gật gù. Hình như là thế thật. Cậu bị lý lẽ của anh thuyết phục.

“Cũng đúng.”

Jungkook lại quay sang nói chuyện với bố mẹ Jeon.

Kim Taehyung bên đây thở phào nhẹ nhõm, tay vuốt vuốt ngực. Thoát nạn là tốt. Trả lời không khéo lên bảng điểm số chứ đùa.

Choi Wook Sik đứng nghiêm trang phía sau hàng ghế, mắt cứ mãi nhìn về người mà anh không thể chạm tới.

Không khí hân hoan của lễ cưới càng náo nhiệt, Choi Wook Sik càng nặng lòng.

Kim Dami phía trên kia chỉ là phù dâu, rõ ràng không phải nhân vật chính. Nhưng cô không hề nhìn về phía anh, cảm giác vĩnh viễn không thể chạm tới.

Cuối cùng cũng chỉ có thể thì thầm: “Mong em xinh đẹp, dũng cảm, cả đời bình an.”

[…]

Dự xong đám cưới, sáng hôm sau Jungkook và Taehyung bay về thành phố A để khám thai định kỳ.

Jungkook nằm trên bàn siêu âm, Taehyung đứng phía sau bác sĩ, nhìn trên màn hình từng chuyển động của con.

“Đây đây, tay của con này. Đây là chân của con. ”

Taehyung chăm chú nhìn cục trắng trắng trên màn hình đen theo chỉ dẫn của bác sĩ. Tiếp sau đó còn có tiếng thình thịch rất đều đặn vang lên.

“Ủa ? Bốn tay bốn chân hả bác sĩ?” Taehyung nhíu mày nhìn tay nhỏ, cẩn thận đếm lại.

Bác sĩ cười khổ: “Trời ơi cái gì mà bốn tay bốn chân. Đây là sinh đôi!”

Đến Jungkook đang nằm trên bàn siêu âm cũng bật cười.

Trong lòng Taehyung dâng trào hương vị của hạnh phúc. Cái bụng nhỏ ngày ngày anh yêu thích sờ mó có hai cục nợ nhỏ nhỏ xấu xí, nhưng mà anh không có ghét bỏ, chỉ thấy vui mừng.

Jungkook nghiêng đầu nhìn bé yêu trên màn hình.

“Em bé có dị tật gì không bác sĩ ? Song sinh cùng trứng hay khác trứng. Có bị dính nhau không?”

Bác sĩ siêu âm sửng sốt nhìn Jungkook. Hỏi câu này nếu không phải là người có kiến thức vô cùng uyên thâm thì cũng là người trong ngành.

“Không biết anh làm nghề gì ạ?”

“Bác sĩ”

“À, người trong ngành.” Bác sĩ siêu âm là thực tập sinh của khoa sản bệnh viện Angel, chắc chưa có cơ hội làm việc với khoa cấp cứu nên không biết đến Jungkook.

“Là song sinh cùng trứng, hai bé khoẻ mạnh ạ, không chung nhau bộ phận nào, không phát hiện dị tật bẩm sinh gì nha.”

“Vậy tốt rồi.” Jungkook bình tĩnh gật đầu.

Siêu âm xong, Taehyung tay xách nách mang đồ đạc đỡ Jungkook ra ghế ngồi, đưa cho cậu một chai nước lê ướp lạnh.

“Em xem, nhỏ xíu à.” Taehyung thích thú cầm tấm hình siêu âm thai.

Jungkook mỉm cười hạnh phúc: “Không phải bảo trai hay gái anh đều ghét sao?”

Taehyung đang vui vẻ, nghe Jungkook nhắc lại chuyện cũ liền tặc lưỡi.

“Ghét thì ghét nhưng mà dễ thương thì phải khen thôi. Cái nào ra cái nấy.” Nói rồi vẫn cầm hoài tấm ảnh siêu âm tấm tắc khen.

Jungkook uống nước rồi nghiêng đầu lại gần vai anh, hỏi nhỏ:

“Anh có muốn bỏ khung lồng kiếng không?”

“Em muốn à?” Taehyung dời mắt khỏi tấm hình.

“Em muốn làm riêng một cái album ảnh cho hai bé con luôn.” Jungkook dịu dàng nhìn tấm hình của đứa bé còn chưa ra hình ra dạng.

Taehyung nhu thuận xoa xoa mu bàn tay cậu.

“Được. Em thích là được.”

[…]

Thời gian yên bình trôi, dù Jungkook có được chăm kĩ đến mấy cũng không tránh khỏi đau ốm.

Jungkook mệt nhọc nằm trên giường. Taehyung vừa dùng khăn ấm chấm nhẹ trên trán vừa dùng điện thoại của cậu gọi cho đồng nghiệp ở bệnh viện.

Thật ra anh đã gọi cho bác sĩ riêng của Kim gia rồi, nhưng vẫn không an tâm. Vì vậy anh lấy điện thoại Jungkook gọi thêm bác sĩ. Thà dư còn hơn thiếu mà.

Trời còn đang mưa tầm tã, nếu không anh đã đưa Jungkook tức tốc đến bệnh viện rồi, việc gì phải huy động lực lượng như thế.

“Alo, IPhone 13 Pro Max nghe.” Giọng nói tí tởn khoe khoang của Song Kang vang lên.

Taehyung liền gấp gáp miêu tả: “Tôi là chồng của Jungkook, chồng nhỏ của tôi mệt mỏi nằm cả buổi chiều rồi không ăn cơm. Trời bên ngoài còn đang đổ mưa nữa. Tôi phải làm gì bây giờ?”

Song Kang mất vài giây tải hết thông tin lên não rồi la thất thanh trong phòng tập thể của khoa cấp cứu.

“Jungkook bệnh rồi!!!!!!!! Mau, đi lấy dụng cụ khám. Còn em lấy thuốc an toàn cho người mang thai, nhanh nhanh nhanh! Nhớ lấy siro nhaaaa!”

Song Kang chỉ đạo nhanh chóng rồi vừa vội vã ra xe vừa hướng dẫn cho Taehyung.

“Bây giờ chuẩn bị khăn ấm, nước ấm. Điều hoà để bình thường thôi, đừng để cậu ấy bị lạnh. Chuẩn bị sẵn cháo, xay ra cho dễ ăn. Đợi một chút khoa cấp cứu tới ngay đây!”

Taehyung nghe xong liền phân phó người đi nấu cháo. Nhưng việc còn lại anh đã làm tất tần tật từ trước rồi.

Mặt Jungkook đỏ gay, mắt lờ đờ muốn ngủ nhưng không ngủ được. Cả người khó chịu vô cùng. Nhưng nghe được sự lo lắng qua lời nói của chồng, cậu mở mắt, lần lần nắm tay anh.

Thấy cậu cử động yếu ớt, Taehyung vội nắm tay chồng nhỏ, an ủi: “Em chịu khó chút nhé, bác sĩ sẽ đến ngay thôi.”.

Jungkook cong vút khoé môi:”Ừm.”

“Có nóng ở đâu không anh lau cho?” Taehyung một tay vẫn nắm chặt tay Jungkook, một tay nhúng khăn vào thau nước ấm.

“Ở cổ.” Jungkook ưỡn người, kéo chăn xuống chừa cổ ra.

Taehyung sờ thử vào cổ cậu.

“Nóng dữ vậy nè.”

“Nhưng mà dưới chân em lạnh.” Jungkook vừa nói, Taehyung đơ người.

Về vấn đề này anh đâu có kinh nghiệm đâu. IQ của tổng tài bộc phát, Taehyung đi lấy cái vớ, mang vào chỗ cậu.

“Nè, em tự lau cổ được không?” Taehyung đưa cậu cái khăn. Jungkook gật nhẹ đầu, cầm lấy.

Thấy cậu yếu ớt chấm chấm khăn vào cổ, cơ mặt cũng dãn ra, anh mới lần xuống chân cậu.

Vớ chỉ che được tới mắt cá, còn phần bắp cẳng, chân quả thật là lạnh.

Taehyung chà mạnh hai bàn tay vào nhau, lấy hơi ấm đó bóp bóp xoa xoa dưới chân cậu.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 102"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com