NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Tổng tài hắc bang và bác sĩ lạnh lùng - Chương 98

  1. Home
  2. Tổng tài hắc bang và bác sĩ lạnh lùng
  3. Chương 98
Prev
Next

“Dọn hết cái quán của anh ra đây, em uống hết.” Jungkook gõ lên bàn dõng dạc tuyên bố.

Taehyung cười đầy sủng nịnh xoa đầu cậu: “Biết em uống giỏi ăn giỏi rồi, ngồi đây anh đi order cho.”

Jungkook mím môi tủm tỉm nhịn cười vì trò cáu kỉnh của mình, phất phất tay bảo Taehyung đi.

Ra đến quầy, Taehyung lịch sự gật đầu với Siven.

“Thường ngày tôi dung túng nên em ấy vậy đấy, đừng để ý quá.”

“Jungkook, tháng sau sang ăn đám cưới nha!” Hoseok vui vẻ thông báo, còn đang tay trong tay với Jimin ngắm biển.

“Oh wow, vậy là thành đôi thật rồi à?” Jungkook mắt chữ A mồm chữ O vui mừng khôn xiết.

Jimin mỉm cười nhưng từ chối vào trong khung hình điện thoại. Cậu làm cận vệ của Jung Hoseok, không thích xuất hiện trước camera.

“Vậy mà không lộ chút tin nào cho em biết, giấu kĩ thế.” Jungkook phụng phịu dỗi hờn.

Hoseok cười xoà: “Jimin không thích phô trương, đám cưới cũng làm nho nhỏ mời người thân thiết thôi.”

“Òoooooo, ngưỡng mộ anh dâu họ quá đii.” Jungkook chậc lưỡi cảm thán.

Taehyung nhếch môi: “Em cũng được chiều đâu kém gì.”

Jungkook bĩu môi phất tay mắng nhỏ anh bằng khẩu hình miệng: “Làm chuyện của anh đi! Nhiều chuyện.”

Kim Taehyung mím môi, lắc đầu đầy cưng chiều rồi cúi đầu ngồi gõ bàn phím.

Jungkook hỏi thăm qua lại vài câu rồi cúp máy. Cậu để dĩa trái cây lên ngực vừa nghĩ chuyện đời.

Kim Taehyung chính là không yên tâm xa cậu nên sáng sớm đi làm, cậu đang ngủ anh cũng bế cậu đi theo đến Kim thị.

Nhân viên Kim thị đi làm sớm dù buồn ngủ, muốn đi đứng lười biếng một chút lại thấy giám đốc đang bế phu nhân đi ton ton về hướng thang máy bất giác bị thồn cơm cún tỉnh cả ngủ.

Jungkook đang lim dim chuẩn bị ngủ lại bị đánh thức bởi âm thanh của chồng lớn.

“Có cái này cho em coi nè.”

Taehyung cầm iPad đến sofa, nhấc chân Jungkook lên, ngồi xuống rồi để chân cậu lên đùi mình.

Jungkook thở hắt buồn ngủ, cứ nằm yên trên sofa gác chân lên đùi anh, không thèm ngồi dậy.

“Đâu, em xem nào.”

Taehyung lướt qua lướt lại vài lần trên màn hình iPad rồi đưa về phía Jungkook.

“Ten tèn.”

Ánh mắt của Jungkook chợt ngưng đọng rồi chuyển sang lung linh bất ngờ, cậu bật dậy. “Wow!!”

“Ây cẩn thận!” Taehyung hốt hoảng ngửa ra sau, tay đỡ lấy đĩa trái cây.

Cậu bật dậy bất ngờ, tí thì đĩa trái cây bay hết vào người Taehyung.

“Ui, dễ thương quá đi mất.” Cậu cười tít mắt lướt lướt màn hình.

Taehyung đang dọn mớ trái cây rớt dưới đất thấy cậu mỉm cười, tâm trạng cũng giãn nở linh hoạt. Nụ cười cũng liền xuất hiện trên môi.

“Thích không?” Giọng nói trầm ấm hướng về phía người nhỏ trên sofa đang hạnh phúc cười hỏi.

“Em tưởng anh không thích con.”

Quả nhiên là mang thai tâm trạng rất dễ biến đổi, cũng đa sầu đa cảm hơn. Taehyung đưa cho Jungkook xem chính là thiết kế mẫu quần áo cho trẻ sơ sinh đầu tay của Kim thị. Một công ty kinh doanh bất động sản mà lại lấn sân đầu tư thời trang trẻ em như vậy, dùng IQ bác sĩ của Jeon Jungkook cũng đoán ra được là vì ai.

Taehyung vừa thấy phu nhân nước mắt lưng tròng liền đứng phắt dậy chạy lại ngồi cạnh cậu dỗ dành. Anh còn không quên rút khăn giấy lau sạch tay rồi mới ôm cậu.

“Nào nào, anh không thích nó làm em đau chứ anh đâu có không thích nó.”

“Con mà sao anh gọi bằng nó.” Jungkook khịt mũi khẽ tay anh.

Taehyung rụt tay lại ủy khuất mếu: “Em đánh anh…”

“Tại vì anh gọi con bằng nó.” Jungkook bĩu môi.

Taehyung vẫn kiên trì mếu: “Em còn quát anh…”

“Thì ai bảo anh…”

“Em không thương anh nữa..”

Taehyung càng nói càng tỏ ra ấm ức. Giống như biết trước được Jungkook sẽ mềm lòng với anh, Taehyung còn không ngại sướt mướt như kiểu thiếu nữ ngày xưa bị phu quân ruồng rẫy.

“Chả thương anh gì cả, có con rồi liền tùy tiện mắng anh.”

Jungkook chớp chớp mắt, vội nắm lấy tay anh dỗ dành. Jungkook lúc mang thai quả nhiên dễ dụ gấp trăm lần.

“Thôi, không giận nhé, em không cố ý mắng anh đâu.”

“Em biết tôi dịu dàng với em nên em mắng tôi.” Taehyung nhích mông qua một bên sofa.

Còn sợ diễn chưa đủ thật, anh còn rút khăn giấy chấm chấm nước mắt chưa tuôn giọt nào.

“Vậy anh muốn thế nào, em chiều nè.” Jungkook vuốt vuốt nhẹ tay anh như xoa dịu.

Taehyung nghe câu đó, mắt sáng quắc như vớ được vàng, nhưng rất nhanh khôi phục dáng vẻ ấm ức, tỏ vẻ miễn cưỡng ngồi lại gần.

“Em làm sao coi được thì em làm.”

Jungkook mím môi cười, biết ngay là giở trò mà. Nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ tán cho anh một cái, bởi quá tâm cơ.

Nhưng cậu cũng là gài anh để mang thai, vả lại anh chăm cậu hết lòng, vì vậy Jungkook không phũ phàng với anh.

“Em làm thì được đó, nhưng mà em chỉ làm một lần thôi.” Jungkook liếc liếc nhìn gương đang hết mình giả vờ của chồng.

Taehyung mím môi, biết vậy lúc đầu bảo em ấy hôn đến khi nào mình bảo dừng mới dừng đi. Làm kiêu chi cho giờ bớt đi một phần phúc lợi.

Thôi! Có là được.

“Em làm đi, đang đợi đây.” Lỡ làm kiêu, Taehyung cũng làm cho trót, bày ra gương mặt thờ ơ vô cùng.

Jungkook mỉm cười đầy tinh nghịch, cậu ngồi sát vào trong thành sofa, tay cởi vớ ra. Taehyung thấy cậu định để chân trần, quên béng mất làm kiêu, quay ngoắt sang nhắc nhở.

“Nè, em mang vớ v…”

Chưa kịp nói hết câu, Taehyung đã bị Jungkook đè xuống sofa. Jungkook nằm hẳn lên người anh, hai tay vịn bả vai của anh.

“Em…” Taehyung bất ngờ chưa kịp thốt nên lời, liền bị Jungkook đặt ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng.

Giọng điệu của Jungkook lúc này quyến rũ, mềm mại đến mê hoặc lòng người. Taehyung hoàn toàn bị mê hoặc, ánh mắt không rời khỏi người yêu.

“Em… chỉ làm một lần thôi đấy nhé!”

Dứt lời, Jungkook bỏ ngón tay trên miệng Taehyung ra, hạ xuống môi anh nụ hôn ngọt ngào mang theo vị ngọt của lê mát rượi.

Jungkook chủ động mút nhẹ môi dưới của Taehyung, bàn tay ở bả vai anh cũng linh động vuốt ve.

Taehyung chìm đắm trong dụ hoặc Jungkook mang tới, bàn tay hư hỏng lần ấy bờ mông căng tròn sờ nắn. Anh rất hưởng thụ cảm giác này. Hiếm khi phu nhân chủ động mà.

Hai người quay cuồng trong nụ hôn sâu nồng say ái tình, mãi đến khi bị rút dần dưỡng khí mới chịu buông ra.

Taehyung muốn kéo Jungkook chìm vào si mê một lần nữa thì bị Jungkook đẩy chặn ở ngực.

“Em đã bảo em chỉ làm một lần thôi, cho anh thêm một lần nữa anh lại tham thứ không nên tham.”

Taehyung cười khổ: “Tham hay không thì em cũng đốt lửa rồi Jungkook à.”

Jungkook nhếch mép giảo hoạt: “Thì anh nhịn đi, còn tám tháng nữa lận. Hết tám tháng còn ba tháng ở cữ nữa, ráng mà nhịn nha.”

Gương mặt đầy đắc ý của Jungkook khiến Taehyung đen mặt, anh chẹp miệng sờ vào bụng Jungkook.

“Bây giờ thì anh ghét đứa nhỏ này dần rồi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 98"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com