Trở Lại Những Năm Tám Mươi, Cùng Mẹ Chồng Xé Nát Mặt Cha Con Tra Nam - Chương 1
Trở Lại Những Năm Tám Mươi, Cùng Mẹ Chồng Xé Nát Mặt Cha Con Tra Nam
Tác giả: Nhị Thì Nhất
Giới thiệu:
Mẹ chồng bệnh nặng cần hai mươi vạn tiền phẫu thuật, tôi quỳ xuống cầu xin bố chồng cho tôi số tiền đó.
Nhưng ông ta thà mua cho Liễu Vân Mai một chiếc túi ba mươi vạn, cũng không chịu lấy ra một xu cứu người vợ cả.
“Nếu không phải vì Lý Thục Lan, sao tôi có thể để Vân Mai hai mươi mấy năm không một danh phận, bà ta đáng lẽ phải chết rồi.”
Tôi đường cùng, muốn cướp chiếc túi kia đi bán, như vậy sẽ có tiền cứu mẹ chồng.
Nhưng tôi vừa cướp túi chạy chưa được bao xa thì bị xe tải lớn nghiền nát thành bùn.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời mẹ chồng còn trẻ.
…
1
Mẹ chồng bệnh nặng cần hai mươi vạn tiền phẫu thuật, tôi quỳ xuống cầu xin bố chồng cho tôi số tiền đó.
Nhưng ông ta thà mua cho Liễu Vân Mai một chiếc túi ba mươi vạn, cũng không chịu lấy ra một xu cứu người vợ cả.
“Nếu không phải vì Lý Thục Lan, sao tôi có thể để Vân Mai hai mươi mấy năm không một danh phận, bà ta đáng lẽ phải chết rồi.”
Tôi đường cùng, muốn cướp chiếc túi kia đi bán, như vậy sẽ có tiền cứu mẹ chồng.
Nhưng tôi vừa cướp túi chạy chưa được bao xa thì bị xe tải lớn nghiền nát thành bùn.
Mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời mẹ chồng còn trẻ.
Mẹ chồng nhìn tôi khóc thảm thiết, vội vàng an ủi: “Sao thế con, có gì thì nói với mẹ, mẹ sẽ quyết định cho con.”
Nhìn mẹ chồng bốn mươi mấy tuổi khỏe mạnh trước mắt, tôi biết mình đã trọng sinh rôi.
Lúc này mẹ chồng còn trẻ, tôi vẫn là con gái nuôi của bà, còn chưa kết hôn với Tô Cường.
Tôi mừng rỡ rơi lệ, biết rằng mọi chuyện vẫn còn kịp.
Có tiếng mở cửa vang lên, tôi vội lau nước mắt, nhìn ra ngoài, là Tô Kiến Quốc và Tô Cường vừa tan làm trở về.
Vừa bước vào nhà, Tô Kiến Quốc đã nhíu chặt mày.
“Sao còn chưa nấu cơm, mấy giờ rồi hả?”
“Tôi đi làm cả ngày về đến nhà cơm nóng cũng không có mà ăn, hai người định bỏ đói tôi à!”
Tô Cường cũng lộ vẻ mặt giận dữ.
Mẹ chồng khúm núm cúi đầu, nhỏ giọng đáp:
“Tiền sinh hoạt tháng này hết rồi, trong nhà cũng không còn gạo, hôm nay không phải ngày phát lương sao, tôi định bụng đợi hai bố con về lấy tiền rồi đi mua.”
Lương tháng của hai bố con Tô Kiến Quốc cộng lại được tám mươi lăm đồng, thế mà mỗi tháng chỉ đưa cho bà năm đồng tiền sinh hoạt, vậy mà vài ba hôm bố con họ lại còn đòi ăn thịt.
Tôi với mẹ chồng mỗi ngày chỉ dám ăn một bữa, lại còn là ăn đồ thừa của cha con họ.
Nghe mẹ chồng giải thích, sắc mặt Tô Kiến Quốc đen như than.
“Tiền, tiền, tiền, chỉ biết có tiền, mỗi tháng cho tận năm đồng còn không đủ tiêu, đúng là đồ phá gia chi tử.”
Nói xong ông ta giơ chân định đá mẹ chồng, tôi vội vàng xông lên ngăn cản.
“Bố à, bố có đánh chết mẹ cũng không moi ra được tiền đâu, hôm nay là ngày lĩnh lương mà, bố đưa tiền cho con, con đi mua thịt cho bố.”
Tô Kiến Quốc dừng lại một chút, lấy từ trong túi ra năm đồng, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tiêu dè sẻn thôi, tối nay bố với thằng Đại Cường không ăn cơm ở nhà đâu.”
Nhìn bóng lưng họ rời đi, tôi vội kéo mẹ chồng lén lút đi theo.
Đi lòng vòng một hồi lâu, đến một căn nhà nhỏ, thấy bố con họ Tô đi vào, tôi ra hiệu cho mẹ chồng im lặng, men theo cửa nhìn vào bên trong.
Trong nhà, Liễu Vân Mai trẻ tuổi đang mời bố con Tô gia ngồi xuống ăn cơm, ngoài sân còn có hàng xóm trêu ghẹo:
“Này cô Liễu, nhà cô ba người sống sung sướng quá nhỉ, bữa nào cũng có cá có thịt, cứ như tiên ấy.”
Liễu Vân Mai ngượng ngùng cười: “Không ăn ngon thì làm sao được, lão Tô nhà tôi với thằng con trai làm việc nặng ở xưởng, phải bồi bổ nhiều vào.”
Tôi trợn tròn mắt, vội bịt miệng lại, sợ phát ra tiếng động, mẹ chồng đứng bên cạnh đã đỏ hoe mắt, run rẩy không ngừng.
Thật không ngờ hai bố con nhà này đã bắt đầu có nhà riêng ở bên ngoài từ lúc này rồi.
Sợ mẹ chồng kích động, tôi vội kéo bà rời đi.
Chạy được một đoạn, tôi nghẹn ngào nói: “Mẹ… Con không ngờ bố lại là người như vậy, con nghĩ Tô Cường có khi nào cũng không phải con ruột của mẹ không?”
Tôi thăm dò muốn nhắc nhở mẹ chồng, không ngờ bà lại gật đầu, lau nước mắt.
“Mẹ biết, Tô Cường không phải con ruột của mẹ.”
Tôi kinh ngạc vì mẹ chồng đã biết chân tướng từ lâu.