NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Trở Lại Những Năm Tám Mươi, Cùng Mẹ Chồng Xé Nát Mặt Cha Con Tra Nam - Chương 2

  1. Home
  2. Trở Lại Những Năm Tám Mươi, Cùng Mẹ Chồng Xé Nát Mặt Cha Con Tra Nam
  3. Chương 2
Prev
Next

2

Bởi vì kiếp trước, khi bố chồng đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà, Liễu Vân Mai mới nói Tô Cường thật ra là con của bà ta và bố chồng.

Mẹ chồng mang thai bị ngã dẫn đến sinh non, thai chết lưu.

Vậy mà bố chồng lại giấu mẹ chồng, đem con trai vừa sinh của Liễu Vân Mai đưa cho bà, nói dối là con bà sinh.

Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn mọi chuyện đều do bố chồng cố ý sắp đặt.

Sau khi đứa bé ra đời, bố chồng gần như dồn hết tiền bạc để nuôi con trai, khiến nó trắng trẻo mập mạp còn mẹ chồng gầy yếu chỉ còn da bọc xương.

Ở cữ cũng không được, mùa đông giá rét phải giặt quần áo bằng nước lạnh, tay đầy vết nứt nẻ, ăn không đủ no, thân thể cũng bắt đầu suy sụp từ đó.

Nhà mẹ chồng có thành phần không tốt, nhưng vì trong tay còn chút tiền, bố chồng tôi dứt khoát bỏ rơi Liễu Vân Mai – thanh mai trúc mã, cưới mẹ chồng tôi.

Sau khi cưới, ông ta lại lén lút dùng tiền lương và tiền của mẹ chồng để giúp đỡ Liễu Vân Mai, đem hết tiền cho Liễu Vân Mai, còn tôi và mẹ chồng thì ngày ngày sống trong đói rét.

Tôi là đứa trẻ được mẹ chồng nhặt về, dù bà ăn không đủ no cũng phải nhường cơm cho tôi.

Sau này bố con Tô gia dùng số tiền ít ỏi còn lại của mẹ chồng để làm ăn, kiếm được bộn tiền, liền đuổi tôi và mẹ chồng ra khỏi nhà, mẹ chồng đành dẫn tôi ra ngủ gầm cầu, sống bằng nghề nhặt rác.

Đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ, đêm mưa hôm đó tôi quỳ trước cửa biệt thự nhà họ Tô, cầu xin họ cho chút tiền mua thuốc cho mẹ chồng đang bệnh nặng.

Tôi dập đầu đến vỡ trán, Tô Cường mới chịu ra mặt, hắn ta cầm theo đơn ly hôn và một trăm đồng.

Ánh mắt hắn ta nhìn tôi như nhìn một đống rác rưởi.

“Ký vào đơn ly hôn thì số tiền này sẽ thuộc về cô, từ nay về sau, nếu còn dám xuất hiện trước mặt tôi, tôi sẽ đánh gãy chân cô.”

Tôi vội vàng bò tới, ký tên vào đơn ly hôn, Tô Cường hài lòng cười, ném một trăm đồng cho tôi, trước khi đi còn không quên đá tôi mấy cái.

Tôi nắm chặt số tiền ướt sũng vì mưa, hằn học nhìn vào trong nhà.

Bên trong đèn đuốc sáng trưng, cả nhà ba người họ đang cười phá lên.

Còn tôi chỉ có thể dùng số tiền này mua thuốc và bánh bao nguội lạnh cho người mẹ chồng đã không còn đi lại được.

Sau khi bố con họ vắt kiệt giọt máu cuối cùng của bà, liền vứt bỏ chúng tôi như rách nát, đuổi ra khỏi nhà.

Bà vất vả vì bố con họ nửa đời người, đến lúc lâm chung cũng chẳng được bữa cơm no.

Một tiếng quát giận dữ vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

“Hai người làm gì ở đây?”

Tôi và mẹ chồng không khỏi rùng mình.

Bố con Tô gia bước tới, trừng mắt nhìn hai chúng tôi.

Tôi hoàn hồn, vội vàng giải thích.

“Con nghe nói ở đây có người bán thịt lợn nhà nuôi, nên muốn hỏi xem có mua được không.”

Tôi cảm nhận rõ ràng bố con họ đều thở phào nhẹ nhõm.

Tô Kiến Quốc khẽ hắng giọng, “Ở đây không có ai bán đâu, mau về nhà đi, không cần nấu cơm đâu, hai bố con ăn rồi.”

Không cần nấu cơm sao? Bọn họ ăn no nê rồi, còn tôi và mẹ chồng vẫn đang đói bụng.

Trên đường về, tôi nắm chặt bàn tay run rẩy của bà, dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng phải bảo vệ bà thật tốt.

Chúng tôi thuê một khu nhà riêng biệt, không có hàng xóm.

Theo lý mà nói, thâm niên công tác của bố con họ đã đủ để được chia nhà, nhưng không hiểu sao mãi vẫn chưa được chia.

Mẹ chồng thỉnh thoảng hỏi dò, bố chồng không trách mắng thì cũng đánh cho một trận, lâu dần, mẹ chồng cũng không dám hỏi nữa.

Khi chưa bị đuổi khỏi nhà, trên người tôi và mẹ chồng đã chẳng có chỗ nào lành lặn.

Đêm khuya, tôi và mẹ chồng đều không dám ngủ say, lén nghe bố con họ nói chuyện.

“Bố, rốt cuộc người định khi nào mới ly hôn với bà già đó, con sống thế này quá đủ rồi, mỗi ngày đều phải gọi bà ta là mẹ, con thấy có lỗi với mẹ ruột của con quá.”

“Con gấp cái gì? Lý Thục Lan còn giữ một đống vàng của bố mẹ đẻ cô ta để lại, cả cái nhà này bố lục tung lên rồi mà vẫn không tìm thấy, đợi có cơ hội lừa được vàng, chúng ta sẽ về sống với mẹ con.”

“Hì hì, vậy đến lúc đó bố mang cả Nhị Ni đi cùng đi, Nhị Ni xinh đẹp như vậy, bố ã nói sẽ cho nó làm vợ con mà. Chỉ sợ… đến lúc đó nó không chịu.”

“Hừ, không chịu sao? Tao nhặt nó về nuôi lớn như vậy, nó dám không nghe lời? Đợi tìm được cơ hội, tao lừa Lý Thục Lan ra ngoài, đến lúc đó gạo đã nấu thành cơm, nể mặt Lý Thục Lan, nó cũng phải đồng ý thôi.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 2"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com