Trùng Sinh: Rồng Ở Đô Thị - Thương Long - Chương 27 Tay Trái
Chương 27: Tay Trái
Sau khi ra khỏi căn cứ, Từ Thiên Phong lái xe về nhà.
Lúc này đã là bốn giờ sáng, vợ chồng Từ Văn Chính đã đỉ ngủ, Từ Thiên Phong nhẹ nhàng mở cửa, không muốn quấy rầy người nhà nghỉ ngơi. Hắn vừa định bước vào phòng, đột nhiên cảm thấy điều kỳ lạ. Mặc dù người này ẩn nấp rất giỏi nhưng vẫn bị Từ Thiên Phong phát hiện, từ cách người này ẩn nấp thì hẳn là một cao thủ, hơn nữa còn không phải là cao thủ bình thường.
Từ Thiên Phong thu bàn chân kia lại, khóe môi nhếch lên lộ ra một nụ cười khay. Giờ này lẻn vào nhà họ Từ chắc chắn không phải là bạn, đã không phải là bạn thì chính là kẻ thù!
Hắn cất bước đỉ về phía vườn sau, trong vườn hoa sau nhà trồng đầy đủ các loại hoa cỏ, đúng là một nơi tốt để ẩn thân, người đến đây không chỉ giỏi chọn địa điểm, mà còn giỏi chọn thời điểm. Lúc này chắc chắn là lúc mọi người ngủ say nhất, người chọn lúc này để xâm nhập xem ra là một cựu chiến bỉnh dày dặn kỉnh nghiệm.
Khi Từ Thiên Phong đến gần vườn hoa, người trong vườn đột nhiên ngửi thấy mùi nguy
hiểm, đây là một loại trực giác. Người làm việc này có thể không tin vào mắt mình, nhưng nhất định phải tin vào trực giác! Đây là trải qua vô số sinh tử, cơ thể hình thành phản ứng bản năng trước nguy hiểm.
“Rút!” Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu anh ta, mặc dù có chút không cam lòng nhưng anh ta không thể không bảo vệ tính mạng của mình, xem ra nhà họ Từ này thật sự có cao thủ bảo vệ, anh ta vừa đến đã bị người khác phát hiện! Đã xác minh nhà họ Từ có cao thủ, nhiệm vụ của anh ta cũng coi như đã hoàn thành. Nếu bây giờ rời đi, cũng không tính là nhiệm vụ thất bại!
Nhưng điều kiện tiên quyết là anh ta có thể rời đi được hay không!
Đáng tiếc, giờ phút Từ Thiên Phong phát hiện ra, anh ta đã không thể rời đỉ được nữa!
Mùi nguy hiểm càng rõ ràng, bên tai chỉ truyền đến tiếng gió rít, anh ta biết đối phương đã ra tay, rút lui, nhanh chóng rút lui! Trong nháy mắt bóng người đã nhảy qua bức tường cao, tốc độ toàn thân tăng đến mức nhanh nhất!
“Phản ứng không tệ!” Từ Thiên Phong nhìn chằm chằm bóng đen vượt qua bức tường, trong lòng không khỏi tán thưởng. Quả nhiên là
cao thủ, trong những người dưới tay hắn, có lẽ chỉ có Lý Bảo Sơn mới có thể miên cưỡng vượt qua hai chiêu của hắn.
Tuy nhiên, Từ Thiên Phong tuyệt đối không bởi vì yêu mến người có tài mà bỏ mặc kẻ thù rời đỉ! Khỉ bóng người nhảy qua bức tường, hắn cũng nhanh chóng nhảy qua đuổi theo bóng đen! Loại người này, hoặc là để bản thân dùng, hoặc là giết chết, thả hổ về rừng sẽ gây hậu hoạ khôn lường!
Tốc độ của bóng đen rất nhanh,nhưng Từ Thiên Phong còn nhanh hơn, trong nháy mắt hắn đã đuổi kịp đối phương, rồi tung một chưởng, đối phương thuận thế lăn một vòng, chật vật né tránh, đồng thời tay trái vung ra.
Từ Thiên Phong lại bước tới, hai chưởng giao nhau, một luồng khí vô hình toả ra, bóng đen muốn mượn lực để rút lui, nhưng anh ta đã đánh giá thấp uy lực của một chưởng này, anh ta muốn mượn lực chưởng nhưng lại bị lực chưởng này làm cho kinh sợ, chân đứng không vững, suýt nữa thì ngã quỵ.
Khi anh ta tỉnh lại lần nữa, Từ Thiên Phong đã đứng ở trước mặt, nhìn anh ta với vẻ giễu cợt.
“Anh là cao thủ của nhà họ Từ?” Bóng đen
đã không còn cách nào trốn thoát, lúc này mới bình tĩnh lại.
“Nhà họ Lý thuê anh đến đây phải không?” Từ Thiên Phong chỉ tiếp một chưởng của anh ta, bây giờ lại không có ý định giết anh ta, cười nói: “Chẳng lẽ anh không biết nhà họ Lý định dùng anh để ném đá dò đường sao? Tay Trái!”
“Anh là ai?” Anh ta vừa khôi phục được chút bình tĩnh trong nháy mắt đã biến mất, anh ta trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy kinh hãi, kỉnh ngạc nói: “Anh biết tôi sao?”
Đúng vậy, Tay Trái là mật danh của anh ta, cũng là tên của anh ta, chính anh ta cũng không biết tên thật của mình là gì nên mật danh cũng trở thành tên.
“Tay Trái xếp thứ chín trong danh sách sát thủ, tôi nói đúng không?” Từ Thiên Phong không để ý tới vẻ mặt kinh hãi của Tay Trái, nói tiếp: “Nếu anh còn muốn trốn, có lẽ nên thử dùng tay phải!”
Anh ta được gọi là Tay Trái là bởi vì anh ta luôn giết người bằng tay trái! Tuy nhiên, không nhiều người biết chiêu sát thủ thực sự của anh ta nằm ở tay phải, bởi vì hầu hết những người biết bí mật về bàn tay phải đều đã chết dưới chiêu sát thủ của anh ta! Đáng tiếc, trước khi
sống lại Thương Long đã giao chiến một trận với Tay Trái, buộc anh ta phải tung ra chiêu sát thủ ẩn giấu của bàn tay phải, phá vỡ chiêu sát thủ của anh ta dê như trở bàn tay!
Nhiều người không biết sự thật đều thắc mắc tại sao Tai Trái lại được xếp vào top mười sát thủ? Dựa theo thực lực bình thường của anh ta, cùng lắm chỉ có thể lọt vào top hai mươi! Vì vậy, nhiều người bắt đầu tung tin đồn Tai Trái là cao thủ ẩn thân, thậm chí họ còn so sánh anh ta với Iga Samurai, cho rằng khả năng ẩn thân của anh ta không hề thua kém Iga Samurai!
Trên thực tế, mặc dù năng lực ẩn thân của Tay Trái rất xuất sắc nhưng vẫn kém xa Iga Samurai, việc anh ta có thể xếp hạng trong top mười đều là do chiêu sát thủ nằm ở tay phải mà anh ta luôn che giấu với người khác.
“Rốt cuộc anh là ai?1′ Lúc này Tay Trái thực sự cảm thấy sợ hãi, anh ta không thể hiểu được tại sao người này lại hiểu rõ mình như vậy.
“Ha ha, uổng cho anh là sát thủ đứng hàng thứ chín, trước khỉ ra tay chẳng lẽ không điều tra thông tin của nhà chúng tôi sao?” Từ Thiên Phong cười nói: “Chẳng lẽ anh chưa từng nghe nói đến cậu ấm ăn chơi nhà họ Từ sao?”
“Từ Thiên Phong?” Tay Trái giật mình, sau
đó lắc đầu liên tục: “Không thể nào!”
Nơi này dường như đưa tay ra không thể nhìn thấy năm ngón, anh ta hoàn toàn không thể nhìn rõ khuôn mặt của người đối diện, nhưng dựa vào làn gỉao thủ ngắn ngủi vừa rồi, anh ta hoàn toàn phủ định thân phận của Từ Thiên Phong. Theo thông tin anh ta có được, Từ Thiên Phong chỉ là một kẻ ăn không ngồi rồi, ăn chơi chờ chết mà thôi! Nếu nói với người khác Từ Thiên Phong là cao thủ, họ chắc chắn sẽ cười tới rụng hàm răng!
“Đợi lát nữa anh sẽ biết!” Từ Thiên Phong cười nói: “Nếu anh đã tới nhà chúng tôi, sao không ngồi xuống uống với tôi một ly, vừa hay xem thử tôi có phải là Từ Thiên Phong hay không?”
“Được! Dù sao cũng đã rơi vào tay anh!” Vào lúc giao tranh trong nháy mắt đó, Tay Trái đã biết mình không phải đối thủ của người này, cho dù dùng tay phải cũng không phải đối thủ của hắn. Bây giờ, tính mạng của mình đang nằm trong tay người khác, uống một ly có gì mà không được? Trước khi chết có thể có người mời mình một ly rượu ngon chưa chắc đã là chuyện không vui! Anh ta không muốn chết, nhưng không có nghĩa là anh ta sợ chết, nếu sợ chết thì anh ta sẽ không làm công việc này!
Trở lại nhà họ Từ, tiếng động vừa rồi đã kinh động đến đám vệ sĩ, xem ra bọn họ khá cảnh giác.
“Cậu Từ, chúng tôi…” Mấy vệ sĩ xấu hổ cúí đầu, có người dám vào nhà họ Từ, bọn họ lại không hề phát hiện ra, làm vệ sĩ như vậy thật sự khiến người ta phải xấu hổ.
Bây giờ bọn họ rất muốn đánh người đàn ông tóc vàng mắt xanh này, nhưng họ biết mình không phải đối thủ của người này, ngay cả hành tung của người này, họ cũng không phát hiện được, còn có tư cách gì để giao thủ với người ta.
Từ Thiên Phong xua tay, cười nói: “Anh ta là cao thủ, không trách được các anh!”
Bọn hắn mới luyện tập theo phương pháp của mình được một tháng, tuy có tiến bộ rất nhiều nhưng vẫn kém xa so với những cao thủ như Tay Trái. Nếu Tay Trái sử dụng chiêu sát thủ, Lý Bảo Sơn cũng bị đánh bại trong vòng mười chiêu.
Từ Thiên Phong và Tay Trái ngồi trong phòng hắn, hắn cầm tới hai ly rượu, rót rượu đỏ trong bộ sưu tập của mình rồi nói: “Nhân lúc còn chưa uống say, anh có thể nhìn kỹ mặt tôi để xem tôi có phải là Từ Thiên Phong không!”
“Phải!” Anh ta không cần nhìn nữa, trước khi bước vào cửa anh ta đã xác nhận Từ Thiên Phong trông giống hệt như trong tin tức, nhìn hai lần thì khuôn mặt đó cũng không thay đổi.
Từ Thiên Phong cầm ly rượu lên, làm động tác mời anh ta, nói: “Nếu anh đã xác nhận tôi là Từ Thiên Phong, vậy chúng ta nói chuyện khác thì thế nào?”
“Anh đã biết rõ về tôi như vậy có lẽ cũng biết tôi sẽ không bán đứng thông tin của chủ nhân!” Tay Trái thản nhiên nóỉ, mỗi nghề nghiệp đêu có quy tắc riêng, mà quy tắc của nghề sát thủ là không được phép tiết lộ thông tin của chủ nhân cho người khác.
Từ Thiên Phong nhìn anh ta giống như đang nhìn một kẻ ngốc, cười nói: “Không phải tôi đã sớm đoán được là nhà họ Lý rồi sao? Có cần anh nói cho tôi biết đâu.”
Chủ nhân là ai thì đã quá rõ ràng, hắn đã đắc tội với nhà họ Lý và nhà họ Tống một thời gian dài như vậy, với thân phận của người nhà họ Tống, đương nhiên không thể thuê sát thủ để đối phó hắn, vậy thì chỉ còn lại nhà họ Lý! Tuy nhiên người nhà họ Lý gia cũng rất thận trọng, vậy mà không phái đàn em của mình đến, lại để Tay Trái tới đây ném đá dò đường!
“Vậy anh muốn nói gì với tôi?” Tay Trái nghi hoặc hỏi, anh ta là một sát thủ, có thể có chuyện gì để nói với một cậu ấm ăn chơi chú? Nói về cuộc đời sao hay là lý tưởng? Hay là hắn muốn thu phục mình?
Anh ta là aỉ chú? Sát thủ xếp thứ chín trong danh sách sát thủ, mặc dù không phải là sát thủ hàng đầu nhưng ít nhất anh ta cũng xem như là tiếng tăm lừng lẫy, sao có thể bị người khác thu phục được?
Từ Thiên Phong liếc nhìn anh ta, cười nói: “Anh làm cho tôi rất thất vọng. Tôi vốn tưởng rằng thực lực của anh đã tiến bộ, không ngờ mấy năm trôi qua, vẫn giậm chân tại chỗ!”
Mấy năm trước lúc hẳn nhìn thấy Tay Trái, năng lực của Tay Trái cũng như bây giờ, không ngờ mấy năm nay anh ta vẫn y nguyên không tiến bộ chút nào, trong nghề sát thủ nếu không tiến bộ, cũng chính là đang thụt lùi.
“Anh thật sự là Từ Thiên Phong sao?” Lúc này Tay Trái cười khổ không ngừng, người đàn ông này thật sự là biết về mình quá rõ, nhưng mình lại không biết gì về hắn.
“Không thể giả được!” Từ Thiên Phong khẽ nhấp một ngụm rượu trong ly, nói: “Nhà họ Từ chúng tôi là người làm ăn, hay là chúng ta bàn
chuyện làm ăn thế nào?1′
“Làm ăn? Làm ăn cái gì?” Tay Trái hơi tò mò.
Từ Thiên Phong đứng dậy, cầm ly rượu đỏ đi tới bên cửa sổ, nhìn màn đêm mê hoặc, dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên bệ cửa sổ, nói: “Làm trợ thủ cho tôi!”
“Cái rắm, chẳng phải anh muốn tôi thần phục anh sao?” Tay Trái lập tức nhảy dựng lên, tức giận nói: “Anh muốn giết tôi thì cứ giết đỉ, muốn tôi đi theo anh sao? Không có cửa đâu!”
Với bản lĩnh của anh ta, nếu muốn thần phục người khác, chắc chắn cuộc sống của anh ta sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều! Nhưng anh ta trời sinh đã là người không muốn bị người khác kiềm chế, sở dĩ lựa chọn trở thành sát thủ là vì anh ta thích sự tự do này! Nói dễ nghe một chút gọi là trợ thủ, nói khó nghe thì chính là chó săn! Nếu thần phục người khác, làm sao còn có chút tự do nào chú?
Chẳng phải có người từng nói: Mạng sống quý giá, tình yêu còn quý giá hơn, nếu vì tự do có thể vứt bỏ cả hai!
Từ Thiên Phong quay người lại nói: “Sao anh không nghe điều kiện của tôi trước đã?”
“Cho dù điều kiện là gì, tôi đều…” Tay Trái đang chuẩn bị bày ra dáng vẻ không biết sợ từ chối lời đề nghị của Từ Thiên Phong, nhưng ánh mắt anh ta lại nhìn chằm chằm vào tay Từ Thiên Phong, những lời phía sau không nói nên lời.
Dưới ánh đèn lờ mờ, một ly rượu trong suốt lặng lẽ lơ lửng trong tay Từ Thiên Phong! Đúng vậy, không có bất cứ cái gì trói buộc, cứ lơ lửng như vậy, anh ta có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải là ma thuật!
Thượng đế ở trên, phương Đông huyền diệu! Mấy năm trước anh ta đã từng may mắn gặp được một cao thủ phương Đông, người kia chỉ tuỳ tiện ra tay đã có thể đánh bại chiêu thức sát thủ ở tay phải của anh ta, lúc đó anh ta rất muốn bái người đàn ông phương Đông đó làm thầy, nhưng người đó lại cảm thấy anh ta chướng mắt!
Đã nhiều năm như vậy, thực lực của anh ta vẫn không tiến bộ, mỗi khỉ nghĩ tới sức mạnh của người đàn ông phương đông kia, anh ta luôn cảm thấy thổn thức không thôi, nếu như năm đó có thể học được một chiêu nửa thức từ ông âỳ, có lẽ bây giờ anh ta đã trở thành một trong ba sát thủ hàng đầu rồi!
“Tay Trái, anh quá kiêu ngạo!” Từ Thiên
Phong tập trung năng lượng trong tay, tay hắn không chạm vào cái ly, nhưng cái ly đã bị hắn bóp nát!
Những mảnh thủy tinh vỡ rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, âm thanh này cũng đánh bại lớp phòng ngự cuối cùng trong lòng Tay Trái!
“Nếu như anh có thể dạy tôi bản lĩnh này, từ nay trở đỉ, cái mạng này của tôi sẽ là của anh!” Giữa sức mạnh và tự do, cuối cùng Tay Trái đã chọn sức mạnh! Anh ta quá khát vọng đột phá ràng buộc để đạt được sức mạnh to lớn hơn!
“Chúc mừng anh, anh đã đưa ra lựa chọn chính xác!” Từ Thiên Phong khẽ mỉm cười: “Anh sẽ không hối hận vì sự lựa chọn ngày hôm nay!”
Sau khi nghe Từ Thiên Phong nói như vậy, Tai Trái biết người đàn ông nhỏ hơn mình mấy tuổi này đã đồng ý với mình!
“Tôi nên xưng hô với anh thế nào đây?”
“Anh có thể gọi tôi là cậu Từ giống như những người khác!”