NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma - Tiêu Mộng (full) - Chương 396

  1. Home
  2. Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma - Tiêu Mộng (full)
  3. Chương 396
Prev
Next

CHƯƠNG 396

Khang Tử ngồi phía trước nghe vậy khóe miệng giật giật.

Đệch, con nhóc này thật gan dạ, lại dám cáu tiết với cậu chủ nhà anh ta một cách không dè chừng như vậy…

Nếu đổi lại là người khác, cậu chủ nhà anh ta đã sớm sa sầm nét mặt và ra lệnh lấy cái mạng nhỏ của người đó rồi.

Mắng nhiếc thiếu chủ của Chính Hổ Đường háo sắc, xấu xa… Tội này không nhỏ.

Thế nhưng… Trần Tư Khải lại khẽ cười sau khi nghe những lời của Tiêu Mộng.

Đôi môi mỏng hồng nhạt gợi cảm nhẹ nhàng cọ xát vào tai Tiêu Mộng, khiến Tiêu Mộng rất ngứa ngáy và xấu hổ, vặn vẹo thân thể nhỏ bé của mình.

“Tôi xấu xa, tôi háo sắc, cũng chỉ đối với mình em. Em có hét thế nào đi nữa thì người khác cũng không biết và sẽ không ai tin lời em. Haha.”

Tiêu Mộng tức giận phồng má, tức tối thở hổn hển nói: “Hừ, vậy mới nói kẻ xấu đều ẩn giấu quá sâu! Đáng ghét! Dân thường như tôi phải sống thế nào đây!”

Trần Tư Khải nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Tiêu Mộng, nheo mắt rồi lim dim nhìn về phía trước.

Thầm nghĩ trong lòng: Tôi không cho phép bất kỳ ai cản trở đường đi của mình!

Người tôi muốn, những gì tôi muốn có được, không ai có thể ngăn cản!

Đưa Tiêu Mộng trở lại chỗ học, Trần Tư Khải cũng không có xuống xe.

Anh sợ bị những người không liên quan nhìn thấy sẽ lại khiến Tiêu Mộng gặp rất nhiều rắc rối.

Tiêu Mộng đang định xuống xe, nhưng lại bị Trần Tư Khải kéo lại.

Anh nhìn cô thật lâu và nhẹ nhàng nói: “Về việc thi vào Đại học Nhân Văn, hứa với tôi đừng buồn nữa nhé? Tôi tin rằng mình sẽ thắng cuộc.”

“Ừm… Chuyện về Nhân Văn, nếu anh không nói thì tôi cũng sắp quên mất, bây giờ anh nhắc đến, tôi lại muốn buồn nữa rồi.” Tiêu Mộng chun mũi trông rất đáng yêu.

… Trần Tư Khải nhéo nhéo lỗ tai nhỏ nhắn của cô, cười nói: “Để phòng sau khi tôi thắng, em sẽ không rơi vào tình trạng thiếu thốn vật chất, tối nay em lên máy tính tìm kiếm kiến thức liên quan, học tập và chuẩn bị trước cho sự thua cuộc của mình.”

Tiêu Mộng xụ mặt: “Gì mà thua cuộc?”

Cô lại quên nữa rồi…

Trần Tư Khải cười khanh khách, nhóc lơ ngơ này!

“Nếu em có thể nhận được thông báo của Nhân Văn, em phải nhảy thoát y cho tôi… và còn phải…”

Lúc đó Tiêu Mộng mới đột nhiên nhớ tới, hai má đỏ bừng, môi run lên.

“Anh vẫn còn nhớ chuyện này! Không phải là nói chơi sao?”

“Mọi chuyện khác đều có thể quên, nhưng duy chỉ có chuyện vui này là quyết không thể quên được, hahaha.”

Haha, lại haha!

Trần gấu xấu xa chết tiệt, một khi anh ta cười haha như thế này, sẽ khiến người ta nghĩ rằng anh ta đang có âm mưu.

Cô sẽ ảo tưởng mình bị lừa đến chết.

Trần Tư Khải vỗ vỗ cái mông mập mạp của Tiêu Mộng và nói: “Đừng quên chăm chỉ học tập.”

Chữ “học tập” này là một nghĩa khác.

Nó có nghĩa là đào tạo điều hành ở tầng trên?

Hay có nghĩa là… học kỹ năng gì đó ở trên giường đây?

CHƯƠNG 396

Khang Tử ngồi phía trước nghe vậy khóe miệng giật giật.

Đệch, con nhóc này thật gan dạ, lại dám cáu tiết với cậu chủ nhà anh ta một cách không dè chừng như vậy…

Nếu đổi lại là người khác, cậu chủ nhà anh ta đã sớm sa sầm nét mặt và ra lệnh lấy cái mạng nhỏ của người đó rồi.

Mắng nhiếc thiếu chủ của Chính Hổ Đường háo sắc, xấu xa… Tội này không nhỏ.

Thế nhưng… Trần Tư Khải lại khẽ cười sau khi nghe những lời của Tiêu Mộng.

Đôi môi mỏng hồng nhạt gợi cảm nhẹ nhàng cọ xát vào tai Tiêu Mộng, khiến Tiêu Mộng rất ngứa ngáy và xấu hổ, vặn vẹo thân thể nhỏ bé của mình.

“Tôi xấu xa, tôi háo sắc, cũng chỉ đối với mình em. Em có hét thế nào đi nữa thì người khác cũng không biết và sẽ không ai tin lời em. Haha.”

Tiêu Mộng tức giận phồng má, tức tối thở hổn hển nói: “Hừ, vậy mới nói kẻ xấu đều ẩn giấu quá sâu! Đáng ghét! Dân thường như tôi phải sống thế nào đây!”

Trần Tư Khải nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Tiêu Mộng, nheo mắt rồi lim dim nhìn về phía trước.

Thầm nghĩ trong lòng: Tôi không cho phép bất kỳ ai cản trở đường đi của mình!

Người tôi muốn, những gì tôi muốn có được, không ai có thể ngăn cản!

Đưa Tiêu Mộng trở lại chỗ học, Trần Tư Khải cũng không có xuống xe.

Anh sợ bị những người không liên quan nhìn thấy sẽ lại khiến Tiêu Mộng gặp rất nhiều rắc rối.

Tiêu Mộng đang định xuống xe, nhưng lại bị Trần Tư Khải kéo lại.

Anh nhìn cô thật lâu và nhẹ nhàng nói: “Về việc thi vào Đại học Nhân Văn, hứa với tôi đừng buồn nữa nhé? Tôi tin rằng mình sẽ thắng cuộc.”

“Ừm… Chuyện về Nhân Văn, nếu anh không nói thì tôi cũng sắp quên mất, bây giờ anh nhắc đến, tôi lại muốn buồn nữa rồi.” Tiêu Mộng chun mũi trông rất đáng yêu.

… Trần Tư Khải nhéo nhéo lỗ tai nhỏ nhắn của cô, cười nói: “Để phòng sau khi tôi thắng, em sẽ không rơi vào tình trạng thiếu thốn vật chất, tối nay em lên máy tính tìm kiếm kiến thức liên quan, học tập và chuẩn bị trước cho sự thua cuộc của mình.”

Tiêu Mộng xụ mặt: “Gì mà thua cuộc?”

Cô lại quên nữa rồi…

Trần Tư Khải cười khanh khách, nhóc lơ ngơ này!

“Nếu em có thể nhận được thông báo của Nhân Văn, em phải nhảy thoát y cho tôi… và còn phải…”

Lúc đó Tiêu Mộng mới đột nhiên nhớ tới, hai má đỏ bừng, môi run lên.

“Anh vẫn còn nhớ chuyện này! Không phải là nói chơi sao?”

“Mọi chuyện khác đều có thể quên, nhưng duy chỉ có chuyện vui này là quyết không thể quên được, hahaha.”

Haha, lại haha!

Trần gấu xấu xa chết tiệt, một khi anh ta cười haha như thế này, sẽ khiến người ta nghĩ rằng anh ta đang có âm mưu.

Cô sẽ ảo tưởng mình bị lừa đến chết.

Trần Tư Khải vỗ vỗ cái mông mập mạp của Tiêu Mộng và nói: “Đừng quên chăm chỉ học tập.”

Chữ “học tập” này là một nghĩa khác.

Nó có nghĩa là đào tạo điều hành ở tầng trên?

Hay có nghĩa là… học kỹ năng gì đó ở trên giường đây?

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 396"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Hình nhảy hố (1)
Anh từng là duy nhất
Tháng 12 2, 2022
53b507d5e8b7987ca9da22570083c7c1
Xin Chào – Ta Đây Là Nữ Phụ
Tháng mười một 25, 2022
nữ pháp y của tổng tài mặt than
Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than
Tháng 1 30, 2022
vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve-truyen-full-vu-van-han
Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về (Truyện Full) – Vũ Vân Hân
Tháng 10 25, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com