Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1461
“Người đàn bà kia, xem ra cô không biết điều nhỉ, nếu đã như vậy thì tôi đành phải cưỡng ép cô thôi. Nếu đã ở trong tháp Hư Không Tháp, thì cô sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu.”
Tô Thương tiếp tục cười nói: “Ha ha ha, Viêm Long tiên đế, không ngờ rằng ông nghĩ trăm phương nghìn kế để đối phó với tôi, mà bây giờ lại tôi lại có được con gái của ông, thật mong có thể nhìn thấy biểu cảm của ông khi biết được chuyện này đấy.”
Nói xong, Tô Thương bắt lấy cổ chân của Xích Hồng Nguyệt dùng sức kéo về phía mình.
Vốn dĩ Xích Hồng Nguyệt đang nhìn anh với vẻ mặt chán ghét, nhưng khi nghe được những lời này của Tô Thương thì lại từ buông bỏ, không chống cự.
Càng thêm kỳ lạ chính là, vẻ sợ hãi trên mặt cô ta cũng đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt bình tĩnh nằm trên mặt đất đế mặc cho Tô Thương chơi đùa.
“Sao thế, cô không phản kháng chút nào sao?” Lúc này, Tô Thương tò mò hỏi.
“Phản kháng có tác dụng ư?” Xích Hồng Nguyệt thờ ơ nói.
“Không phải lúc nãy cô còn nói là không nên khinh người quá đáng, nếu bức ép cô thì tôi cũng sẽ không yên ổn sao?”
“Tôi nói vậy chỉ đế hù dọa anh thôi.”
Đang nói chuyện thì Xích Hồng Nguyệt lại chủ động cởi chiếc váy dài màu đỏ của mình ra, lộ ra cảnh vật xinh đẹp mắt thường có thể nhìn thấy, hơn nữa cô ta còn thúc giục nói: “Tô Thương, muốn làm thì mau làm đi. Không phải anh muốn tôi phối hợp với anh sao, không thành vấn đề, tôi nhất định sẽ phối hợp tốt với anh.”
Nhưng vẻ mặt Tô Thương lại tràn đầy mờ mịt, cái cô này là bị gì vậy, lúc nãy còn hung dữ uy hiếp anh mà bây giờ sao lại giống như biến thành một người khác thế này.
Không đúng lắm, chắc chắn có điều gì đó kỳ lạ.
Nghĩ tới đây, Tô Thương lập tức dò xét đôi chân xinh đẹp của Xích Hồng Nguyệt, anh hứng thú đánh giá Xích Hồng Nguyệt.
“Sao đấy, Tô Thương, đừng nói anh không được đấy nhé?” Xích Hồng Nguyệt khiêu khích nói.
“Mẹ kiếp!”
Tô Thương nghe cô ta nói như vậy lập tức trở nên nghiêm túc: “Xích Hồng Nguyệt, cô vẫn còn hăng lắm đúng không. Lúc nãy tôi chỉ nói giỡn với cô, hù dọa cô một chút thôi, Huyền Thiên tiên đế tôi đây từ trước đến nay luôn quang minh chính đại, sao có thể làm ra chuyện trái với nguyện vọng của phụ nữ được.”
“Nhưng mà nếu như cô đã khiêu khích thôi như thế, vậy thì cũng đừng trách tỏi không khách sáo. Dù sao với dáng vẻ vô cùng xinh đẹp này của cô, thì có người đàn ông nào có thể chịu được sức hấp dẫn của một cô gái xinh đẹp tuyệt trần như thế chứ?”
“Vậy thì anh làm đi, tôi lúc nào cũng cung kính chờ đợi, chống mắt lên đợi xem biểu hiện của anh thế nào.”
Xích Hồng Nguyệt nói một hồi rồi lập tức tách hai chân mình ra, bày ra dáng vẻ mê người.
“Mẹ kiếp!”
“Mẹ kiếp thật, cô dọa được tôi rồi đấy, rốt cuộc là cô bị gì?”
Tô Thương nhịn không được lùi về sau hai bước, sau đó giống như nghĩ tới cái gì đó, lập tức bừng tỉnh hiểu ra, anh nói: “Mẹ nó, Xích Hồng Nguyệt, đừng nói là cô mắc bệnh ngoài da truyền nhiễm nào đó, muốn lây cho tôi đấy chứ?”
“Anh… đi chết đi!”
Gương mặt xinh đẹp của Xích Hồng Nguyệt thoáng chốc đỏ bừng, cô ta thẹn quá hóa giận nói: “Anh mới mắc bệnh này đấy!”
“Đừng giả vờ nữa. Chắc chắn là cô bị bệnh, nếu không thì sao cô có thể vội vàng cám dỗ tôi như vậy được.”
Tô Thương nói tiếp: “Để tôi đoán thử xem, cô biết chắc là ở trong tháp Hư Không thì cô không phải là đối thủ của tôi, cô đánh không lại tôi, cho nên mới muốn lợi dụng bệnh này để đánh bại tôi đúng chứ?”
“Tô Thương, anh nói thêm một câu nữa thử xem!”