Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1468
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Tô Thương lựa chọn thỏa hiệp. Anh nhìn Xích Hồng Nguyệt, giọng điệu bình thản nói: “Xích Hồng Nguyệt, cô thắng rồi, tôi có thể thả cho cô đi.”
“Thế nhưng, cô phải để vòng tay lưu trữ của cô lại đây. Còn nữa, cô phải trả lời tôi ba câu hỏi.”
Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: “Nếu như cô đồng ý với hai điều kiện này của tôi thì tôi sẽ cho cô đi. Còn nếu như cô không đồng ý, vậy thì cứ tự bạo đi.”
“Tô Thương!”
Xích Hồng Nguyệt rõ ràng không vui, cô ta cắn răng nói: “Bộ anh tưởng tôi là đứa con nít sao?”
“Nếu như anh đã lựa chọn thỏa hiệp, vậy chứng tỏ anh sợ tôi tự bạo, không muốn đồng quy vu tận với tôi.”
Xích Hồng Nguyệt lạnh lùng nói:
“Nói như vậy, sao tôi có thể ngu ngốc mà đồng ý hai điều kiện này của anh chứ?”
“Cô sẽ đồng ý thôi.”
Tô Thương nghe vậy thì nở một nụ cười châm chọc, anh nói tiếp: “Bởi vì nếu như cô tự bạo, không giết được tôi, mà người phải chết lại chỉ có thể là chính cô mà thôi.”
“Mà tôi chỉ không muốn để tháp Hư Không bị tổn hại, cho nên mới quyết định tha cho cô một con đường sống.”
“Nhưng mà, nếu như cỏ không đồng ý hai điều kiện kia, nghĩa là cô không chịu cúi đầu khuất phục tôi, ha ha!”
Tô Thương híp mắt, sắc mặt khó coi nói: “Con người tôi đây không có khuyết điếm gì khác ngoài hay sĩ diện.”
“Nếu như cô không nể mặt tôi, vậy thì thật ngại quá, cho dù có phải trả cái giá lớn hơn đi chăng nữa thì tôi cũng muốn cô hối hận không kịp!”
Lúc nói chuyện, Tô Thương tâm niệm vừa động, ánh sáng của tháp Hư Không càng tăng thêm hùng mạnh.
Xích Hồng Nguyệt thấy vậy thì lộ ra đôi chút kiêng dè, ánh mắt nhìn vào tháp Hư Không, sau một hồi đánh giá tới lui, cuối cùng cô ta vẫn không dám đánh cược với Tô Thương.
Bởi vì cô ta biết rõ, một khi đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí tự bạo thì chắc chắn cô ta sẽ phải chết, không hề có cơ hội sống sót.
Nhưng nếu như không tự bạo thì vẫn còn cơ hội sống sót.
Nếu như có thể thì ai lại bằng lòng chết chứ?
“Đươc!”
“Tô Thương, coi như anh lợi hại, tôi đồng ý với anh!”
Xích Hồng Nguyệt cắn răng nói: “Nhưng mà anh không được động đến đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí, cái gì tôi cũng cho anh được, nhưng còn đỉnh này thì anh đừng có mà mơ!”
“Đương nhiên rồi.”
Tô Thương thản nhiên nói: “Giống như cô mới nói vừa nãy, cô đâu có ngốc, nếu như cô không có đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí thì cô sẽ mất đi tư cách đàm phán với tôi, thế thì sao cô có thể đưa đỉnh này cho tôi được, mà tôi cũng chẳng ngốc, tôi sẽ không đòi cô đâu.”
“Nếu tôi bức ép cô khiến cho cô lựa chọn tự bạo, như thế chắc chắn tháp Hư Không của tôi sẽ bị tổn hại, được một mất mười.”
Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: “Cả hai chọn lựa đàm phán hòa bình, đương nhiên tôi sẽ giữ lại ranh giới cuối cùng cho cô.”
“Hừ!”
“Giả vờ giả vịt!”
Xích Hồng Nguyệt giận dữ nhìn Tô Thương một cái, rồi lập tức ném vòng tay lưu trữ cho Tô Thương, cô ta không kiên nhẫn thúc giục nói: “Ba câu hỏi, mau hỏi đi, hỏi xong thì thả tôi ra ngoài!”
Tô Thương nhận lấy vòng tay lưu trữ, cấn thận đánh giá một hồi, tài nguyên tu luyện bên trong vô cùng phong phú, nửa phần thân rồng của Khuê Long cũng ở trong đó, anh vô cùng hài lòng.
“Ha ha, cô Hồng Nguyệt quả nhiên sảng khoái.”
Tô Thương thu vào vòng tay lưu trữ, sau đó nghênh đón ánh mắt của Xích Hồng Nguyệt, anh nhẹ nhàng cười nói: “Cô Hồng Nguyệt, cô đừng lo lắng, câu hỏi của tôi rất đơn giản, không khó trả lời đâu.”
“Cái đồ thấy tiền là sáng mắt, nhìn thấy vòng tay lưu trữ là đổi luôn xưng hô với tôi!”