Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1791
Khí tức của sự sống!
Ngô Thanh Ảnh cảm nhận lại một lần nữa, thì càng vui mừng, bà ấy hoàn toàn có thể xác định được, thực sự có khí tức của sự sống.
Thế là.
Ngô Thanh Ảnh không làm gì nữa, mà đứng ngay ở bên cạnh, tập trung tinh thần nhìn chăm chú nhìn vết máu trên đất, mà ấy muốn xem xem có xảy ra sự thay đổi gì không.
Soạt…
Sau một lúc, dưới sự chăm chú của Ngô Thanh Ảnh, vũng máu trên mặt đất, bắt đầu thay đổi một cách kì lạ, tỏa ra những tia sáng mờ mịt.
Ngay sau đó, tía sáng ở vũng máu càng ngày càng phát sáng, và có chút chói mắt, thậm chí nó còn mang theo một luồng sức mạnh mãnh liệt, bao phủ hết cả hiện trường.
Cứ như vậy, nửa phút sau, vũng máu trên đất đã tạo thành hình dạng con người.
Cùng với, sức phát tán linh hồn ở bốn phương tám hướng, bây giờ đã cấp tốc tụ hợp lại, toàn bộ đều tràn vào bên trong hình người kia.
Mười mấy giây trôi qua, dung mạo của hình người kia cũng dần dần hình thành, không thể ngờ rằng, người đó lại chính là Tô Thương.
Bí thuật hồi sinh!
Đây chính là bí thuật hồi sinh mà Tô Thương đã học được từ Thự Công từ lúc trước.
Lúc đó, Tô Thương đã cảm thấy loại bí thuật này vô cùng thần kỳ rồi, sau này nhất định sẽ dùng đến, cho nên mới cố ý muốn học.
Quả nhiên.
Hôm nay, khí đối mặt với Vương Dương Minh đã hắc hóa, Tô Thương đã biết, chính bản thân mình chắc chắn không thể trốn thoát được, cho dù nhân lúc không ngờ đến, thì cũng không thể nào rời khỏi Truyền Trống trận, vì Vương Dương Minh đã phong tỏa anh ấy lại rồi.
Cứ cho là thành công bước vào Truyền Tống trận, thì cũng chẳng làm được gì cả, Vương Dương Minh chắc chắn sẽ đuổi theo.
Thế là.
Tô Thương liền từ bỏ rồi chạy trốn, để chuẩn bị trước bí thuật hồi sinh.
Loại bí thuật này quả thực là rất mạnh, linh hồn chia năm xẻ bảy, thản thể hóa thành một vũng máu, nhưng có thể trở lại hình dáng con người bình thường được.
Trước đó ngay từ đầu Tô Thương, cũng không hề phát hiện ra Thự Công dùng loại phương pháp hồi sinh này.
Do đó anh ấy mới kết luận, Vương Dương Minh cũng không thể phát hiện ra, điều đó chứng tỏ, Tô Thương đã cược đúng rồi.
Sau khi Vương Dương Minh chém giết Tô Thương, vẫn chưa dừng lại ở đỏ, ông ta còn mang theo thi thể của Thiên Sơn Tuyết, liền đi thẳng hiện trường.
Nhưng Tô Thương sợ Vương Dương Minh sẽ quay lại, cho nên cũng không gấp gáp hiện hình lại.
Đợi Vương Dương Minh rời đi được một lúc lâu rồi, thì anh ấy mới chọn hồi sinh lại.
Vòng tay chứa đồ của Tô Thương, không bị Vương Dương Minh làm vỡ.
Trước khi chết, anh ấy đã đem tháp Hư Không và chìa khóa của Đông Phủ, bỏ hết vào bên trong vòng tay chứa đồ.
Mà vòng tay chứa đồ, thì được anh ấy vứt ở đất, không biết Vương Dương Minh có phát hiện ra không, hay là vẫn tưởng Tô Thương cầm vòng tay chứa đồ.
Tóm lại, sau khi hồi sinh, Tỏ Thương phát hiện vòng tay chứa đồ vẫn ở trên mặt đất, liền vội đeo lên tay, rồi nhanh chóng mặc quần áo mới vào.
“Tô Thương!”
Ngô Thanh Ảnh nhìn thấy vũng máu biến thành hình người lại chính là Tô Thương, bỗng hết sức vui mừng nói: “Cháu chưa chết à!”
“ừm.”
Tô Thương nhận lấy ánh mắt của Ngô Thanh Ảnh ánh mắt, trong lòng cũng không cảm thấy vui với việc trọng sinh này, sau đó buồn rầu, vẻ mặt áy náy nói: “Tiền bối Ngô, thật sự rất xin lỗi, Tuyết Nhi cô ây…”
“Cháu không cần nói nữa, bà đã biết