Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1801
Tô Thần Binh sờ sờ sống mũi, cười khổ nói: “Cha tức giận là vì cha không tìm phụ nữ, mà con lại tìm, trong lòng cha khó chịu, cảm thấy thiệt thòi, phải không?”
“Đúng vậy, tên nhóc cậu thật khiến cho người khác hâm mộ. Nhớ lại những tháng ngày mấy chục năm của cha con mình, quả thực đau đến mức không muốn sống, cha…”
Tô Kiền Khôn đang nói, bồng nhiên phản ứng lại, tức giận nói: “Nói bậy, con mới nói mấy lời bậy bạ gì đó, sao cha lại có thể khát vọng về những chuyện như này được chứ!”
“Cha giận là bởi vì chính con không biết giữ chừng mực, làm xấu mặt nề nếp gia đình nhà họ Tô này, bôi nhọ nhà họ Tô, khiến cho người khác tức giận vô cùng!”
“Hôm nay, xem cha có dạy dỗ cái tên phản nghịch con cho ra hồn không, cho con biết phép tắc của nhà họ Tô!”
Nói xong, Tô Kiền Khôn thẹn quá hóa giận, ông ấy lập tức giơ thắt lưng lên cao, mạnh mẽ rút ra.
Có điều.
Tô Dực Cân ở bên cạnh lại đứng ra, bắt lấy thắt lưng, tươi cười vỗ về nói:
“Ông nội, trước hết ông đừng gấp gáp, hỏi rõ xem là chuyện gì rồi đánh cũng chưa muộn. Cháu cảm thấy cha cháu không phải là loại người đó đâu.”
“Dực Cân à, xem ra cháu đã nhìn lần cha cháu rồi, thật ra cha cháu ở trước mặt các cháu chỉ là giả bộ mà thôi.”
Tô Kiền Khôn nhìn về phía Tô Dực Cân, lạnh lùng vạch trần Tô Thần Binh, mở miệng nói: “Cháu là con gái, bình thường rất nhiều chuyện ông cũng không tiện nói với cháu.”
“Nhưng hôm nay chuyện đã đến nước này, ông thấy không nói không được rồi. Cháu không biết đâu, cha cháu chỉ là giả bộ ra vẻ đứng đắn mà thôi, đêm khuya vắng vẻ, cha cháu thường xuyên một mình trốn trong phòng xem phim ngắn.”
Tô Kiền Khôn nói tiếp: “Không chỉ như thế, cha cháu còn xem chương trình tuyển chọn, các kiểu người đẹp mặc áo tắm hai mảnh, xoay tới xoay lui, một mình cha cháu xem thì cũng thôi đi, đằng này cha cháu còn lôi kéo ông vào xem chung.”
“Hầy, loại chuyện như này ông thật sự rất xấu hổ khi nói ra, mất mặt quá đi thôi, mặt mũi nhà họ Tô đều bị cha cháu làm mất sạch.”
“Cha à!”
Tô Thần Binh vừa nghe thấy lời này, nhất thời không vui, vội vàng phản bác nói: “Cha nói con xem phim ngắn thì thôi đi, nhưng mà con lôi kéo cha xem chung các chương trình áo tắm hai mảnh đặc sắc đó khi nào, đó chẳng phải là cha muốn xem sao?”
“Dực Cân, con nghe thấy rồi chứ.”
Tô Kiền Khôn lại nắm được nhược điểm trong lời nói của Tô Thần Binh, vội vàng nói: “Cha con đã thừa nhận rồi, thừa nhận bản thân thích xem phim ngắn.”
“Chết, sơ suất rồi.” Tô Thần Binh đỡ trán, trong lòng vô cùng hối hận, suy cho cùng bản thân vẫn không tính kế giỏi hơn cha mình.
Về phân Tô Dực Cân thì hoàn toàn trợn tròn mắt, ngơ ngác đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì mới phải.
Cô ấy trở lại núi Côn Luân mới có mấy ngày, vẫn không phát hiện giữa cha và ông nội lại có thể nói chuyện… nói chuyện… quá lên như vậy.
Điều này khiến cho cô ấy không thể thích nghi được.
“Khá nhỉ!”
“Tô Thần Binh!”
Đúng lúc này, chợt có một người phụ nữ mặc váy dài màu trắng xuất hiện, nhàn nhã đi tới, hơn nữa còn lộ vẻ không vui nói: “Khi tôi vắng mặt, ông vậy mà lại ngoại tình, sau lưng xem loại phim đó, ông thật khiến cho tôi quá thất vọng rồi!”
Đến rồi!
Thạch Ngọc Yến đến rồi!
Bà ấy thông qua truyền tống trận, đã đến núi Côn Luân vào nửa tiếng trước.
Chẳng qua Thạch Ngọc Yến đã đến tinh không cổ lộ đi một vòng, cho nên cho đến tận bây giờ mới đến gặp người nhà.
Soạt!
Soạt!
Soạt