Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1804
“Tô Thương.”
Ngô Thanh Ảnh thật lòng nhắc nhở: “Cậu đừng liều lĩnh, vẫn là câu nói kia, nghĩ cho thật kỹ rồi hẳn làm.”
“Tôi hiểu rồi.”
Tô Thương gật nhẹ đầu, đang chuẩn bị nói thêm gì đó. Nhưng đúng vào lúc này, trong đầu anh đột nhiên có một giọng nói vang lẽn.
“Tô Thương, núi Côn Luân, bên cạnh Hỗn Nguyên Vô Cực trận, tôi muốn nói với cậu về chuyện hợp tác.”
Hửm?
Giọng nói này, vô cùng xa lạ.
Tô Thương nhíu mày, cũng không biết người mời mình bàn bạc chuyện hợp tác là ai.
“Tôi chính là Thiên Đạo Ý Chí mà Vương Dương Minh nói đến, tôi ở núi Côn Luân chờ cậu!”
Giọng nói này lại vang lên một lần
nữa.
Thiên Đạo Ý Chí!
Ánh mắt Tô Thương lập tức trở nên sắc bén, sau một hồi suy nghĩ, anh quyết định đến tìm hiểu cho đến cùng.
Sau khi nói lời tạm biệt với Ngô Thanh Ảnh, Tô Thương mở truyền tống trận ra, đi thẳng tới núi Côn Luân.
Trước đây.
Tô Thương không chỉ bố trí truyền tống trận ở núi cửu Phong, mà ở núi Côn Luân cũng có.
Khi đó, vì để phòng ngừa chuyện không may, Tô Thương định nhờ vào Hỗn Nguyên Vô Cực trận, hy vọng vào thời điểm mấu chốt có thể bảo vệ bản thân.
Bởi vì, Tô Thương có thể tiến vào Hỗn Nguyên Vô Cực trận, nhưng những người khác thì lại không thế.
Có điều sau đó, Tô Thương muốn giả chết thoát thân, khiến cho Vương Dương Minh nghĩ rằng anh đã chết, từ đó buông lỏng cảnh giác.
Hơn thế nữa, nếu như đến núi Côn Luân, mặc dù xác suất lớn là Vương Dương Minh sẽ không giết được anh, nhưng ông ấy sẽ ra tay với những người khác ở núi Côn Luân.
Người nhà Tô Thương đều ở núi Côn Luân, cho nên sau khi cân nhắc, anh quyết định không mở ra truyền tống trận đi đến núi Côn Luân.
Vù!
Truyền tống trận mở ra, rất nhanh, Tô Thương đã xuất hiện ở núi Côn Luân, anh bước ra khỏi truyền tống trận.
“Cậu tới rồi
II
Tô Thương còn chưa kịp ôn chuyện với người thân, bên tai đã truyền đến giọng nói của Thiên Đạo Ý Chí.
Anh đưa mắt nhìn qua, Tô Thương phát hiện phía sau mình có một người đàn ông trung niên mặc áo màu xanh.
Hắn ăn mặc thư sinh, khí chất nho nhã, mặt tươi cười nhìn Tô Thương.
“Thiên Đạo Ý Chí?” Tô Thương nhíu mày hỏi.
“Không sai.”
Người đàn ông mặc áo xanh cười nói: “Hoặc là cậu có thể gọi tôi là Diệp Miễn, Miễn trong miễn lịch*”
*#ÌẼJ: động viên
“Diệp Miễn?”
Người đàn ông mặc áo xanh gật đầu nói: “Tất cả Thiên Đạo Ý Chí đều là người tu hành chí cường, có người tu chân, có người luyện võ cổ đại.”
“Những điều này tôi sẽ không nói quá nhiều, Tô Thương, tôi biết lai lịch của cậu, hai kiếp trước của cậu đều rất tài giỏi xuất chúng, hơn nữa còn nhận được lời mời của tôi.”
Người đàn ông mặc áo xanh nhìn về phía Tô Thương, khẽ cười nói: “Tôi muốn khiến cho bọn họ tiếp nhận tôi, trở thành Thiên Đạo Ý Chí, nhưng đáng tiếc, bọn họ đều không đồng ý.”
“Bây giờ, tôi muốn mời cậu thêm một lần nữa. Tô Thương, cậu có bằng lòng thay thế tôi không?” Người đàn ông mặc áo xanh nghiêm túc nói.