Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên - Chương 1811
Diệp Miễn thấy vậy, lạnh lùng cười nói: “Sức mạnh kinh khủng ở trước mặt này, bất kì âm mưu quỷ kế gì đều không thể dùng được, tôi bế quan trước, rồi sẽ giết Tô Thương, sau đó sẽ dần dần tra tấn các người.!”
Nói xong, hai tay Diệp Miễn liền co lại, định đóng thiên môn lại, muốn dùng thiên môn để nhốt chết Tô Thương.
“Các vị, thời cơ đã đến, đại trận Phạt Thiên, đã đến lúc mở ra rồi!”
Đúng lúc này, Vương Dương Minh đột nhiên phát ra một âm thanh, giống như nhạc khí, vang vọng khắp trời đất.
Bất kì ngóc ngách nào của trái đất, cũng có thể nghe được âm thanh của ông ta, đây chính là sức mạnh của cảnh giới trên tiên đế.
“Thạch Hạo Hãn của vùng núi tế trời, nhận lấy, coi thường cái chết!”
“Lão nhân ở núi Lao Sơn của vùng đất giữa núi và biển, nhận lấy, tranh luận đạo giáo, chung quy cũng chỉ là tôi lo nghĩ mà thôi!”
“Từ Thiện sư thái ở núi Nga Mi, nhận lấy, thận trọng dùng một chút sức mọn, thay đổi đại cục thiên hạ!”
“Viên Thông hòa thượng ở núi Bồ Đề, nhận lấy, thị phi đúng sai, người đời sau sẽ phán xét!”
“Quân Vô Ưu của núi Lão Quân, nhận lấy, Tô Thương, kiếp này, tôi làm mai mối cho cậu, vì tôi biết có cậu ở đây, người ở ngoại vực chắc chắn sẽ không dám đụng đến trái đất, đây là tâm nguyện của cả đời tôi, giao cho cậu hết đay!”
Trong chốc lát, mọi nơi trên thê’ giới, quần chúng đang đợi thông báo, có thái độ coi thường cái chết, đồng thời mở ra trận pháp.
Hơn một ngàn tòa trận pháp, đồng thời mở ra, cục diện kinh khủng như vậy, liền chấn động khắp mọi nơi.
Rất nhanh.
Những trận pháp này liền đan xen lẫn nhau, tại thành một mạng lưới vô cùng lớn, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp vây quanh Diệp Miễn.
“Hả?”
Diệp Miễn nhíu mày, không đợi ông ta kịp phản ứng, thì ngay lập tức đã có vô số tiếng kiếm đao truyền đến.
Sau đó, từng nhát từng nhát kiếm sắc phóng tới, uy thế khiếp sợ.
“Sát trận!”
“Cái gì, sát trận kinh khủng như thật đấy!”
Diệp Miễn giật nảy mình, không dám tin nói: “Tô Thương vậy mà lại dùng thực lực của cảnh giới tiên đế, bố trí một trận pháp có thể đả thương được cả cảnh giới trên tiên đế luôn!”
“Trình độ về phương diện trận pháp của cậu ta, quá là kinh khủng, nếu sư tôn mình biết, chắc chắn sẽ mừng như điên, rồi nhận cậu ta làm đệ tử chân truyền!”
Ánh mắt Diệp Miễn lạnh lùng, nghiêm túc nói: “Không được, Tô Thương phải chết, nếu không địa vị của mình sẽ bị ảnh hưởng!”
“Cái sát trận cỏn con này, mặc dù có thể khiến mình bị thương, nhưng mình không tiếc một cái giá nào, thì chắc
chắn nó cũng không nhốt được mình.”
Vừa nói xong, cuối cùng Diệp Miễn cũng bộc phát ra, khí tức mạnh hơn trước đó không hề ít.
Sau đó.
Ồng ta trực tiếp lao tới, chưa tốn đến hai phút đồng hồ, liền phá được đại trận Phạt Thiên.
Cùng lúc đó, tất cả những người tham gia mở trận pháp, đã tử vong… toàn bộ, không ai may mắn thoát khỏi được!
Thạch Hạo hãn!
Lão Nhân của núi Lao Sơn! Từ thiện sư thái!
Viên Thông chủ trì!
Quân Vô ưu!
Ngô Thanh Ảnh!
Đây đều là những người có tiếng tăm và không có tiếng tăm!
Bọn họ biết mở trận pháp, thập tử nhất sinh, nhưng vẫn không chùn bước, chỉ vì một tiếng thơm của trái đất!