Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 69
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Mặc dù Trình Li Nguyệt sáng sớm bị người đàn ông kia cho ăn tức no, nhưng nhìn thấy con trai, cô vẫn ôn nhu cười nói: “Tiểu Trạch, dậy rồi à.”
“A! Daddy đâu?”
“Daddy còn ở trong phòng.”
“Mommy, tối qua mẹ thật sự ngủ cùng bố à?” Cậu bé tò mò hỏi.
Trình Li Nguyệt còn có thể nói gì nữa? Tối qua đúng là cô có ngủ cùng anh, tuy rằng không có đụng chạm gì, nhưng cũng không tránh được bị người đàn ông này lợi dụng, cô mím môi cười một tiếng: “Đi tìm bố con đi.”
Dạ!” Cậu mừng rỡ chạy đi.
Trình Li Nguyệt thở dài, tiếp tục làm bữa sáng cho ba người.
Cậu bé đẩy cửa phòng mommy, nhìn daddy trên giường, cậu vui vẻ leo lên giường.
Cung Dạ Tiêu đưa tay ôm lấy cậu bé, cậu cũng ngoan ngoãn nằm bên cạnh daddy, nhìn khuôn mặt anh tuấn của daddy, “Daddy tối hôm qua ngủ không được ngon giấc sao?”
“ừm!” Cung Dạ Tiêu đáp lại
“Tại sao ngủ không ngon giấc?”
“Bởi vì bố đã nhận giường.”
“Nhận giường là có ý gì ạ?”
“Nhận giường chính là lạ giường nên bố không ngủ được, vì vậỵ, chàng trai nhỏ, đêm nay cùng bố trở về biệt thự được không?”
Cậu bé thấy thương bố, cậu gật đầu: “Dạ, con nói mẹ cùng đi.”
Cung Dạ Tiêu đưa tay vuốt ve cái đầu nhỏ của cậu, thấp giọng cười: “Được!”
Bữa sáng làm xong, Cung Dạ Tiêu rời giường đi vào phòng tắm, phía trên có đặt hai cái bàn chải đánh răng, một cái cho người lớn, một cái cho trẻ em, còn có một cái chưa mở, anh cầm lấy cái dành cho người lớn và dùng nó.
Trình Li Nguyệt dọn xong bữa sáng, để cậu bé ngồi xuống liền nhìn thấy Cung Dạ Tiêu thay bộ quần áo tối qua đi ra, bộ quần áo vải cao cấp, không một vết nhăn, áo sơ mi bằng lụa phối với áo vest màu đen, khiến anh ta trông giống một vị vương giả, đẹp trai khí chất ngời ngời.
Trình Li Nguyệt đè xuống những dao động trong lòng, người đàn ông này dù có đẹp trai và xuất chúng đến đâu cũng không thể xé bỏ cái mác rằng anh ta vẫn là một kẻ khốn nạn.
Cô suy nghĩ mien man, chắc đêm qua anh đã lén bế cô vào phòng, cô không bị mộng du, lên giường cô lại lăn ra ngủ, hôn không hôn, sờ không sờ, không thể biết được.
Tóm lại, cô phải tránh xa người đàn ông nguy hiểm này.
Bữa sáng là sữa, mì trứng thêm hành lá, ba người đều ăn rất no.
“Tiểu Trạch, lát nữa mẹ đi đăng ký cho con, chẳng mầy chốc là khai giảng rồi.” Trình Li Nguyệt nói với cậu bé.
Cung Dạ Tiêu đang nghe, lập tức cau mày: “Cô định cho thằng bé đi học ở đâu?”
“Đó là một trường mẫu giáo song ngữ trong tiểu khu nhà chúng tôi.” Trình Li Nguyệt trả lời.
“Không được, việc học hành của con trai nhất định phải là tốt nhất.”
“Thằng bé mới ba tuổi thôi.” Trình Li Nguyệt cau mày, trẻ con ba tuổi không thể đòi hỏi quá nhiều, cứ để nó chơi.
Tuy nhiên, người đàn ông trả lời chắc nịch hơn: “Nó là con trai tôi, nên việc học hành của nó phải do tôi quyết định.”
“Được, vậy anh quyết định cho con đi học ở đâu?” Trình Li Nguyệt nắm chặt bàn tay nhìn anh.
Cung Dạ Tiêu mở miệng: “Trường Hoàng Gia Quý Tộc.”