Truyện Tổng Tài Daddy Cực Ngầu - Chương 72
Đọc truyện hay Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đối với tình yêu này, cô nhất định phải đủ chân thành, để chiếc nhẫn kim cương tượng trưng cho tình yêu của cô xuất hiện trên tiêu đề của các báo lớn và để Trình Li Nguyệt thấy cô hạnh phúc như thế nào.
Xe của Lục Tuấn Hiên lái về phía tập đoàn Lục thị, trên xe, Lục Tuấn Hiên nhận được điện thoại của trợ lí, “Lục tổng, tôi đã kiểm tra tất cả tất cả các khách sạn từ ba sao trở lên trong thành phố theo yêu cầu của anh, nhưng không tra được thông tin đăng kí của tiểu thư Trình Li Nguyệt.”
Lục Tuấn Hiên hơi ngơ ngác, chẳng lẽ cô ta đến khách sạn ba sao trở lên cũng ở không nổi hay sao?
Vì cảm thông với Trình Li Nguyệt, trong tiềm thức anh nghĩ đến những khó khăn của cô nhưng anh đã sớm thay đổi quyết định, lần trước rõ rang cô đã lái chiếc xe thể thao vài chục triệu, lẽ nào cô ta ở nhà của người đàn ông khác sao?
Khi Lục Tuấn Hiên nghĩ đến điều này,
khuôn mặt điển trai của anh không khỏi căng thẳng không vui, Trình Li Nguyệt là vợ cũ của anh, mặc dù chưa từng chạm vào cô nhưng đám cưới với cô là sự thật, cô ban đầu đã thề rằng sẽ yêu đối phương suốt đời suốt kiếp, nhưng bây giờ cô lại cùng một người đàn ông khác khiến anh luôn cảm thấy không vui vẻ gì.
Thật ra, sau khi nghĩ lại, Lục Tuấn Hiên có chút hối hận, sau khi kết hôn với cô tại sao anh không chạm vào cô? ít nhất bây giờ anh cũng sẽ không có bất kỳ hối tiếc nào.
“Lục tổng, có cần tiếp tục điều tra không?
“Bỏ đi, không cần điều tra nữa.” Lục Tuấn Hiên lạnh lùng đáp.
Cúp điện thoại, nghĩ đến cuộc gặp gỡ với Trình Li Nguyệt tại khách sạn, cô ấy mặc áo sơ mi trắng với váy đen, tóc búi cao, vẻ ngoài gọn gang vậy mà lại làm kinh động đến anh.
Vài năm trở lại đây, anh đã nhìn thấy quá nhiều phụ nữ trang điểm đậm trong các trung tâm mua sắm, sớm đã nhìn chán rồi, cho nên một người phụ nữ tươi tắn và
sạch sẽ như Trình Li Nguyệt trông sẽ rất đặc biệt hấp dẫn.
Nghĩ đến đó, Lục Tuấn Hiên chỉ cảm thấy hối hận của mình càng mạnh mẽ hơn, nhưng anh không biết rằng, nếu không có sự phản bội và làm tổn thương của anh khi đó, cũng sẽ không có được Trình Li Nguyệt của ngày hôm nay.
Cung Dạ Tiêu ôm thằng bé từ bãi đậu xe đi lên, khi bước xuống thang máy, anh ta đã cao lớn, trên tay bế một cậu bé đẹp trai, tạo nên một bức tranh thật đáng yêu.
Cậu nhóc ngoan ngoãn nở một nụ cười duyên dáng khi nhìn thấy nhân viên đi qua, nụ cười kiểu này không thấy được ở chủ tịch, vì vậy nhìn cậu chủ nhỏ cười tươi rạng rỡ như vậy cũng là một loại cảm giác được sủng ái mà cũng lo sợ.
Cung Dạ Tiêu đẩy cửa phòng làm việc ra, đặt cậu bé lên ghế sofa nói: “muốn ăn gì, tự mình đi tìm vú nuôi.”
“Con không đói, daddy bận việc thì cứ làm đi, đưa con ipad của daddy là được rồi.”
“Con muốn làm gì? Nhận dạng từ! Con phát hiện còn cỏ nhiều từ xem không hiểu!” Cậu bé biểu cảm muốn học hỏi.
Cung Dạ Tiêu cười nói: “Đúng vậy, đây mới là con trai của ta.”
Anh đưa cho cậu một cái ipad và cậu bé ngồi yên tĩnh trên ghế sofa đeo tai nghe nhận dạng từ.
Cung Dạ Tiêu nhếch môi cười, lúc này điện thoại reo lên, cầm lên thì thấy cái tên hiện lên khiến anh khó xử, sắc mặt nhăn nhó bắt máy: “Ông nội.”
“Dạ Tiêu! Mang đứa nhỏ về cho ta xem một chút.” Đầu bên kia truyền đến một giọng nói dày đặc uy lực của người lớn tuổi, không hề tức giận và tự uy.
Cung Dạ Tiêu mắt tối sầm lại, có vẻ như ông nội biết sự tồn tại của đứa bé mà không cần đích thân báo cáo.
“Được! Buổi trưa con sẽ dắt thằng bé đến gặp ông.” Cung Dạ Tiêu nhỏ giọng đáp.
Cung lão gia nhấn mạnh: “Chỉ cần đưa
thằng bé về thôi.”
Điều này có nghĩa là ông không muốn gặp trực tiếp mẹ của đứa trẻ.
Cung Dạ Tiêu đáp: “Được! Con mang thằng bé về.”